Phúc Hắc Vương Gia Đừng Yêu Ta Chương 110

Chương 110
Leo núi gặp nạn 2

Trong nháy mắt lúc dây thừng bị đứt, hắn đã bỏ dây thừng của chính mình, đem Lâm Quân Tử bảo hộ ôm lấy.

Bốn phia tối đen, vươn tay ra còn chẳng nhìn thấy năm ngón tay, cũng chỉ có Bạch Lộ có thị lực hơn người, thấy rõ Lâm Quân Tử rơi xuống.

Hắn ôm chặt Lâm Quân Tử, hai người đồng thời ngã xuống vực.

Sau một trận kịch liệt thiên toàn mà chuyển, Lâm Quân Tử mở mắt, nàng đã bị dọa đến hòn phi phách tán.

Run run rẩy rẩy, nàng cử động thân mình.

Kỳ quái chính là, trên người cư nhiên không có chỗ nào đặc biệt đau đớn, mà dưới thân lại mềm mềm, lại còn cực kì ấm áp.

Sau nháy mắt sững sờ, Lâm Quân Tử liền hiểu ra, đó là thân thể Bạch Lộ.

Nàng lập tức sợ hãi, miệng kinh hô:”Bạch Lộ, ngươi sao rồi ? Ngươi làm sao lại liều chết như vậy a ? Ngươi yếu đuối như vậy, làm sao còn muốn bảo vệ ta a ?”

Vì cứu Lâm Quân Tử, Bạch Lộ vận dụng hộ thể thần công.

Nhưng mà, công lực hắn vẫn chưa khôi phục, phen này rơi xuống, chân khí bị chấn động.

Khí huyết ở cổ họng dâng lên, suýt nữa phun ra một búng máu.

Mạnh mẹ trấn áp xuống, Bạch Lộ miệng ôn hòa nói: “Nói như thế nào ta cũng là nam nhân, so với ngư ơi khỏe mạnh hơn rất nhiều, ta không thể để ngươi thụ thương!”

Lâm Quân Tử kích động nghĩ muốn ngồi dậy, Bạch Lộ hít vào một hơi vội vàng thấp giọng nói: “Đừng động, chân ta đau quá, hình như gãy rồi!”

Kỳ thật, lúc này, yết hầu dâng lên một trận cuồn cuộn, khiến Bạch Lộ sắp nhịn không được, hắn cắn răng mạnh mẽ chống đỡ.

“A?”

Lâm Quân Tử khẩn trương, tay chân không dám động, vừa nói lại vừa khóc nức nở “Gãy sao? Vậy phải làm sao bây giờ a? Ta đỡ ngươi đứng lên đi?”

Bạch Lộ âm thầm cắn răng, từ từ bình phục sự kích động trong cơ thể, nếu không sẽ không thể khống chế được hơi thở.

Sau đó chậm rãi nói: “Ngươi đừng động, cứ nằm vậy là được, ta từ từ khôi phục thử xem!”

“Ân, nhưng mà, ta đè nặng ngươi a, như vậy chân sẽ càng đau chứ ?”

Lâm Quân Tử lo lắng hỏi han, cũng không dám có động tác gì lớn.

Bạch Lộ cắn răng ôn nhu nói : “Không sợ, ngươi thân thể nhẹ vậy, đè lên ngược còn thoải mái!”

“A?”

Đây là đạo lý gì a?

Lâm Quân Tử nhất thời không dám cong người.

Bạch Lộ chậm rãi điều hòa khí huyết, khí tức còn trong cơ thể cuối cùng cũng đã bình ổn trở lại, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nguồn: truyen8.mobi/t116277-phuc-hac-vuong-gia-dung-yeu-ta-chuong-110.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận