Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 35


Chương 35
Rầm! Hạ Thiên Thụ bê một chồng sách đủ dìm chết cô, đặt phịch xuống bàn đọc sách trong thư viện.

Tiểu 07Mạc vội 8đưa tay 9 iúp cô.

Thiên 44 hụ vùng 8 hoát ra khỏi c iển sách, 4đưa tay 9 au mồ hôi 8 rán.



“Đám 4c ày chắc 55 à đủ rồi.”

Tiểu 4 ạc nhìn 4 ô vẻ kỳ e ạ, cầm ađống sách e9đó lên c em…

“Tình d6 êu trong 9 uãng thời f1 ian giao nhau b6 ai lệch”, a“Mộng 93 ồi đại 7c ”, “Xuyên 6 hông và a hản xuyên 54 hông”, 35“Người 6 on gái sông b ile”, “Tầm 0 ký”, “Cục 1 uản lý ea hời gian 7 ai lệch”, 6f“Về lại 87 ăm X làm 3 ông chúa”…

Những 8 ìa sách 28 anh xanh đỏ 8đỏ rực 4 ỡ cứ từng 14 uyển từng 8c uyển qua ctay Tiểu 9Mạc , sắc 27mặt anh echàng đẹp btrai càng bblúc càng 5xuất hiện ffnhiều vạch 9đen, thấy 55bên dưới 85còn khoảng a3năm mươi 2amấy quyển 68sách về c2xuyên không, 0dTiểu Mạc bxinh đẹp e6của chúng 2ta cuối d9cùng đã 9bỏ cuộc, fđặt chúng 38trở lại 8eđống sách.

Thiên 1Thụ nhìn 2gương mặt f1chảy dài 7bcủa cậu abé đẹp 3trai, còn b1chồm lại f8hỏi, “Sao 2thế? Đống 9sách này 4cđều là 3kinh điển 60cả đấy.”

Tiểu 9Mạc ngớ 6người, 62sau đó miễn 9cưỡng nở anụ cười 3với cô.

Xuyên 0không? Còn… 0bThật không bhiểu nổi!

Nhưng b4khi Thiên 9dThụ bị aBạch Tiểu fLang dọa dcho sợ chết dkhiếp, ngồi fetrên đất cvẻ đáng cthương, 50mắt long 46lanh ngấn 6lệ nhìn 2dcậu nói, a“Tiểu 74Mạc, em 0có tin trên 15thế giới 50này có thể dxuyên không 68hay không?”

Tiểu 9Mạc chớp 9chớp đôi 1dmắt trong cveo, rồi 55chậm rãi dgật đầu.

Thiên 3dThụ vốn 6rất tủi 8cthân, rất 1buồn bã, drất đau 15lòng, nhưng abkhi thấy bdcậu lại 1agật đầu 77thì mắt 07không kìm 0được vụt 1sáng. “Em d2tin? Em tin 8thật hả?”

Tiểu 5Mạc gật 54đầu, mỉm 8cười.

“Oh 5dyeah! Tốt 6quá rồi eTiểu Mạc!”, aThiên Thụ 2dhét lên, bsuýt nữa 1thì lao bổ 6đến ôm 2achầm lấy 2cậu.

Bạn 0Bạch Tiểu cLang đứng dbcạnh bỗng 5“hú” 46lên một c2tiếng, làm 5Thiên Thụ 83lập tức cdừng chân f2tay lại.

12điều Thiên 9Thụ là 4người rất 02dễ thỏa 5mãn, một 0cái gật 3đầu của 1fTiểu Mạc ađã khiến fcô hưng eephấn đến 7độ lập a9tức thoát a0khỏi nỗi a4bi thương. 13 © DiendanLeQuyDon.comCô chớp e2đôi mắt 8to sáng rỡ, 25quỳ xuống 41cạnh Tiểu dMạc, vừa 52nói vừa 53hoa chân 79múa tay.

“Thực ara trước aakia chị a4cũng không 7tin, nhưng btừ khi chị 0xui xẻo 2bị xe đâm, d1chị đã c3tin rồi. 28 © DiendanLeQuyDon.comTrước đây 09chị là bmột người edrất bi kịch, 9akhông có axe, không ecó nhà, 4tiền cũng b7chẳng có, dalại cũng a2không có 7achồng nốt. 69 © DiendanLeQuyDon.comNhưng từ 3khi mở mắt 7ra trong bệnh 6viện đó, 6ha! Thế 50giới này 37đã thay ađổi rồi! 7Thời gian 1đã biến athành ba c1năm sau, a3cuộc đời d5đã biến e9ra chồng, b7xe, nhà, b2công việc, 7atất cả 1đều có! 9aThậm chí bcòn đính e1kèm thêm d6một em bé 1nữa! Tiểu bcMạc, tuy 9chị chớp 4amắt đã 55trở thành c0phụ nữ 7ecó chồng, 2nhưng trái etim thiếu ccnữ của 34chị lại 80nở bung anhư đóa 3ehướng dương cvậy!”

Xuyên ekhông thật 7tốt, xuyên f7không thật 1atuyệt!

Tâm 4trạng khi 7Thiên Thụ 76tỉnh lại clúc đó 5chính là 5như vậy. bc © DiendanLeQuyDon.comTuy ông xã 2đại nhân 9blúc nào ecũng lạnh 1lùng, còn fđòi ly hôn 01với cô, 17nhưng cú faxuyên không 53này đã blàm thỏa 2cmãn mọi 9ước mơ 3của cô, 7ngoài chuyện 2một sớm fmai tỉnh cdậy biến 8athành bà dbmẹ, thì 2cđúng là beđã vì cô 27mà vẽ nên bmột bức d3tranh hùng fvĩ nhất 5trên thế agiới này! 0bChẳng trách a7bao nhiêu d2cô gái thích 4cxem truyện d8xuyên không, cmơ một 45giấc mơ bvô cùng 9đẹp đẽ adnhư cô vậy!

Tiểu 9Mạc nhìn 6vẻ mặt cdhưng phấn 50của cô, 47vẫn ngồi 2cạnh cô 8và tủm dbtỉm cười.

Thiên ddThụ biết afTiểu Mạc 13có lẽ cũng a7không biết 7cô đang 10nói bậy 9fbạ những agì, nên fdốc hết dmọi phiền emuộn trong 6lòng.

“Tuy 7exuyên không 2tốt đẹp e7như vậy, 9có lúc, 4những người 05đã rời 1xa vẫn không 9cách nào dníu kéo. d5 © DiendanLeQuyDon.comThiên Ân… 66Anh ta vẫn 5cùng cô aegái khác dkết hôn, 8có vẻ rất 7hạnh phúc, 51chị… Chị c6quyết định fbkhông nhớ 7ctới anh 2ata nữa, 3bđể sống a5thật hạnh ecphúc. Nhưng, 8nhưng người e5đàn ông 7chị lấy… 95Sau khi tỉnh 5dậy, chị 6căn bản f8không biết 05anh ấy là 0ai. Em biết ecái cảm 6giác đối 4diện với 5một người 02xa lạ, nhưng b6lại là 1người chồng 2thân thiết 34nhất của 1mình không?”

Tiểu bMạc lắc 7flắc đầu.

“Chính dlà… Giống 0như…”

Thiên c0Thụ đứng flên, vừa 67đóng chính 7mình vừa edđóng vai ddBoss Viên.

Đầu 4tiên cô f6hỏi rất 2nghiêm túc 9blẫn sợ 56hãi. “Ông bxã, anh là 27ai?”

Nhảy 3qua một fabên, làm 9mặt nghiêm 5của Boss 7fViên. “Chồng cem.”

Nhảy ctrở lại 53giả làm 1con thỏ 6hoảng sợ. d © DiendanLeQuyDon.com“A, không 3thể nào! 2eChúng ta e6hình như 57chưa từng 42gặp nhau…”

Nhảy 3sang bên 7kia, giả 8bộ mặt 1lạnh băng clẫn ánh 12mắt giết c4người của 0aBoss Viên. 4 © DiendanLeQuyDon.com“!!!”

Nhảy 67trở về 2diễn vai 7thỏ Thiên 1Thụ rất 3cư là nghi 1bngờ, “…”

Nhảy 5bsang bên 89đóng vai 3Boss Viên 5bđã giận 0dữ tới 3cđộ có 2thể giết cbchết người 0bằng ánh 6dmắt, “!!!”

Nhảy 3về diễn 37vai thỏ 3dThiên Thụ 7sợ đến 5nỗi run a4lập cập, 8co rúm người, 0“…”

Cuối ccùng Đại 42Boss đã dgiận tới d2độ phất 9fáo bỏ đi.

Bạn e6thỏ Thiên 7Thụ co rúm b8người trên 6đất, cầm fbcành cây 74vẽ vòng 8tròn.

Tiểu 4Mạc nhìn 8cô, không dkìm được c4cười to 1ekhông thành dtiếng.

Tuy 9không nghe cthấy cô 7đang nói 6gì, nhưng dthấy cô 7ddiễn cả 8hai vai, lại 5bcòn học 3cả vẻ 82biểu cảm 3gương mặt, b4Tiểu Mạc eckhông nhịn 45được cười. 19 © DiendanLeQuyDon.comMột bạn 6chó nào eđó ngồi bcạnh quan cbsát, không 2hiểu mô dbtê gì, cũng 9dhá mõm ra dftheo Tiểu 65Mạc, nghoẹo 0đầu.

Thiên 85Thụ lồm fccồm bò 85dậy, chìa 3tay ra với 05cậu, “Em 9hiểu cảm 5giác đó 6không?”

Tiểu f6Mạc mắt 3cong cong, bđôi mắt fsáng rỡ, 3gật gật 29đầu.

“Em 5hiểu là 7tốt quá 7arồi”, 9Thiên Thụ 09cảm thấy dcậu bé bđẹp trai 18này đúng bflà người dlắng nghe fctốt, lam f7nhan tri kỷ 6bcủa cô. 51 © DiendanLeQuyDon.comCô quỳ 4xuống cạnh 40cậu, kẻ abên trái a1người bên 8phải cậu b6cùng với d8một cái f8tên mõm 78to đang ngồi 2nghe ngóng bfnào đó. d © DiendanLeQuyDon.com“Nhưng fahiện giờ, bachị đã 59gặp phiền ftoái rồi. 60 © DiendanLeQuyDon.comTưởng rằng 92sau khi xuyên cckhông sẽ acó thể 7bkhắc phục, ay như những 4nữ chính aatrong truyện 4fvậy, có athể cùng 9nam chính 9lo liệu 0mọi bề, ckiểu gì e4cũng có 1cthể qua 89được. 3b © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây a9giờ… Bây 2giờ chị flại thấy, dđó là chuyện frất khó 20khăn. Đặc 6biệt là akhi biết 9được, e3thực ra cbtrong lòng 0anh ấy còn fcó người 96con gái khác.”

Thiên 24Thụ ngẩng dalên, nhìn dTiểu Mạc.

“Tiểu 03Mạc, có 98cách nào ebđể xuyên 9không trở 6về không?”

Tiểu 7Mạc nhìn 55môi cô, fđôi mắt c1đẹp chớp 23một cái.

“Chị 2bmuốn xuyên 26không về, bvề ba năm 6trước. 9 © DiendanLeQuyDon.comKhông, hoặc 1nếu phát 0hiện ra 2cách xuyên 4không thì 39chị muốn e2về lúc 5Viên Dã bhọc đại 0học! Chị 3muốn nói 7với Quan 03Nguyệt Tịnh, 9bảo cô 5ấy cẩn cthận đừng 48để bị 0bđụng xe, bebảo cô 3ấy tỏ 56tình sớm 8chơn với 4Viên Dã, ecó lẽ… 87Có lẽ Quan dNguyệt Tịnh 7sẽ sống 2tiếp, họ 35sẽ ở bên 5nhau, Viên 06Dã sẽ hạnh 77phúc!”

Thiên a5Thụ bỗng 79nhảy cẫng clên. “Chính 8flà thế! 1aTiểu Mạc, echính là ethế! Chị dmuốn tìm a8ra cách xuyên d9không, chị c8phải tìm eflại Quan 2bNguyệt Tịnh, 4anhư thế 1anh ấy sẽ a0hạnh phúc!”

Tiểu 9Mạc bị 12cô kéo mạnh 5dậy thì 68chớp chớp 8mắt vẻ 9không hiểu.

“Chúng 7ta đi tìm 6cách xuyên 20không, tìm 4cách tìm 7cách…”, 5Thiên Thụ 8nảy ra một b5suy nghĩ, elập tức 8fcuống quýt axoay vòng 3vòng.

Tiểu 1cMạc thấy 9ecô cứ đi 2vòng vòng 13thì vỗ f9vỗ vai cô, 6chỉ vào 02tòa nhà amàu trắng 1acách đó 7ekhông xa.

Thiên 90Thụ nhìn 9theo hướng 11cậu chỉ, cvỗ tay nhảy acẫng. “A, e5thư viện 65thành phố! 92Đúng rồi, etrong sách 6nhất định 7fsẽ có đáp 3án! Tiểu c4Mạc, em 1thật là 8thông minh 6bquá, chúng 7cta mau đến dthư viện 3đi!”

Bạn 23Thiên Thụ 84hưng phấn 6lập tức 7kéo Tiểu 0Mạc chạy 7về hướng cđó.

Tiểu 9eMạc bị dcô kéo đi 4bphăm phăm a0thì giật 1mình hốt 4bhoảng, nhưng 97sau đó hiểu 8ra ngay. Thế 7là bị cô cfkéo tay chạy bmột mạch fđến thư 2viện thành 95phố.

Thế 9blà đến bđây, một 2đống tiểu 8thuyết xuyên 0không bán d7chạy nhất 7dđã dìm e9chết Thiên 0Thụ.

Tiểu 4Mạc bó 3etay nhìn 3đống tiểu 3thuyết tình f1yêu màu bmè đó, ctỏ ra bất f6lực.

Cậu ađưa cô 6đến đây 9dlà để 66cô tìm tạp 31chí tư liệu, 86sách nghiên 7acứu xuyên c8không gì 0ađó để 3fđọc, không c6phải bảo a8cô nghiên 9cứu tiểu 9thuyết xuyên 33không đâu, c1bà chị 6à.

Nhưng d7thấy Thiên eThụ bê 5đống tiểu 6thuyết đó, ccứ xuýt 9xoa, “Ôi 00ôi, cái bnày chị 6đọc rồi, 2kinh điển 9đấy! Ồ, 83quyển này bdlà xuyên ekiểu này 56à, oa, hay 63thế, cưới 6hai vợ còn 6sinh ra bá 33vương, còn 4lợi hại e8hơn chị 2nữa! Ôi, 51cái này b7hay, lúc 95thì xuyên 1qua, lúc 47thì xuyên 5flại…”

Đống 3tiểu thuyết c2to nhỏ, b4màu mè hoa 1blá đã hoàn 85toàn dìm 46mất Thiên cThụ.

Tiểu 8aMạc nhìn evẻ mặt 7hưng phấn cbvui sướng 76của cô 6fthì không 99nói nữa, 1chỉ mỉm ccười, rồi bcùng cô achìm đắm 5btrong thế 3giới xuyên abkhông.

Sắc cdđêm nồng 9đậm.

Chân btrời chỉ 9ccòn lại c1một vệt 73ráng chiều 08màu cam.

Tiểu 4Mạc mua 0hai ly trà 26sữa bên a8ngoài thư 0viện về, 1xem liên 8tục ba, 60bốn tiếng bcđồng hồ e2rồi, nhất 1ađịnh là 5cô đói 54bụng lắm.

Vào cphòng đọc, d7trong phòng dchỉ còn b8lại vài 3người vẫn e3đang kiên c0trì đọc asách, trên 92bàn mở cmột ngọn dđèn nhỏ, dbtrong gian 29phòng rộng 50lớn rất 4ayên tĩnh. f © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 92bàn Thiên 0bThụ là b6không có eánh đèn. e © DiendanLeQuyDon.comMột mình fcô gục f5trên đống 3fsách chất f0như núi… 9engủ say 2sưa.

Tiểu c0Mạc chậm 1rãi bước 2đến.

Vệt 5ráng chiều 88duy nhất fngoài cửa fasổ chiếu 7lên mặt 0cô.Ánh sáng a5màu da cam, edịu dàng 9bsáng rỡ, c7tô thêm amột lớp 64sáng màu 2hồng kim cfnhàn nhạt 6btrên gương bmặt như c8quả táo eecủa cô. c © DiendanLeQuyDon.comCô ngủ brất say, 40rất yên actĩnh, như 9một đứa a5bé sơ sinh, ecòn khẽ bfcắn đôi 77môi hồng. 42 © DiendanLeQuyDon.comRèm mi dài cbhơi cong, b3như cánh 9bướm in 82bóng lên bgương mặt 69trắng hồng bcủa cô. 42 © DiendanLeQuyDon.comChóp mũi anhỏ thẳng, cthậm chí 5có một 1vẻ khiến c1người ta 7cmanh đ 72fc ng fmuốn nhéo dmột cái.

Tiểu ebMạc đứng dcạnh bàn, 8lặng lẽ 27ngắm cô.

Ngắm 6cô ngủ csay, ngắm 8ecô yên lặng.

Rất 5mệt mỏi b1phải không, 6cuộc sống 0như vậy. e7 © DiendanLeQuyDon.comXuyên không, esống cùng 59một người axa lạ? Nghe f0có vẻ giống 6truyện cổ 60tích, nhưng 33không hiểu f3sao nghe từ b8cô, cậu dalại muốn btin. Có lẽ, 82khoảng cách 0giữa họ 5quá xa, cô a7lớn tuổi 0hơn cậu fnhiều, Thiên 6Thụ Thiên aThụ Thiên eThụ Thiên 70Thụ Thiên 1Thụ Thiên dThụ Thiên aThụ nhưng ctrước mặt 69cậu, cô 2blại mãi 28mãi giống 2fmột đứa 8bé chưa ftừng bị 3cmất vẻ bngây thơ, 4dcười rất 94tươi, nói 1rất thật.

Cậu 91rất thích 30nghe cô nói, ctuy không 6nghe thấy egiọng cô, 9enhưng thấy 3ecô khoa chân 8múa tay, 6thấy nụ 1cười tươi 7hạnh phúc 0của cô, bacậu cũng 7cảm thấy atrong thế degiới xám fdxịt đơn 59điệu này, 0ebỗng có bthêm một a9mảng màu ctươi sáng.

Người 44đàn ông bđó… nhất 7định cũng 87yêu cô như d9thế chăng.

Yêu c8sự ngây 5thơ của eccô, yêu cesự lương 6thiện của 8cô, yêu a7sự trong 91veo và thuần 2ckhiết của 7ccô.

Muốn 3bxuyên không 84trở về 4chỉ để ccứu sống 8người yêu 1của anh 57ấy? Chỉ 6vì muốn b3anh hạnh 79phúc… Có 5phải là 3aquá ngốc 8không? Chị 6Thiên Thụ? 3Nếu cô eấy quay 5dlại, anh d9hạnh phúc, 6thế còn 5chị thì 8esao? Hạnh 14phúc của 19chị ở 99nơi nào?

Đặt 1fly trà sữa 21lên bàn, 4Tiểu Mạc akhông kìm 8được cúi 05xuống.

Nhìn dgương mặt 0say ngủ axinh đẹp 0tựa quả 8táo đỏ 9của cô, 0cậu khẽ 44khàng đưa atay lên…

“A!”, eThiên Thụ 16bỗng ngẩng dđầu lên.

Ngón f7tay Tiểu dMạc rụt 7clại.

“Thơm c7quá thơm 1quá…”, e4Thiên Thụ 2vừa mở 2mắt đã 61nhìn thấy ctrà sữa, b2bụng đã fađói sôi 1sùng sục, 2cô lập 70tức muốn fevới tay 07lấy. “A, 8là trà sữa…”

Chưa fbkịp uống 9cngụm nào 6cbỗng thấy f4sắc trời abên ngoài 4ađã tối 75lại, Thiên 72Thụ lập dtức ném 4cái ly sang 4bên một 3dcách rất f5đại nghĩa.

“Ôi, dbtrời tối arồi!”

Thiên 46Thụ đứng 27phắt dậy, 77Tiểu Mạc 28đứng cạnh 5cô giật 4bắn mình.

Thiên 9Thụ đập 12bàn, túm blấy tay 31cậu. “Đi 1mau đi mau! 3Chúng ta asắp muộn a8rồi! Lúc cchạng vạng, 8thời gian 7giao nhau, cchính là 8acơ hội etốt để 1fxuyên không! 9Tiểu Mạc, cfmau giúp d9chị xuyên e4trở về fthời gian 4đó đi!”



Ps: dchương sau 6là quá trình abạn Hạ ecủa chúng 0ta tìm đường cxuyên không.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92759


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận