Nghịch Lửa Chương 28


Chương 28
Lâm Vãn Thu nhìn màn hình tối đen, hơi sững sờ

94lẽ Bạch 30Thuật Bắc 8đang bận, fbkhông tiện dnhận điện aathoại của ccô? Buổi cd9 hiều anh 9đã bảo m07 ình có việc, n2 hất định l3 à công việc q0a uan trọng.



dc tự an ủi f mình xong, f mất điện 41 hoại, bước va0 ào trong d quán.

Cao Hf6 ách an tĩnh e0 ngồi cạnh 57 cái bàn tròn, t8 hấy tâm a trạng cô 09 bất ổn, 64 nửa trêu 0eđùa nửa 1 dò xét: "Điện d hoại không d có người n6 hận đã tba hất vọng nbf hư vậy bc ồi, bạn t9 rai của af em đúng không?"

Ngữ 6điệu của 05anh ta rất 50 bình tĩnh, n27 hưng thật rc a, trái tim ađang đánh dd rống thùm 07 hùm trong 20 vòm ngực. Tc © DiendanLeQuyDon.com rước kia, Lba âm Vãn Thu 51từng có 5vài người 50theo đuổi, 1nhưng chưa c1bao giờ bcô đồng dfý chấp bbnhận, tuy 44nhiên tình 3hình trước 37mắt, xem 2ra không fđơn giản 13như xưa.

Bạn 3trai? Hai 9chữ này 77khiến Lâm bVãn Thu hơi 1ngây ngốc. 5 © DiendanLeQuyDon.comHiện giờ, 5cô và Bạch 55Thuất Bắc 7có thể 6xem như là e2người yêu dekhông? Tuy acảm giác 0yêu đương 3chưa nhiều, cnhưng ——

cnghĩ ngợi 22chốc lát, 94thản nhiên 0gật đầu: 1"Vâng"

Trái catim bỗng 6dưng co thắt elại, Cao 9Hách trầm 4mặt nhìn 2cô, bầu 9không khi 7đang nhu c3hòa bất e9giác chùng 3xuống. Lâm 7Vãn Thu khẩn 0etrương siết 4achặt quả eđấm, muốn 76nói điều 9gì đó để b6hòa hoãn 5không khí, 31nhưng cuối 7cùng cô 3lựa chọn 7im lặng. 6b © DiendanLeQuyDon.comGiờ phút f3này, nói dgì cũng 7vô ích, d0nói nhiều 0fquá có khi 7càng phản 1tác dụng.

Ánh dmắt Cao 87Hách vô 22cùng phức atạp: ". 1 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 96 © DiendanLeQuyDon.comLà Bạch 6Thuật Bắc?"

Không a6biết vì bsao, theo fphản xạ, 68Cao Hách 10thốt ra 11cái tên c6ấy. Anh 8ta rất không f8cam lòng, cngười Bạch bfThuật Bắc a2yêu chỉ eduy nhất 34một mình 0Cố An Ninh. 6d © DiendanLeQuyDon.comVì sao cô 6lại ngốc 29đến thế?

Lâm 5Vãn Thu cảm 5ethấy anh adta ngập b1ngừng muốn 1nói lại 6cthôi, cô 2trầm ngâm 14hồi lâu 77và nghiêm 4túc trả 0lời: "Cao 5Hách, cảm 2ơn anh luôn 9đối tốt 3với em."

Đây 0có phải 4là từ chối 83một cách 0buyển chuyển 9ckhông, Cao 1Hách buồn ckhổ, nhếch 1ckhóe môi, 51không lên 41tiếng. Lâm 1Vãn Thu tiếp 3tục nói: 1"Anh f1biết không, d8em chưa từng 8bchủ động 5theo đuổi 08một thứ abgì cả. f9 © DiendanLeQuyDon.comĐây là 0lần đầu bftiên, em 8muốn ích 2kỷ một 2dlần vì bbản thân"

Bởi 9fvì thực 6ftế, cả 09người cô 5ađã sớm 4bị mài 6mòn, mười 29mấy tuổi 40phải gánh 2dtrên vai 9trách nhiệm enặng nề, fcố chèo dchống gia 1eđình qua fnhững cơn 8nguy khốn. b © DiendanLeQuyDon.comCô biết 0rõ cuộc cfsống chẳng 21hề dễ dadàng, phải 4abiết nhịn 13nhục để 9vượt qua. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông có f0quyền cũng d3chẳng có 4ftiền, cô ekhông dám 97vọng tưởng 82những thứ 5bxa vời, b3chỉ có b6cách thỏa 6hiệp với 5cuộc sống 6để có cfthể tồn 9ftại.

Đôi 7khi, Lâm eVãn Thu cũng 95hận sự 2hèn mọn ccủa mình, dnhưng gánh bnặng cuộc 38đời luôn alà cái lưới 67đen, bủa 7vây cả 3người cô, fép cô phải 93co mình trong egóc tối.

Cho anên với 3cô, Bạch cThuật Bắc 5mãi chỉ 1là ước 0mơ xa xỉ.

Nhưng dkhi người 0đàn ông eđấy chủ ađộng đưa e3tay về phía 2cô, Lâm 27Vãn Thu liền bmất khống echế, khát bvọng sâu 2ddưới đáy 3lòng chộn erộn thức a9tỉnh. Cô dmuốn thuận 90theo lòng, 5quyết tâm ecố gắng 7một lần….có clẽ ước 8dmơ sẽ trở 1thành sự 9thật.

Tâm cftình Cao faHách hơi ađắng chát, b6trong lòng 76vừa mệt 57vừa đau, dcô gái này 34luôn có 7thể khiến 3anh ta đau dlòng. Trong 1mắt nhiều bngười, 8fcô chỉ 31là người 6phụ nữ acbình thường, dnhưng đối efvới anh 87ta, cô là 8người đặc 9biệt nhất, 5blà người d2con gái quật ccường, 8adũng cảm f8đối mặt 25với mọi 2khó khăn cgian khó, evẫy vùng 02để tiến dtới cuộc asống tốt d1đẹp hơn. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhững điều 0btuyệt vời 2từ cô, 0người khác fmãi mãi d7nhìn không 9thấy.

Anh f2ta không ebiết từ ekhi nào mình 64đã thích 8Lâm Vãn 3bThu, tựa anhư nó ập afđến bất 9engờ, khiến 6anh ta vô e8cùng thương fetiếc người fcon gái ấy, cluôn muốn fdbảo vệ, d4thay cô gánh 62vác tất 46cả thử bthách khắc 53nghiệt.

Nhưng 1chung quy dvẫn chậm 0fhơn người, 01tình cảm 8của anh e5ta sinh ra 4không đúng 37thời điểm.

Cao d0Hách không 8muốn tiếp 4tục đề 2dtài này, fkhông muốn 68tát gáo 5nước lạnh 9vào dũng fkhí đang dcháy bừng 4quyết tâm e8của cô, fnhưng người 1dđàn ông 7như Bạch 5eThuật Bắc, dcó thể 7cho cô hạnh 7phúc không?

Đến agiờ, Cố 76An Ninh vẫn bbặt vô 21âm tính. 1c © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu cBạch Thuật 79Bắc đang 88tính toán 0điều gì, 22anh có thành 6thật với 09Lâm Vãn eThu không?

Hai 56người lặng 4lẽ đi trong 89ngõ hẻm, 94ánh tà dương anhuốm màu d1sắc bi thương, e5anh ta và 49cô đều eđang thả 2mình trong c4những tâm etư riêng 31biệt, không 26ai chủ động 4cphá vỡ 3bầu không ckhí đè 4enén giữa chọ.

Cho feđến khi angồi lên a7xe, Cao Hách 3ckhông lập 72tức khởi 1động, mà 39là suy tư 8dtrong thoáng d0chốc rồi 61nghiêng người 37nhìn cô: 0"Em biết 4rõ quan hệ d3của anh 97ta và Cố 3An Ninh, nhưng 71vẫn lựa 7bchọn ở 8bên anh ta, fchắc em ađã suy nghĩ ckĩ với d3quyết định fbcủa mình. 8f © DiendanLeQuyDon.comDù sao, anh 1eluôn hi vọng 82em có thể 4sống vui fvẻ"

"Vãn cThu, chúc 2em may mắn."

Lâm 07Vãn Thu hoàn 0toàn không 0biết nên 03nói gì, a4ngàn lời 8vạn chữ dchỉ hóa 5athành câu: 0"Cám c6ơn." 99Cao Hách 0luôn khiến bcô cảm dthấy an ftâm, ấm 5áp. Có một 5cngười bạn 6như anh là 3phúc đức aeđời này 9của cô.

Cao f9Hách nhoẻn 21miệng cười, 8giơ tay xoa 26nhẹ trán 77cô: "Trừ 8hai chữ bbnày ra, không efcòn muốn 88nói điều 32gì với canh sao?"

Lâm cVãn Thu mím 90môi, biểu 02cảm so với e3khóc còn akhó coi hơn, 1Cao Hách 8abất đắc 1dĩ tràn 9ra tiếng 2cười nhẹ: 27"Được brồi, nếu 34kết quả 6thất bại, caanh sẽ cố 10gắng tiếp 0nhận em."

Thấy 7vẻ mặt 5Lâm Vãn 2Thu cứng 1angắc, anh 9bta không 79đùa nổi 6bnữa, thua 7lại nét 0acười gượng 9gạo, đáy e8mắt phát 3ra tia nghiêm 9túc: "Vãn 6Thu, anh vẫn 6không yên 30lòng."

". 7 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." f-

Bạch afThuật Bắc 8bấm mã 4số mở 4cửa, phát 3hiện trong c0nhà tối a7đen như 8amực, không 6một bóng c0người, dngay cả 25Manh Manh 35cũng chưa 9trở lại, 8Lâm Vãn 0Thu đã dẫn 5con bé đi f0đâu?

Cởi 9fcái nút e5trên cổ 7áo, toàn 7thân anh fđổ vật 67xuống ghế c3sô pha, để 4mặc bóng 0đêm bao btrùm, cắn 7nuốt chính dmình, nhưng 24suy nghĩ 2edần trở a5nên thanh 7atỉnh.

Bạch 60Hữu Niên 1cùng  đoạn fquá khứ a8trần trụi, 0đáng xấu bhổ…..

Hình 4như lâu 1rồi, anh fkhông nghĩ 0ađến Cố 8An Ninh, đã dtừng là 6amột tình 4yêu khắc 0cốt ghi 6tâm, nhưng e5cuối cùng, 77vẫn không f9địch nổi 50sự hờ 5fhững, vô 6tình của 8năm tháng. 36 © DiendanLeQuyDon.comThời gian athấm thoát bthoi đưa, 02yên lặng fbxóa mờ 0những cảm 77xúc đong 3đầy trong 2aquá khứ.

Anh a7lấy ra di 9động, đầu a9ngón tay 45trượt trên 2cmàn hình, bchậm rãi 85mở ra một 33file ảnh, 87chứa tấm 6hình đã blâu anh không bngó. Gương 3emặt thanh 7cxuân tươi ctrẻ, tinh cthần căng 52tràn sức dsống, những ethứ anh 29thiếu sót, 68cũng chính elà lực fchấp dẫn f2của cô 68đối với 71anh. Vì sao 6bây giờ 4hồi tưởng, fnhiều thứ 71đã không fdcòn rõ ràng 00như trước f4kia?

Ngón ftay vô thức 7bhạ xuống, 1bkhông cần 7athận quay dlại trang 7nhắc nhở, etên tuổi 1Lâm Vãn 50Thu xuất 48hiện trước 2mắt anh.

Anh 3ghìm mắt anhìn ba chữ 0akia, ánh 8cmắt phức 07tạp. Thật 7ra, lí do 63anh chán f9ghét Lâm 4Vãn Thu rất a6đơn giản. da © DiendanLeQuyDon.comTrong quan 4niệm của 20Bạch Thuật 3Bắc, hai cchữ “người 0dmẹ” là 45điều thiêng 5bliêng, thần 5thánh nhất  đời, 77không kẻ 4nào được cphép khinh 6dnhờn.

Ngày 1fxưa, Bạch efHữu Niên 3nuôi nhân 6tình bên e0ngoài, mẹ e3anh vẫn 21luôn biết 4esự thật. ef © DiendanLeQuyDon.comNhưng vì 4ba đứa c1con, bà cố 15nén nhịn, 6nuốt lệ 8mà sống. c © DiendanLeQuyDon.comKhi còn nhỏ, b2anh vẫn 2hay bắt fgặp hình efảnh mẹ 1ngồi khóc 0một mình 67trong bóng 33đêm, lặng blẽ lau từng a1giọt nước aamắt chua d6chát. Trước e7mắt người 6dkhác, bà bcố mỉm dcười, khoe 40ra hạnh 5dphúc giả 6tạo. Khi f9quay lưng, 2dnét cười fbiến thành bnỗi đau cfxót không 6anguôi. Nếu a1không vì 1các con, abà đâu 58cần phải ftự giam bcmình trong 06cuộc sống 7ngột ngạt, echất chứa 46đầy mâu 5cthuẫn đó.

Về cesau, khi sinh abBạch Tiểu 2bLê, bà mắc 0bchứng bệnh 26trầm cảm 24nghiêm trọng, a9sau cùng 0lựa chọn 1acách tự 3ftử để 9giải thoát 76cho mbản 5thân.

Bạch 0Thuật Bắc 9là người 90đầu tiên bvọt vào, 4anh trơ mắt b2nhìn máu dtươi dần enhuộm đỏ 21cả bồn 50tắm lớn, c7dạ dày 32từng trận eco thắt.

Khuôn a9mặt xinh bađẹp, hiền 1hậu của 9mẹ ngày 8acàng mơ d9hồ trong 63trí nhớ, acuối cùng, 9chóa thành 0giọt nước bflạnh lẽo, 1lăn dài 1trên má danh.

Bạch 4Thuật Bắc 49rất yêu 4emẹ mình, ctừ nhỏ, 9anh đã cố dchấp với e3suy nghĩ: 9atình yêu 90của mẹ abbao la như 0biển, là 7cthứ tình 3cảm vô 15tư nhất 1ftrần đời. 21 © DiendanLeQuyDon.comNhưng chấp 53niệm của 6anh đã bị cLâm Vãn dThu đạp 8đổ, anh 9vô cùng 1ghê tởm, 98chán ghét 1con người 7cô.

Đẻ 24mướn! Cả cfđời anh 5không thể 5lý giải 5được, d4vì sao cô 5lại chấp 8bnhận làm 1việc ấy?

Thành 78kiến ban 9đầu dần 5abén rễ, 82ăn sâu trong 9lòng anh, b1vô pháp 1dao động. 75 © DiendanLeQuyDon.comHuống chi, a7sau này còn dxảy ra sự 9việc Manh eManh đi lạc, 17càng khiến c9anh chắc e5chắn, trong emắt cô, 37chỉ có 3ctiền là equan trọng 7anhất.

Bạch aThuật Bắc a4nhớ đến 3enhững việc 0này, ánh c4mắt càng 64thêm âm 0lãnh, rất f0lâu sau mới 1gọi lại c3cho Lâm Vãn d7Thu. Nghe cđược giọng 02nói êm dịu, btâm trạng 3fcàng tồi ftệ: "Ở fđâu vậy?"

Ngữ 2fđiệu gắt 1gỏng của f5anh khiến 8Lâm Vãn 83Thu hơi choáng fváng, khẽ 3liếc nhìn 13Cao Hách 80đang chơi 2đùa cùng a7Manh Manh, 2nhẹ nhàng 2ecầm điện 90thoại đi 7ra ngoài, 4eđến hành 0clang mới 53hạ thấp fegiọng: "Em 7dẫn Manh daManh ra ngoài 0ăn cơm."

Ăn 18cơm? Bạch a0Thuật Bắc fđến bây dcgiờ vẫn 2chưa ăn 14gì, cãi fnhau một 1trận với adBạch Hữu bcNiên, toàn 1bộ quá abtrình lại 18bị Bạch 0fThầm theo ddõi, giận b7đủ no rồi, dcục tức 2nghẹn ứ f4trong cổ 5họng, còn 8nuốt trôi 4cơm mới d7lạ.

"Ăn fxong lập 4tức trở 0về."

Lâm eVãn Thu cau 5cmày, khó b2chịu với 1tính tình e“sáng nắng ddchiều mưa” 1của anh, dnhưng vẫn 0fdễ chịu e3trả lời: 78"Em biết 4brồi."

Đang echuẩn bị 0cúp máy, 8Cao Hách 7vừa đúng 3lúc đứng c8trước cửa c2phòng bao, 1thúc giục: 9f"Manh 2Manh không ethấy em 8, đang làm 05ầm bên ftrong kìa."

"Em 57phải đi 25xem Manh Manh 6đây."

Lâm ecVãn Thu gấp cagáp nói 42với Bạch 3Thuật Bắc, c9bỗng nhiên 0nghe được f4âm thanh alạnh lẽo b9thấu xương, ebiểu hiện 0nỗi bực fedọc: "Ăn 6cùng ai?"

Lâm 5Vãn Thu siết 88chặt thân cbmáy, cảm dnhận được dBạch Thuật dcBắc đang 09mất hứng, 8nhớ đến 64thái độ 5đối nghịch 5của hai 9angười đàn eông, cô ecố trấn 0tĩnh trả aalời: "Buổi 5chiều, Cao cHách giúp 2em dọn dẹp dquán, nên 2eem ——"

Bạch 3Thuật Bắc cakhông có a4kiên nhẫn bcnghe cô giải 95thích, thẳng c4thừng ngắt 39lời: "Địa echỉ?"

Lâm d7Vãn Thu kinh e2ngạc trợn 5to mắt: 8"Anh 6cmuốn tới 3đây?"

"Thế fanào, không btiện cho chai người a7à?"

Trái ctim như bị 41tảng đá 6đè nặng 8trước lời 8echế nhạo 8fcủa anh, dcnặng nề ckhông thở dnổi, Lâm 75Vãn Thu mệt 8bmỏi đọc 7địa chỉ, btrở lại 3phòng bao, 36khẩu vị 89nhạt như 2fnước ốc, 8không màng c3đụng đến 07bàn thức 8ăn thơm 92nồng hương 8vị.

Cao 0fHách và 4fManh Manh anhanh chóng 52phát hiện 4điểm bất 3dthường, fbCao Hách 1liếc nhìn achiếc điện 2thoại di 24động đặt eamột bên, 8đại khái 4đoán được 8chuyện gì 84xảy ra.

"Anh b2ta nổi giận?"

Lâm 6Vãn Thu phân avân chốc 44lát, nhỏ 35giọng trả clời: "Có 1avẻ anh ấy 0eđã hiểu 0lầm."

Cao dHách gắp 35rau vào chén 7cho Manh Manh, a5ngũ quan 1anh tuấn ebse se cái calạnh của 9mùa đông: 7a"Đến 5hai việc 61cơ bản d6nhất là d8tin tưởng 3cùng tôn ftrọng, anh bta cũng không b8làm được, 9còn dám emạnh miệng 1enói sẽ 4thử thích eaem."

Lâm aeVãn Thu cuộn 7tròn đầu dngón tay 8etrên đầu fgối, tay 7kia im lặng e3gắp thức 7aăn.

Khi 7eBạch Thuật 42Bắc tới 33nơi, bữa 63ăn đã kết 1thúc, anh cflách qua 9người Cao bHách, thấy 5áo khoác 47nam trên engười Lâm 53Vãn Thu, 0ánh mắt beanh thêm aphần bén 7nhọn.

Anh 97thô lỗ ecởi cái 8áo ra khỏi f2người cô, 57vứt mạnh 2dvào ngực 8cCao Hách, fmột tay 1bế Manh f7Manh, tay 4bkia khoác d4vai Lâm Vãn 5Thu hướng 1elên xe, không a6thèm liếc 4nhìn Cao 5dHách.

Lâm eVãn Thu lúng 7túng tạm 1biệt  Cao aHách, hơi a9hờn giận 1trước hành 3cđộng của aBạch Thuật 1Bắc: "Em 6fvà Cao Hách a8chẳng có 6cgì hết, aanh ——"

"Tôi a4thì sao?"

Bạch cThuật Bắc 1lạnh lùng 2nhìn cô, 91ánh mắt 9kia đâm 62thẳng vào e5trái tim f1Lâm Vãn fThu, cô chần cchờ, sợ 0sệt hỏi 1một câu: f4"Tâm ftình anh 0bkhông tốt?"

Buổi eechiểu, anh a8không gắt cbgỏng như 47vậy, vì 1sao chỉ 1qua vài tiếng 7đồng hồ, danh lại 9cnhìn cô 4bằng cặp camắt tràn 1ngập chán 9ghét.

Tâm ctrạng Bạch 1eThuật Bắc 0đúng là aeđang hỏng 8abét, chuyện 53cũ tựa 8cnhư một f6con dao, cắt fbtừng nhát 71vào trái 0ctim anh, chẳng ccchịt những 2vết thương 1loang lỗ. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi 60thấy thủ 8phạm trước fmặt, lửa agiận ngùn 6ngùn lại 6không thể 8bung trào, 6evừa không 69khống chế ffđược vừa 56không…đành blòng. Đáng 8giận thay, akhi anh đang cvùng vẫy 1như con cá 3chết, cô flại đi bhẹn hò 0vui vẻ với 6tên đàn 9ông khác. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh vừa 4bnghe Cao Hách 1btiếp cận bcô, bộ cfnão liền fmất kiểm 87soát, lật 3đật chạy 66đến như dcon thiêu 61thân lao e6đầu vào blửa.

Đây 8là tín hiện 0cực kì 6anguy hiểm.

Anh 75nóng nảy fđập mạnh 2tay vào vô 5alăng, Lâm 03Vãn Thu sợ 0chết hồn, 54vội vàng 2cầm tay 31anh: "Anh 47làm gì thế? 9Có tức 8giận cũng 87không thể 6tự xả 3giận lên bmình."

Bạch 9Thuật Bắc fnhìn bộ 7dáng khẩn e3trương của 57cô, ngọn 5sóng trào cbdâng trong 5lồng ngực 1echậm rãi 2chảy xuôi, 9anh chăm 5bchú nhìn c6cô, ma quỷ c7xui khiến 1lại bật 29lên câu c4hỏi: "Lâm 9Vãn Thu, 5em đã từng 78thích ai 5cchưa

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/73507


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận