Nghịch Lửa Chương 22


Chương 22
Ở đầu dây bên kia, đầu tiên Bạch Thuật Bắc sững sờ, ngay sau đó liền hiểu được từ "thuố" ám chỉ điều gì

 

mCô ngoan 2 goãn nghe 05 lời như e vây, đúng le í ra anh 58 phải gật 63đầu hài 7 lòng. Nhưng 2a vì sao lại 3b có cảm giác. 3 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . b6 © DiendanLeQuyDon.com ản thân b54 ị cô ghét b5 ỏ?



Anh 85 căn bản 1 không nghĩ tc ới vấn b9đề thuốc 52 han khô khan 1eđấy, chỉ 88 mà nghe lời 23 anh manh nói, cc thử thực hb3 iện kế 14 sách dụ d dỗ, nhưng n04 gười phụ n6 ữ này thật b4 iết cách g4 iết chết cc2 ảm hứng c1 ủa người k1 hác!

"Manh c anh tìm em." 26Anh dứt 1 hoát đưa ceđiện thoại f ho  Manh 8 anh, còn e ình ngồi 17khoanh tay ddxem tivi. f3 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên 85hình ảnh 1trên tivi ekhông lọt 3vào mắt aanh tẹo canào, ngược 7lại những 3đề tài 5tán gẫu fdthiếu dinh 90dưỡng của c7Manh Manh bdvà Lâm Vãn 07Thu đều achui tọt a9xuống đáy ftai.

Manh dManh ôm con 3bgấu nhỏ, 4nằm nghiêng 2chân, đầu 3bkê trên 95đùi ba mình, e4thư thả 4ahàn huyên 0cùng Lâm dVãn Thu: 4"Dì fvề nhà 50an toàn chưa? 86Có bị lạc 5đường ekhông?."

Lâm 0Vãn Thu dở 6ekhóc dở f3cười: "Về 2rồi con cà, dì đâu 3có ngốc 3dđến vậy."

"Dì f9không lạc fđường 76thì lại e4té ngã, bchẳng khi cnào khiến 28con yên lòng." 9Manh Manh efvéo nhẹ 6lỗ mũi 3chú gấu, f2giọng nói 6đặc biệt cnghiêm túc.

Lâm 9Vãn Thu nhớ 3flại lần 9fbị Tri Hạ eđánh, cô b6nói dối 9với bé a0là do té cngã, không 3ngờ bé 8vẫn nhớ 7trong lòng. c © DiendanLeQuyDon.comTrong phút dchốc, toàn 4cthân như cbđược một 7rừng hoa f1vây trụ, 2fmềm mại bbvà ngọt 8ngào: "Sau f5này dì sẽ c6cẩn thận."

Bạch 1Thuật Bắc 6thỉnh thoảng ecliếc nhìn 1econ gái, ecphát hiện 5khóe môi 4bé luôn 1cong thành 8nét cười, 7anh tự hỏi 35những đề btài nhàm 3cchán ấy d1lại có 0sức hút 8đến thế 8ư? Manh Manh 8xác thực erất cao 0hứng, nói 51một hồi bthì nghiêng edđầu, im flặng nghe eLâm Vãn 40Thu kể truyện, 4crồi mơ aemơ màng fmàng tiến 9vào giấc dfngủ đẹp.

Nếu 53là trước 7kia, Bạch 4Thuật Bắc eesẽ lập 9tức cúp 3emáy, thế bnhưng lần enày, anh dccó chút ado dự, sau 1cùng quyết d5định đặt 5dđiện thoại 02bên tai.

Lâm 3Vãn Thu không 2biết Manh 3bManh đã 6thiếp đi, 57vẫn giữ angữ điệu fadu dương 6êm ái: "Chú afngựa nhỏ ffhỏi sóc 1con ở trên fcây, con 1sông này 8dcó sâu không? aSóc con liền 49xua xua tay, 8asông này bbsâu ơi là 7sâu, mấy 8ngày trước, 6đồng loại 96của tôi 6không cẩn fthận té d6xuống, đã cbị chết 8dđuối đấy. 29 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."

Bạch 6Thuật Bắc 5nghe xong, 0không nhịn 6được tràn 4ra tiếng 5cười nhẹ: 2"Ngựa 04và sóc có ecùng chiều bcao à? Con engựa kia fdsao mà đần 4ethế."

". b © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." 4Lúc này, 53Lâm Vãn aThu mới dbbiết điện athoại đã 6đổi người 44cầm, hơi 0trầm tư, 73lát sau nói 8thẳng, "Manh 9Manh đã 24ngủ, vậy 1tôi cúp."

Đôi aamắt Bạch 15Thuật Bắc 7tối sầm elại, không 0fvừa ý với 9bthái độ ccủa cô, eníu kéo 2bhỏi: "Kết 8thúc truyện 8bthế nào?"

Lâm 6Vãn Thu sửng 0sốt: "Khi 3còn bé,anh b4chưa bao 5giờ được 52nghe câu 5chuyện “Chú c7ngựa nhỏ bcqua sông” eà?" 56Đây không 3phải là eđồng thoại dmà mấy 29bạn nhỏ 78đều thuộc d0làu sao?

Bạch dfThuật Bắc 8im lặng 9bkhông hồi cdđáp, trong e9điện thoại echỉ còn 7dư lại atiếng hô 7hấp nhè c1nhẹ của 9hai người. 91 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 44Thu không 4ebiết mình 41có lỡ lời eđụng chạm 5hay không, fcũng chẳng 43có tâm tư 4suy đoán, 53nói: "Tôi dccòn có việc, eecúp đây."

"Đợi 4bchút."

Bạch 0Thuật Bắc e5gọi cô 76lại, Lâm edVãn Thu ngạc d0nhiên, những dđiều nên c5nói đều d0đã nói, eanh còn muốn 14thế nào?

Bạch 6fThuật Bắc 42đột ngột 6thay đổi 6giọng điệu, e4ôn nhu một dfcách dị athường: b"Hôm 4nay là tôi 73không đúng. f2 © DiendanLeQuyDon.comLúc ấy, 8tôi quá 1muốn em, adcó làm em adbị thương 4không?"

Lâm 68Vãn Thu quả 9thật hoài anghi mình 53nghe lầm, 46đem điện 6athoại đến f3trước mắt, f5xác nhận b4là số của 87Bạch Thuật 5cBắc, không cbị kết 4nối sai.

Bạch 3Thuật Bắc a4không nhận cađược câu 2trả lời, banhưng vẫn 70tiếp tục ccdịu dàng: 7"Tôi fthừa nhận 8bởi vì b5những chuyện adtrong quá 4khứ nên 4tôi có chút 7thành kiến 9với em, 5có lẽ giữa c6chúng ta 0vẫn còn ahiểu lầm. 2 © DiendanLeQuyDon.comVãn Thu, 5dcoi như vì bdManh Manh, e3hãy cho chúng 28ta một cơ 35hội để 1hóa giải a8hiểu lầm, 0để hiểu anhau thêm, 4được không 5em?"

Nếu a0Bạch Thuật b1Bắc vẫn 02giữ giọng ađiệu ra 1blệnh của eabề trên efnhư ngày 5cxưa, Lâm 6Vãn Thu chắc 10chắn sẽ 06cự tuyệt, c5nhưng hôm cbnay, hành 4động của 49anh cực 6dkì quỷ 72dị, khiến f0toàn thân bcô nổi bhết gai edốc.

"Tôi 8arất nghiêm 5etúc." dGiọng nói acủa Bạch bThuật Bắc 4hòa lẫn 8trong màn 43đêm vô d3cùng mê 6người, fetrầm thấp 8từ tính, 19xuyên qua e8làn sóng fđiện rót 5vào đáy 0tai cô, hơn 42nữa mỗi 4câu đều 8cđánh trúng 31“xương a4sườn mềm”* 5của cô, 87"Manh 8Manh càng 07ngày càng 5hiểu chuyện, 0con bé cần 9bmột người cmẹ. Đấy dlà vấn 89đề hai e7ta cùng lo blắng, em 9cũng hiểu amà, trên a6đời này 2sẽ không 75ai đối 1cxử tốt 62với con 46bé bằng c0mẹ ruột 3của nó."

*: 1ý nói yếu edđiểm.

Lâm bVãn Thu cắn 52chặt môi, 8đăm chiêu ckhông nói, 0Bạch Thuật 61Bắc luôn 3cluôn nắm 10được nhược 4ađiểm của ecô.

Với 7cô, anh là 8một vực bsâu không 5dđáy, cô 7sợ mình 96sẽ ngã 81vào, một 4khi đã rơi abxuống thì btrọn đời 85chẳng lành. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô dứt 70khoát đề bcập đến 8điểm mấu 40chốt: "Vây fCố tiểu 8thư thì 55sao? Nếu 7cô ấy trở 1lại, anh 6tính thế cnào?"

Bạch 1aThuật Bắc bcbỗng chốc fatrầm mặc. 7 © DiendanLeQuyDon.comSự trầm 0mắc ấy fftựa như 0bóng đêm edtăm tối, efdần dần 8cắn nuốt 35trái tim dcô.

Xem 72đi, giữa abọn họ 40mãi tồn e1tại một 4vách ngăn 4fbền chắc, acho dù có 77Manh Manh 84ở bên trong 0điều hòa, fbcũng không 0thể thay 73đổi bất bkì điều aagì. Nếu 9hôn nhân fkhông có fbtình yêu c6làm cột 6trụ chỉ b2dẫn đến ftổn thương 35cho tất 70cả.

Lâm 2Vãn Thu lặng 39lẽ cúp 3điện thoại, dcần gì aphải tự 12chuốc lấy bdnhục. Trong 4vở kịch b7này, cô dmãi mãi 0đóng vai d1phụ, làn 50nền cho 04tình yêu 5acủa hai bnhân vật ffchính. Nếu 7tham lam muốn 4bgiành vai b4nữ chính, 4bchắn chắn 99sẽ rước 0lấy kết 93cục “trèo dbcàng cao, 74té càng 41đau” thôi.

-

Ngày 8thứ hai, 4Lâm Vãn 52Thu trở f7về công 4ety. Sau khi 3cngười đại 1diện của cAaron nhìn 5thấy những dtấm hình fthì tay chân 34trở nên 7luống cuống, 5ngồi sau dbàn làm 94việc liếc cxéo cô, bđi thẳng cvào trọng 77điểm: "Cô 9muốn gì?"

"Không 1muốn gì eđặc biệt 6hết." c6Lâm Vãn ddThu nhấp 4cngụm cà f9phê, lúc 5này mới 88từ tốn 64mở miệng, e"Thay 4tôi giải 7dthích, mặc bkệ chị 7và Ngô tổng 67đã đạt cđược thỏa 2ethuận gì, 4nhưng tôi 57đã hoàn 9thành đúng 6nhiệm vụ ecủa mình."

4nàng đại cdiện trầm cngâm trong 6chốc lát 74rồi nói cc"Cô 87biết rõ 5dNgô tổng 0chỉ tương 6ekế tựu efkế, mục b7đích của 1ông ta chính 81là cô, tôi ecó thể cegiúp được bgì."

"Thế 4eà? Vậy 3tôi đành acông khai 3những hình 0ảnh này. e © DiendanLeQuyDon.comNếu Aaron 5dính vào 2thị phi e1ngay thời 00điểm này, f8ắt hẳn 2fcông ty của 97chúng ta ddsẽ rất efnhức đầu." 65Lâm Vãn aThu giả 3dvờ muốn 3đứng dậy, 4người phụ 8nữ đối acdiện liền 1sa sầm mặt.

Những 6móng tay 8đắp bột bmàu đen efgõ gõ xuống bmặt bàn, 1fcô ta thở c2dài: "Tôi 7dsẽ hỏi 8ý kiến 1acủa Ngô bctổng. Nhưng 46Lâm Vãn 2Thu này, 2fmột người c7phụ nữ 3lăn lộn 3bên ngoài 0như cô, 82đã không dcó bối ccảnh dựa 30vào thì 9không nên 6quá kiêu 82căng ngạo a6mạn, đùa 8với lửa 55sẽ có ngày 8fchết cháy 52đấy."

Lâm 4bVãn Thu ngoài 2ý muốn 57nhìn cô 8ta một cái, 1đây là fngười phụ 5nữ vừa 1bước sang 1ngưỡng 97tuổi ba 5mươi, dung 2dnhan tinh 73xảo ần 0chứa vài 1phần tang cthương. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô biết 1brõ cô ta bcũng giống danhư mình, 6đều thuộc 85tầng lớp 52dưới đáy 5xã hội, 7cphải vẫy fvùng, hi 5sinh, trả 1giá rất 3nhiều mới d8có thể engồi lên e6vị trí 6hiện tại. 69 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bắt ccô lần 4enữa buông 6thả nguyên 8tắc của amình, cô 6thật sự 25không làm 9anỗi.

Một 5lần kia eađã đủ b1phá nát 5cuộc đời decô.

"Cám 74ơn lời 3ekhuyên của 8chị." d8Lâm Vãn 4Thu uyển cchuyển trả 8lời, dùng c0sức móc efmóc ngón 6tay.

7nàng đại eddiện không 3nhiều lời 6nữa, nhanh bachóng gọi acuộc điện 7thoại nội 4bộ cho Ngô 81tổng. Cuối edcùng, công 73ty chủ động 60lên tiếng 9bxin lỗi, cđồng ý 4bồi thường 16mọi thiệt bhại cho 91thương hiệu eđiện tử.

Sau ddđó, Lâm 1aVãn Thu nộp cđơn xin c9thôi việc 2cho Ngô tổng, 3aNgô tổng cgiả mù csa mưa giữ bcô lại: d2"Đây 1chỉ là dhiểu lầm 7thôi mà, dfcô chuyển 2dqua công 8ty khác, b5phải bắt ecđầu lại 9mọi thứ btừ con số 9không, phúc alợi cũng 3chưa chắc 79tốt bằng dcông ty chúng dcta."

Lâm ecVãn Thu giữ 2nụ cười b0nhạt, giơ 3tay cầm c3túi xách 0đứng lên: 8"Cám f0ơn Ngô tổng 0đã chiếu 97cố, có f5điều…. a1 © DiendanLeQuyDon.comtôi không 0chịu nỗi absự “ưu c0ái” của b1ngài, khiến 24ngài phí 2tâm rồi."

Gương c7mặt Ngô 5tổng dần 1cương cứng, enhưng không 1gây khó 36dễ cho cô bnữa, cuối ccùng còn dđưa thêm eba tháng ftiền lương 7echo cô, thái 56độ vô 8bcùng ân ecần.

Lâm 03Vãn Thu cảm 79thấy kỳ 3quái, nhưng ekhông để atâm. Cô 5cbây giờ 0eđã tự 24tích lũy 2kha khá kinh dbnghiệm, dacũng xây 3edựng được 7fvài mối eequen biết 8xã giao cho 1criêng mình, 4đủ tư bcách và dtrải nghiệm fđể tham 7gia vào một decông ty giải 39trí tốt, 4chắc chắn fsẽ tốt 97hơn nơi fnày.

5fđứng trước 5đại sảnh d2công ty, dđón ánh 77sáng mặt 7trời lấp eló sau những 0bđám mây 6bồng, cơn edgió nhẹ 4vờn quanh dkhuôn mặt, d5khắp nơi e4đều bừng 6bừng sức csống mới.

Lâm 61Vãn Thu ôm dhộp giấy 0đựng vật ddụng cá 37nhân đi beđến bến dxe điện 36ngầm, vừa fđi được 1vài bước, 0trước mặt 2liền xuất 7hiện chiếc 9xe việt 0dã chắn 2đường, 5acửa sổ 73xe hạ xuống, delộ ra gương f7mặt anh dtuấn của aBạch Thuật 53Bắc.

Cuộc 9điện thoại 1tối hôm 8qua kết b8thúc trong bngượng 6angạo, giờ 3phút này egặp mặt, 97không được f0tự nhiên 3là điều 4chắc chắn. e © DiendanLeQuyDon.comBiểu cảm 5trên khuôn 1mặt của e2Lâm Vãn cThu cứng 7ngắc: "Sao 3anh ở đây?"

Cánh dtay Bạch aThuật Bắc 28gác trên 7athành cửa, 3dquét mắt 3nhìn tòa 2văn phòng c4sau lưng 0aLâm Vãn 0eThu, , vài 3giây sau 9mới nhìn 96vào mắt ccô: "Đón bem."

Lâm 32Vãn Thu cau 61mày, cảm 9thấy người 36đàn ông 8này ngày 9bcàng quái a8đản, vả d4lại…sao 4banh biết 0cô sẽ xuất 9hiện tại 04nơi đây 2vào đúng 8cthời gian e4này?

Bạch 85Thuật Bắc 6không đợi dccô phản 6ứng, trực 17tiếp mở 7cửa xuống a3xe, thò tay 71tiếp nhận dhộp giấy btrong ngực dcô, ném e7ở ghế 7cphía sau, 40một tay dôm vai cô: 94"Lên exe hãy nói, e2ở đây 63không cho 2phép đỗ 7xe."

Lâm 7Vãn Thu bị 49anh lôi kéo 4lên xe.Trong 1xe không 4ai mở miệng cnói chuyện, 83thật sự 0không biết 31nên nói 7gì.

Xe 8dchạy một 70đoạn rất 39xa, Lâm Vãn cThu nhịn dbkhông được, 75quay đầu 1hướng anh 5hỏi: "Làm 4sao anh biết c7tôi từ 8chức?"

Bạch 3eThuật Bắc a3nghiêng mặt, 7khoe ra độ 9cong hoàn 7hảo và 6sắc lạnh 50của gò dmá, mím fmôi không 1trả lời, 0Lâm Vãn fThu chẳng 48trông mong efanh sẽ giải 8thích với b5mình, tiếp 5tục nói: c"Bạch 7tiên sinh, f4tôi không 0biết anh c7nghĩ thế 0nào, nhưng 16với tôi, dhôn nhân f3là chuyện 46quan trọng 5nhất đời. 6 © DiendanLeQuyDon.comTôi không 82muốn. . e © DiendanLeQuyDon.com. . . . không fmuốn đến 0cả cái 2này cũng 0dbán."

c8muốn tìm 32một người 0eđàn ông 9biết thấu 6hiểu, chẳng 4cần giàu 7fcó, chỉ a2cần thật 9dlòng quan e2tâm, đối axử tốt 1với cô 1blà đủ.

Bạch 4Thuật Bắc 4khẽ nghiêng ađầu liếc 93nhìn cô 3một cái, 2con ngươi cmàu đen 3bphát ra tia 3lửa điện, 19anh trầm 8atư vài giây, 37thốt lên 9từng chữ 95rõ ràng: b"Vậy 84trước tiên 58chúng ta cehãy kết cgiao đi."

Lâm 9Vãn Thu ngớ 4người, d3bần thần abnhìn anh, 6cngười đàn f8ông trước bfmặt vừa 4nói với 9cô hai chữ. c © DiendanLeQuyDon.com. . Kết 0egiao?

-

Bạch 5Thuật Bắc 8dvẫn yên 3lặng lái axe, ánh mắt 4trầm tĩnh, 5ngữ điệu cbcũng bình 4thản lãnh ađạm, không 82giống nói bđùa hay fchế giễu. 4 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn faThu cảm 2thấy mình 6đang trong 18giấc mộng, c3người đàn d2ông mà cô 8fyêu thầm, edngười vẫn 7luôn chán 2ghét cô, 5lại có 83thể nói 2với cô f3những điều c5ấy.

"Chúng 2bta cứ từ 57từ kết c9giao tìm chiểu, chuyện 5tương lai 79hãy để 2ctương lai 15tính." 7fĐôi mắt 59Bạch Thuật bBắc vẫn 3chăm chú fcnhìn đường 9phía trước, b6môi mỏng cfnhàn nhạt d5lên tiếng, c1tiếp theo 9ngưng mắt 20nhìn cô, 4" Tôi 6biết lời 39hứa hẹn 8athì ai nói edcũng được, anhưng tôi dsẽ không 8làm em thất 14vọng."

Dưới 11đáy mắt 21anh là sự 6chân thành 8enghiêm túc, e0mà Lâm Vãn cThu vẫn efcòn tí choáng 3ngợp, khó ccó thể atin.

Tình cccảm thầm 2dkín nhiều 21năm, nhất 2thời chưa 3thể tiếp b4nhận sự 5cthay đổi falớn đến 2vậy.

"Tôi 5——" 1Lâm Vãn aThu khẩn 4dtrương, b0bàn tay siết fdchặt vạt 85áo, bên 3ftai chỉ e6còn dư lại f9tiếng tim 76đập dồn b1dập trong 85lồng ngực, f0lý trí mách 88bảo hãy 57dứt khoát 4ekhước từ 8banh đi, nhưng c3lời nói fcđã vọt 6dđến cổ 10họng, lại dkhông cách 31nào phát c4ra tiếng.

"Đừng b0vội vàng 27từ chối 9tôi, em hãy 80xem biểu 6hiện của ftôi đã."

Bạch 1Thuật Bắc 8cắt đứt 0nỗi mâu d0thuẫn trong e4lòng cô, 58thay cô ra bcquyết định. 5 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 28anh nhìn 82đăm đăm 5vào cô, 53nhoẻn miệng 63cười, tất 1cả ập cđến quá 6bbất ngờ, bkhiến cô 2có phần 6sợ hãi.

6trí của bacô đủ 12tỉnh táo 6để biết 5rằng Bạch fThuật Bắc aakhông thương 61cô, nhưng 65sáu năm 3đã trôi faqua, liệu 8tình cảm 6ecủa anh 0với Cố aAn Ninh còn dvẹn toàn 5được như 4xưa không? 3Có lẽ nghĩ b5như vậy 5bsẽ hơi 93đê tiện, dnhưng cô b0thật sự 5frất rất fyêu anh, aađã trao e1trọn trái ftim cho anh, 4athậm chí 5fchỉ cần fechút hơi cấm từ 5aanh cũng a6đủ khiến e1cô hạnh 23phúc đến 31ngây ngất.

ahội cho f4tình yêu dcủa cô fđã đến, a9còn trải 1sẵn trước 03mặt, cô echần chừ, 2do dự là d3điều hợp 5tình hợp blí.

Muốn 8cự tuyệt balại không c2thể nói c0ra miệng, 5Lâm Vãn fThu chìm 0ađắm trong 9đống cảm eaxúc rối 06loạn, khi 7ngước mắt bthì thấy bxe đỗ trước bcửa một f1nhà hàng.

Bạch 0Thuật Bắc 4cúi người f0giúp cô ecởi dây b6an toàn, fmùi nước 3hoa nam tính 41trên người 4anh phảng 94phất quanh 2cchóp mũi 84khiến cô a3càng thêm e6hồi hộp, e4lưng dán 9chặt vào bbthành ghế.

Bạch 4aThuật Bắc 60nhìn bộ c6dạng này e2của Lâm 4Vãn Thu, 3tự nhiên c2cảm thấy 2cvô cùng 2hài lòng, 3quả nhiên 1akế sách 59dụ dỗ 8phù hợp 8với cô. 0 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 0Bắc ngẫm 5anghĩ, Lâm 6Vãn Thu thích dbhợp với cđiệu bộ 4bnhu mì này 3nhất, nhưng a5thỉnh thoảng bdùng thái 2bđộ gai 65góc của 8một chú fbnhím nghênh cbdiện với f2anh cũng aerất thú evị.

"Chúng 2cta ăn cơm bftrước." c9Anh giơ tay 59vén sợi 60tóc dài 87ra sau tai 2dcô, đầu 36ngón tay 49nhẹ nhàng 8sượt qua 1vành tai 9mềm mại.

5bất giác 20thừ người, 8ethân thể 4bngay lập 26tức hóa deđá. Nụ 66cười trên 4miệng Bạch 1Thuật Bắc b6càng sâu, e9anh tinh ý bbkhông tấn dcông cô d1nữa, thong 4dong bước bxuống xe e4trước.

Lâm a2Vãn Thu cực aakì thất dvọng với dchính bản cthân, trước 1bmặt Bạch 9Thuật Bắc ccô luôn 1ở thế 5ebị động, cchả có 1tí triển cvọng. Anh acvừa thử 48lấy lòng ethì tâm etư cô đã 80ngổn ngang 0dtrăm mối.

Lâm c8Vãn Thu! 47Tỉnh táo 3lại nào! 07Không thể cđể người 2ađàn ông 92này mê hoặc, d2người ta fnói gì mày acũng nghe 29là sao?

32ra sức dựng 0nên phòng etuyến tâm alí vững 91vàng, chuẩn 1bị đâu 4ra đấy 9mới mở 1ecửa xuống dxe.


 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/72651


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận