Thiên Long Bát Bộ Hồi 258

Đinh Xuân Thu thấy khuôn mặt y vàng khè trơ trơ như gỗ đến sát mình rồi chưa kịp mở miệng hỏi: "Ta muốn tỉ võ với A Tử, can gì đến ngươi mà nhúng tay vào?" vội lùi lại thêm một bước, thò tay về sau chộp luôn một môn nhân, ném luôn vào người y.

Du Thản Chi ứng biến cực nhanh, lập tức nhảy ngược về một trượng, cũng giơ tay chộp ngay một tên đệ tử ba túi Cái Bang, vận kình ném tới. Tên đệ tử ba túi ấy chẳng khác gì một ám khí cực lớn, bay thẳng vào Đinh Xuân Thu, đụng phải gã môn nhân phái Tinh Tú giữa chừng, nghe bình một tiếng. Người ngoài nhìn thấy kình lực mạnh mẽ như thế đều nghĩ thầm: "Hai gã đệ tử này chắc hẳn đụng nhau nát xương đứt gân mà chết."

Ngờ đâu hai người đụng nhau rồi, chỉ nghe sèo sèo mấy tiếng, rồi có mùi khét lẹt bay vào mũi khiến ai nấy muốn mửa, quần hùng vội vàng nín hơi, có người lùi lại, có kẻ đưa tay bịt mũi, có người vội uống thuốc giải, biết rằng Đinh Xuân Thu và Trang Tụ Hiền đều dùng công phu âm độc truyền lên người hai gã đệ tử. Hai người đụng nhau đã mềm nhũn rơi bịch xuống, không còn cục cựa gì, hiển nhiên chết toi rồi.

Đinh Xuân Thu và Du Thản Chi trao đổi một chiêu, chưa phân được ai cao ai thấp, trong bụng đều ngán thầm, cùng lùi lại mấy thước, lại với tay về sau chộp một tên đệ tử khác ném ra. Hai tên đệ tử lại đụng nhau trên không, phát ra mùi khét, rồi cùng chết. Hai người cùng sử dụng một môn võ công âm độc của phái Tinh Tú tên là Hủ Thi Độc, chộp một người sống ném vào địch nhân, thực ra vừa chộp được là đã khiến người kia chết rồi, chất độc trên móng tay liền truyền vào máu huyết, biến người đó thành một khối thuốc độc, địch nhân nếu như lấy tay gạt ra, thể nào cũng bị trúng phải thi độc. Dẫu có lấy binh khí đỡ, thì chất độc cũng dính vào binh khí rồi truyền vào tay. Thậm chí nếu có tránh né hay dùng võ công kiểu như Phách Không Chưởng đánh bật ra thì cũng khó mà không bị nhiễm độc.

Du Thản Chi hôm đó cùng Toàn Quan Thanh kết bạn đồng hành, bụng dạ đã ngu ngơ lại kém kinh lịch, chỉ hai ngày là Toàn Quan Thanh đã tra xét được mọi việc ngọn ngành. Toàn Quan Thanh nghĩ thầm: "Gã này nội lực tuy hùng mạnh vô tỉ, võ công lại thật tầm thường, xem ra chẳng làm được trò gì cả." Đến sau y lại biết được A Tử là môn đồ của Đinh Xuân Thu phái Tinh Tú, y chợt nghĩ ra một mẹo bảo Du Thản Chi theo học A Tử võ công, thế nhưng trước mặt A Tử thì tâng bốc Du Thản Chi võ công trên đời hiếm có, thiên hạ vô song rồi bảo A Tử đem hết võ công ra biểu diễn để cho Du Thản Chi có dịp chỉ điểm thêm.

Du Thản Chi và A Tử đều còn trẻ, người thì si mê, kẻ lại mù lòa nên rơi ngay vào kế của y. A Tử đem võ công bản môn từng môn một ra diễn lại, lại nói rõ cách tu tập như thế nào. Môn công phu Hủ Thi Độc của Du Thản Chi chính vì thế mà học được. Yếu chỉ của công phu này toàn dùng nội lực thâm hậu để dẫn chất độc, khiến chộp vào ai là chết ngay, xác người lập tức nhiễm đầy chất độc chứ công phu vốn dĩ không có gì là kỳ diệu.

Cái đạo lý đó người nào trong phái Tinh Tú cũng biết cả nhưng chỉ vì không luyện được nội lực mạnh như thế mà thôi. A Tử khi ở ngoài thành Nam Kinh bắt được độc trùng độc xà về tu luyện nhưng đến công phu độc chưởng cũng còn chưa luyện xong thì làm sao sử dụng môn Hủ Thi Độc này được.

A Tử tuy là kẻ lanh lợi láu lỉnh nhưng mắt đã mù rồi nên không nhìn được vẻ mặt của Du Thản Chi mà tính mạng mình thì quả là do Trang công tử cứu thoát từ tay những môn hạ của Đinh Xuân Thu, lại thêm Toàn Quan Thanh mồm mép trơn như mỡ, đưa Du Thản Chi lên tận mây xanh nêu dẫu nàng thông minh tuyệt đỉnh cũng không đoán nổi vị Trang công tử võ công cái thế này lại đang học lén võ công của mình.

Mỗi khi A Tử nói ra một chiêu, Du Thản Chi lại theo đúng như thế mà thí diễn, trong người y có hàn độc của con băng tàm, lại có nội công thượng thừa của Dịch Cân Kinh, bao gồm sở trường của cả chính lẫn tà, nội lực cực kỳ hùng hậu nên chiêu nào y đánh ra cũng đều gẫy cây vỡ đá, uy lực không biết bao nhiêu mà kể, A Tử nghe thấy hết sức khâm phục. Du Thản Chi cũng truyền thụ cho nàng một số tâm pháp tu luyện Dịch Cân Kinh, A Tử theo đó mà luyện, tuy không tiến bộ bao nhiêu nhưng cũng thấy người nhẹ nhàng, nhanh nhẹn, gân cốt linh hoạt, nghĩ bụng rồi cũng sẽ có lúc thần hiệu.

Khi đó Du Thản Chi cũng đã hiểu rõ thần công của mình ắt có liên hệ mật thiết với nhà sư cởi trần trong cuốn quái thư kia nên nếu muốn cho có thể khoe tài khoe mẽ với A Tử, y phải đi vào những chỗ vắng vẻ chuyên cần tập luyện. Một hôm kia, y đang theo đường những sợi chỉ trên hình vẽ luyện công, đột nhiên có một cơn gió lốc thổi bay cuốn sách ra ngoài mấy trượng. Du Thản Chi vừa quay người lại, nội tức trong kinh mạch lập tức chuyển động, ngửng đầu lên thấy cuốn sách đã lọt vào tay một nhà sư trung niên. Du Thản Chi hoảng hốt kêu lên:

- Của tôi đó, mau trả lại…

Y nhất thời vừa kinh hãi vừa giận dữ, nội tức lập tức chạy ngược, không còn cử động gì được nữa, chỉ thấy gã hòa thượng kia cười khì khì quay mình bỏ đi khiến y càng thêm sốt ruột, chân tay mình mẩy cứng đơ như khúc gỗ.

Người đoạt cuốn Dịch Cân Kinh của y chính là Cưu Ma Trí. Y tinh thông tiếng Phạn, lại thêm thông tuệ, ngộ tính cao, khác hẳn Tiêu Phong hay A Châu chỉ giương mắt ngó mà không hiểu gì cả, Du Thản Chi lạng quạng làm ướt cuốn kinh nên hiện ra đồ hình, không thể nào sánh với y được.

Du Thản Chi phải mất đến sáu giờ sau các huyệt đạo mới giải khai, thổ ra một bụm máu, người uể oải chẳng khác gì mới ốm dậy. Cũng may là y đã luyện tập những hình vẽ trong quyển kinh mười phần cũng được sáu bảy, lại cũng đã lâu nên nhớ được hết, sau đó cứ thế mà tiếp tục luyện, nội công càng lúc càng tăng.

Sau đó Toàn Quan Thanh tìm cách gỡ cái đầu sắt cho Du Thản Chi, dùng mặt nạ da người che những lỗ hổng bị sắt nóng làm lỗ chỗ, sau đó mới đưa y đi dự đại hội Cái Bang ở Quân Sơn, Động Đình Hồ. Với nội công thâm hậu như Du Thản Chi, lại thêm võ công quái dị, trong Cái Bang nào ai có thể địch nổi, đoạt chức bang chủ dễ như chơi. Đồng thời Toàn Quan Thanh cũng chính thức trở lại Cái Bang, thăng lên chức trưởng lão chín túi. Du Thản Chi tuy là bang chủ thật nhưng mọi việc trong bang toàn do Toàn Quan Thanh sắp xếp lo liệu.

Toàn Quan Thanh thấy trong bang những trưởng lão, đệ tử không phục Du Thản Chi rất đông, trong bụng lo lắng, nhưng chẳng lẽ đem ra giết sạch, mới hiến kế tranh chức minh chủ võ lâm Trung Nguyên với phái Thiếu Lâm, để khi bang chủ Cái Bang Trang Tụ Hiền thành thiên hạ võ công đệ nhất rồi thì với công đức uy vọng đó sẽ chế ngự được những kẻ bất bình trong Cái Bang.

A Tử tính tình ham vui, hiếu thắng, tuy đã mù nhưng vẫn chứng nào tật nấy, Toàn Quan Thanh hiến kế đó thật đúng ý nàng. Du Thản Chi cũng đâu có muốn chức võ lâm minh chủ nhưng A Tử hết sức tán thành, nên cũng đành bấm bụng tuân hành. Toàn Quan Thanh gia công tính toán bố trí mọi việc cực kỳ cẩn mật. Bao nhiêu anh hùng hảo hán các lộ đến chùa Thiếu Lâm đúng ngày rằm tháng sáu chính là do kiệt tác của y.

A Tử nghĩ bụng đã có một người thiên hạ võ công đệ nhất là Trang Tụ Hiền đỡ đầu thì còn sợ gì Tinh Tú Lão Quái, lập tức tự phong cho mình chức vụ chưởng môn phái Tinh Tú, sai người giương lá cờ tím, đến núi Thiếu Thất diệu võ dương oai.

Người của Cái Bang đến nơi, thấy trên núi phái Tinh Tú đông nghẹt, việc này quả là ngoài dự liệu của Toàn Quan Thanh, y liền quay sang bàn với Du Thản Chi, một khi Đinh Xuân Thu vừa mở miệng, lập tức xông ra động thủ ngay để y khỏi gây khó khăn cho A Tử.

Đinh Xuân Thu thấy đối phương lợi hại như thế, lập tức sử dụng môn võ công tối âm độc Hủ Thi Độc ra. Môn công phu này mỗi lần sử dụng đều phải hi sinh một môn đệ, nhưng đối phương dù tránh né hay đỡ gạt, đều bị thảm họa, dẫu kẻ võ công cao minh bực nào cũng chỉ còn nước thi triển khinh công tuyệt đỉnh, chạy ra ngoài mươi trượng thì mới khỏi độc thủ mà thôi. Thế nhưng hai bên giao đấu mà bỏ chạy như thế thì đâu còn là đánh nữa.

Ngờ đâu Du Thản Chi cũng học của A Tử môn công phu này, lập tức hi sinh tính mạng đệ tử Cái Bang, chống đỡ tấn công của Đinh Xuân Thu. Hai người cứ ném hết đệ tử này đến đệ tử khác, chỉ nghe bịch bịch liên tiếp, trong giây lát hai bên mỗi người đã ném chín tên đệ tử, mười tám cái xác nằm la liệt trên mặt đất, mặt mũi người nào người nấy tím ngắt, trông thật dễ sợ, không dám nhìn.

Đệ tử phái Tinh Tú ai nấy sợ chết điếng, cố hết sức tránh cho xa mong sao sư phụ khỏi chộp được, nhưng miệng vẫn tiếp tục ca tụng công đức, có điều giọng lập cập run như cầy sấy, đâu còn vẻ gì hoan hô cổ võ cho sư phụ?

Đệ tử Cái Bang thấy bang chủ đột nhiên sử dụng võ công âm độc đó, tuy nói là bị bức bách phải làm thế nhưng ai nấy ngán ngẩm nghĩ thầm: "Bản bang hành sự, xưa nay lấy nhân nghĩa làm đầu, lý đâu bang chủ trước mặt anh hùng thiên hạ lại thi triển môn võ công vô lại này, có khác gì cũng cá mè một lứa với phái Tinh Tú?" Thế nhưng cũng có người lại nghĩ: "Giá như Kiều bang chủ còn làm, thể nào cũng dùng chính đạo đối phó với tà thuật của lão quái."

Đinh Xuân Thu vừa với tay lại toan chộp tên đệ tử thứ mười, ngờ đâu chộp phải quãng không, quay đầu lại thấy đám đệ tử đã chạy ra xa, lại nghe vù một tiếng, Du Thản Chi đã ném một người tới. Đinh Xuân Thu vừa sợ vừa tức, trong cơn nguy cấp liền nhảy vọt trở vào giữa đám môn nhân. Cái xác của gã đệ tử Cái Bang bay vụt tới, người trong phái Tinh Tú muốn bỏ chạy thì không còn kịp nữa rồi, bảy tám người chỉ kịp rú lên "ối mẹ ơi" thì đã bị các xác đụng phải. Cái xác người đó cực kỳ độc địa, mặt những người kia liền bao phủ một làn hắc khí, lăn ra đất, dãy dụa mấy cái rồi chết ngay.

A Tử nghe Toàn Quan Thanh đứng bên cạnh kể lại tình trạng, sướng quá cười khanh khách, kêu lên:

- Đinh Xuân Thu! Trang bang chủ là hộ pháp của chưởng môn nhân, ngươi đánh bại được y rồi sau động thủ với chưởng môn cũng chưa muộn. Thế ngươi được hay ngươi thua?

Đinh Xuân Thu giận lắm, trận vừa rồi nào phải vì mình công phu kém hơn, xem lối ném và kình lực của Trang Tụ Hiền, nội lực y mạnh thật nhưng thủ pháp lần nào cũng như lần nấy, đủ biết y chỉ học được của A Tử một chút xíu vỏ ngoài, bao nhiêu biến hóa tinh diệu đều không biết gì cả. Sở dĩ y thua cũng bởi vì đám đệ tử phái Tinh Tú sợ chết, đứa nào đứa nấy bỏ chạy cho nhanh, không khẳng khái tựu nghĩa như bọn đệ tử Cái Bang, gặp nguy không trốn tránh. Y chợt nghĩ ra một kế ngửng mặt lên trời cười ha hả.

A Tử nhíu mày hỏi:

- Cười ư? Ngươi còn cười được sao? Có gì đáng cười?

Đinh Xuân Thu vẫn cười dài liên tiếp, đột nhiên vù vù vù bảy tám tên đệ tử Tinh Tú bị y dùng liên châu thủ pháp nhanh nhẹn dị thường chộp lấy ném ra, hết đứa này tới đưa khác về phía Du Thản Chi, chẳng khác gì bắn liên châu tiễn.

Du Thản Chi nào có biết công phu Liên Châu Hủ Thi Độc, chỉ chộp được ba tên đệ tử Cái Bang ném ra, đến tên thứ tư thì vươn tay không kịp, trong cơn khẩn cấp bèn nhảy vọt lên, cách tránh né này không phải nhảy về sau, không thể tính là bỏ chạy nên không ai dám nói là đã thua.

Đinh Xuân Thu đang muốn cho y tránh né, tay trái liền vẫy một cái, A Tử kinh hoảng kêu lên, thân hình nhảy vọt về phía Đinh Xuân Thu. Người đứng chúng quanh thấy thế không khỏi thất sắc. Cầm Long Công, Khống Hạc Công các loại công phu nếu luyện đến mức thượng thừa đều có thể lăng không thu vật, nhưng có giỏi lắm cũng chỉ bắt người, đoạt binh khí trong vòng bốn năm thước. Trong võ thuật cũng có môn Cách Sơn Đả Ngưu là để hình dung cao thủ dùng Phách Không Chưởng, Vô Hình Thần Quyền sử dụng hư kình mà đả thương được người khác, nhưng dẫu có là cao thủ tuyệt đỉnh, cũng chẳng cách nào vận nội lực ra xa đến hai trượng.

Đinh Xuân Thu lúc này ở cách A Tử đến sáu bảy trượng, vậy mà vẫy tay một cái đã khiến nàng ngã xuống ngựa, kéo lại bắt, võ công cao siêu như thế quả là ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Trong đám người vây quanh không ít cao thủ nhưng nếu so sánh chiêu này với Đinh Xuân Thu thì quả không thể nào bì kịp, ai nấy vừa kinh hãi vừa khâm phục.

Thế nhưng có ai biết đâu Đinh Xuân Thu bắt giữ A Tử nào có phải là công phu chân thực mà toàn nhờ vào Nhu Ti Sách, một trong Tinh Tú Tam Bảo. Nhu Ti Sách lấy từ tơ của con tằm tuyết ở gần bên biển Tinh Tú. Con tằm tuyết này trời sinh sống trên các cây dâu, nhỏ hơn những con tằm thường nhiều, không có độc tính nhưng nhả ra một loại tơ bền chắc hơn tơ thường, một sợi tơ cũng không dễ gì bứt đứt được. Thế nhưng giống tuyết tàm này không biết làm kén, nhả tơ rất ít lại cũng cực kỳ khó kiếm. Hôm trước A Tử dùng một chiếc lưới cá trong suốt để bắt Chử Vạn Lý, ép ông ta nhục quá phải tự tận, cái lưới đó cũng chỉ có một phần nhỏ loại tơ này. Cái lưới của Đinh Xuân Thu hoàn toàn làm bằng tơ con tuyết tàm, vửa mỏng mảnh lại vừa trong suốt, mắt thường không sao thấy được, y ném liên tiếp chín tên môn đệ lại đồng thời tung chiếc Nhu Ti Sách ra. Chín cái thây độc kia vừa đẩy Du Thản Chi phải lùi ra xa lại vừa mà mắt(41.3) mọi người, khiến cho ai nấy chú ý đến Liên Châu Hủ Thi Độc nên khi Nhu Ti Sách tung ra không ai phát giác.

Đến khi A Tử thấy tơ mềm quấn quanh người mình rồi thì đã bị Đinh Xuân Thu kéo đi. Nói là Đinh Xuân Thu ma mãnh nhưng cái lưới nhỏ và nhẹ như không ấy ném ra xa sáu bảy trượng mà các cao thủ không ai hay biết, chỉ một chiêu đã bắt được người, công lực quả thật phi phàm. Y giơ tay nắm lấy sau lưng A Tử, tay phải điểm các huyệt đạo, Nhu Ti Sách đã rút về trong tay áo rồi. Ném xác chết, tung lưới ra, vẫy tay thu về, bắt người tất cả chỉ trong vòng một tiếng cười ha hả, đến khi nắm được A Tử trong tay tiếng cười vẫn còn chưa dứt. Tiếng cười đó cũng là để dẫn dụ mọi người trong thuật che mắt của y.

Du Thản Chi còn đang ở trên không đã thấy A Tử bị bắt rồi, kinh hoàng liền tung người về trước, sáu cái xác người vùn vụt dưới chân y. Chân trái y vừa chạm đất, hữu chưởng đã đánh về phía Đinh Xuân Thu. Đinh Xuân Thu giơ tay trái ra, lập tức đưa A Tử ra đỡ chiêu vỡ bia tan đá của Du Thản Chi. Du Thản Chi tuy võ công cao cường nhưng kinhn nghiệm ứng biến lâm địch lại hoàn toàn chưa có gì cả, thấy chưởng lực của mình ắt sẽ đánh cho A Tử tan xương nát thịt, lập tức vội thu hồi.

Thế nhưng khi y phát chưởng đã dùng toàn lực, làm sao có thể thu về một cách gấp rút? Vốn dĩ những người võ công bậc trung cũng biết được chỉ cần lệch qua một bên là sẽ không làm A Tử bị thương, có điều Du Thản Chi đối với A Tử quá mức kính yêu, vừa thấy không xong chỉ biết thu chưởng hồi lực, không còn nghĩ ngợi gì khác, đem tất cả chưởng lực thu về có khác nào dùng chưởng đó tự đánh vào ngực mình. Y lập tức loạng choạng, oa lên một tiếng hộc ra một ngụm máu tươi.

Nếu như người nội lực yếu, một chưởng đó ắt đã mất mạng rồi, thế nhưng cũng may y tu tập Dịch Cân Kinh có chút thành tựu, chưởng đó tuy chẳng nhẹ nhàng, vừa toan hít một hơi nhưng Đinh Xuân Thu đời nào để cho y có thì giờ mà thở, vù vù vù vù đánh luôn ra bốn chưởng. Nội tức của Du Thản Chi từ đan điền chưa vận lên được, chỉ đành múa chưởng đánh ra, tiếp luôn bốn chưởng, mỗi lần lại hộc máu, bốn chưởng hộc máu đen bốn lần.

Đinh Xuân Thu đắc thế đời nào nhường ai, đánh luôn chưởng thứ năm toan lấy mạng Du Thản Chi. Chỉ nghe chung quanh mấy người kêu lên:

- Đinh lão quái chớ vội hành hung!

- Ngừng tay!

- Tiếp ta một chiêu!

Huyền Từ, Quán Tâm, Đạo Thanh các vị cao tăng, luôn những anh hùng hiệp sĩ các lộ, không ai nỡ nhìn bang chủ Cái Bang chết dưới tay Đinh Xuân Thu, vừa quát mắng vừa ào ra cứu viện.

Ngờ đâu chưởng thứ năm của Đinh Xuân Thu đánh ra, Du Thản Chi trả lại một chưởng, Đinh Xuân Thu thân hình lảo đảo phải lùi lại một bước. Các cao thủ thấy thế biết ngay chiêu này Đinh Xuân Thu đã bị lép vế rồi, lập tức dừng lại không tiến lên giúp đỡ nữa. Thì ra Du Thản Chi hộc ra bốn ngụm máu bầm rồi, nội tức đã thông, chưởng thứ năm đã vận được chất kỳ độc của con băng tàm và nội công Dịch Cân Kinh ra.

Nếu Đinh Xuân Thu dùng chưởng chống lại thì không phải là địch thủ nhưng vì Đinh Xuân Thu chiếm được tiên cơ đánh Du Thản Chi bị thương rồi khiến cho nội lực của y suy giảm nhiều, nếu không song chưởng đụng nhau thể nào y cũng phải lùi lại đến năm sáu bước.

Đinh Xuân Thu trong ngực trộn trạo, những vẫn chưa chịu thua, lập tức vận đủ mười thành công lực, quát lên một tiếng, râu tóc dựng ngược, ào một chưởng đánh ra. Du Thản Chi tiến lên một bước, đón lấy chưởng của y, kêu lên:

- Mau bỏ Đoàn cô nương xuống!

Vù vù vù vù liên tiếp bốn chưởng, mỗi lần đánh ra lại tiến lên một bước. Năm bước đó tiến lên rồi, mặt đã sát ngay mặt Đinh Xuân Thu, vừa vươn tay là đã nắm được A Tử rồi. Đinh Xuân Thu chưởng lực đã không địch lại, thấy khuôn mặt như xác chết của y trong bụng cũng hoảng, mỉm cười nói:

- Ta lại sử dụng Hủ Thi Độc công phu, ngươi cẩn thận nhé.

Nói xong nhắc A Tử lên, nhứ nhứ mấy cái. Du Thản Chi vội lêu lên:

- Chớ! Chớ! Chớ có làm thế!

Giọng y run rẩy đủ biết kinh hoàng cực điểm, biết rằng nếu Đinh Xuân Thu dùng công phu Hủ Thi Độc thì A Tử sẽ thành một xác chết ngay. Đinh Xuân Thu nghe thấy giọng y hoảng hốt như thế, lập tức hiểu ngay: "Thì ra thằng nhỏ mê tít con bé thối tha này, ha ha, hay lắm, quả thực hay biết mấy." Y bắt giữ A Tử vốn chỉ muốn xử tử nàng trước mặt mọi người để khỏi ai tranh giành chức chưởng môn phái Tinh Tú, bây giờ thấy điệu bộ của Du Thản Chi, nẩy ra ý định dùng A Tử làm con tin, hiếp chế gã bang chủ Cái Bang Trang Tụ Hiền võ công còn cao hơn cả mình này, bèn nói:

- Ngươi không muốn nó chết phải không?

Du Thản Chi kêu lên:

- Ông… ông… ông mau thả cô ta ra, cái đó… cái đó nguy hiểm lắm…

Đinh Xuân Thu lại cười lên một tiếng nói:

- Ta muốn giết nó thật chẳng tốn chút hơi, sao lại phải thả là sao? Nó là phản đồ của bản phái, không coi tôn trưởng vào đâu, không giết thì còn giết ai bây giờ?

Du Thản Chi đáp:

- Cái đó… cái cô nương A Tử này, dù gì chăng nữa ông cũng không nên hại cô ta, ông đã làm mù mắt cô ta rồi, vậy xin, tôi van ông, thả cô ta xuống, ta… ta sẽ tạ ơn thật hậu. Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com

Y nói năng chẳng đâu vào đâu đủ biết đối với A Tử hết sức quan tâm, thật chẳng còn vẻ gì là bang chủ Cái Bang nữa. Đinh Xuân Thu thấy y nội lực âm hàn hùng mạnh, nghe giọng nói, giống hệt gã đầu sắt, nhưng trên đầu y nào có cái lồng đâu, mà gã đầu sắt sao bây giờ lại làm bang chủ Cái Bang? Thế nhưng y không có rảnh đâu mà nghĩ ngợi bèn nói:

- Muốn ta tha cái mạng nhỏ của cô nàng thì cũng không có gì là khó, chỉ cần nghe lời ta vài việc thôi.

Du Thản Chi vội vàng đáp:

- Để tôi làm, để tôi làm! Dù có trăm việc, nghìn việc tôi cũng làm.

Đinh Xuân Thu nghe y nói thế, trong bụng mừng thầm, gật đầu nói:

- Hay lắm! Việc đầu tiên là, ngươi phải lập tức lạy ta làm thầy, từ nay thành đệ tử phái Tinh Tú.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thien-long-bat-bo/chuong-258/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận