Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 37


Chương 37
Kéttttt… Đèn xe lóa mắt, bánh xe rít vang!

Hạ 91Thiên Thụ 3dũng cảm 8enhắm tịt 6mắt, chỉ 9chờ đợi 05cơn đau eđớn trên 2 ơ thể!



Nhưng, 7 hi trong không b6 hí tỏa 4c ên mùi cháy 3 hét của a ánh xe, bỗng 4 ó người f ào đó gầm b o…

“Này, 7 ái cô gái 4 ia, tự dưng 8b a giữa đường 74đứng lỳ e7 a đó, muốn 04 hết hả?! 9 òn cái cậu 70 ia nữa, 5 ậu tưởng 2 ậu lao vào 8 ồi không 84 ám đâm 2 ả, xe tải d ủa tôi 1 ao nhanh như 2 hế, cậu ba át bét nhá 5b há nhá!”

Phì… efÔng chú 5c ơn Đông 4eđang mắng a6 hửi à?

Thiên 8e hụ không d hấy đau, c2 gược lại 3 òn xòe bàn 3 ay che mắt 3 ình, nhìn b8 a ngoài qua ba ẽ hở.

Tài b6xế xe tải 7dđang ngồi btrong buồng 82lái cao cao, 4dthò nửa 24thân người 0amặc áo e2xanh quân 69đội ra 3và văng ddnước bọt 5khí thế, acòn phía 9btrước chiếc cxe tải to cfđùng đó 5lại là 93một chiếc 9dxe BMW màu 84bạc! Khoảng 9cách giữa a3hai chiếc cxe không 9bquá ba centimet, 74chiếc BMW 41màu bạc decũng chỉ dcách Thiên 0Thụ có 40,01 giây d7nữa thôi 01là…! Ối, 9nguy hiểm 4quá!

Nhưng 3chiếc xe 64này sao trông 88hơi quen… 0eHình như… 39Hình như…

Thiên 6Thụ ngoẹo 3đầu, đáng 9nghĩ xem 19là chuyện 04gì thì bỗng 8etrông thấy 6cửa xe BMW c3mở ra, một cngười đàn bfông sải 7bước từ 99trên xe xuống.

Thiên cThụ tuy aađang ôm 8bmặt nhưng 0vẫn cảm ethấy khóe bfmôi mình e6giật mạnh.

Đây… 84Đây… Đây aađây đây… 6elà Boss Viên…

Gần 6như là theo 01quán tính, 3Thiên Thụ 2vừa trông e8thấy ai fđó là định cquay lưng 78bỏ chạy, 6kết quả 5là ai đó eđã xông 8đến, lần bnày không enói câu bdnào với accô, giơ 7tay ra câu 16ngang eo cô, a4“xoạch” 33một tiếng 3ném Thiên 1Thụ qua 86vai mình!

“Ối… aÁ…”, 4Thiên Thụ 8hét tới dnỗi lạc 75cả giọng.

Boss 15có thể 77nào đừng dcứ mỗi 84lần xuất 5hiện là ckinh dị 6cthế không, ccó thể c0nào mỗi c8lần “xách” 7cô thì nhẹ 43tay tí không? 8Tại sao dlại ném… 0fMũi cô đập 2vào lưng 0anh đau quá!

Thiên eThụ đau e8mũi quá, 57hét lên, 27“Buông… ceThả em xuống… 3Em… Thả…”

Bốp!

Boss aViên đưa 8dtay lên đánh 5amạnh vào 0dmông Thiên 8Thụ!

“Óa…”, 7eThiên Thụ b8muốn hét, 9chứ không ecphải tru 3lên! Nhưng… 10Bị đánh eavào mông! 6Bố cô đã 3bmất cũng fchưa từng 43đánh vào a9mông cô, 9fmẹ cô mỗi 5lần giận 78cũng chỉ 70cốc vào 86đầu cô! 1Hôm nay… 30Hôm nay lại… 11bị tét 0bmông!

“Kêu 59cái gì? fdMuốn nếm f6thử cảnh 7bị nhét 4vào cốp 56xe hả?” dBoss Viên 9khiêng cái cdsinh vật c“không 3biết sống b4chết” 98này, bực 7bội gầm 95lên nho nhỏ.

Thiên bdThụ bị 7đánh vào 09mông nên 0càng giãy 0giụa, trong 7btích tắc 0nghe thấy athì như 5bị điểm dvào tử 6fhuyệt, hoàn 3toàn đờ 2ara trên vai 32anh, không 6adám động 85đậy gì 4nữa.

Cốp 5xe, kinh dị a5quá, khiếp ađảm quá!

Cũng 4may Boss Viên c4hình như fbkhá hài 3lòng về ebiểu hiện acủa cô bnên đưa 55tay mở cửa 8dxe, ném cô 29vào ghế 00phụ, sau 38đó nhảy 30vào xe, rất ablạnh lùng 0và đẹp 4trai, lái 1đi như gió…

Ông fchú Sơn 96Đông mặc c4quân phục f4xanh cũng fahá mồm f5trợn mắt, dchiếc xe b5đã đi rồi 8mới rụt 83đầu vào cnói với dphụ lái a6ngồi cạnh, 10“Nhìn cái dcgì, đó bmới gọi flà đàn eông chính 43hiệu! Đối 92phó với 5vợ phải 5thế, ba b0ngày không 9đánh, không ckhiêng vào 1giường 8thì cứ c8gọi là 15phản! Khiêng 9về nhà 8ném lên b3giường c9xử lý, 8sáng mai 8bdậy bảo eđảm khai bhết! Đi, 1chúng ta ccũng về 0nhà xử b8lý vợ thôi!”

Vù… bChiếc xe 1btải lao 09vút qua.

Một 2mình Tiểu 5Mạc đứng d4bên vệ b4đường, cBạch Lang 8bchồm lại, 4nhẹ nhàng a5dụi dụi 4cvào chân 8acậu.

Tiểu d8Mạc cúi 47xuống, sờ a4lớp lông 8cmềm mại 97trên đầu 6cnó. Một 4dngười một b4chó quay 4đi, từ ctừ rời 9xa.

“Đừng f4sờ em” 4* lao một 5emình về 6ccăn nhà erộng lớn 43của Boss. b © DiendanLeQuyDon.com(BMW cũng falà viết f7từ của 3ba từ “bie dmo wo” – 1đừng sờ 7cem.)

Thiên 4Thụ từ c4ghế phụ 2thò đầu f4ra, thấy 09là nhà mình ethì hơi 0cyên lòng. e0 © DiendanLeQuyDon.comCô còn sợ 7Boss hận 7quá sinh bghét, kéo 77cô đến a9một nơi 3khỉ ho cò dgáy nào 8fđó rồi 3ném cô xuống 7chôn vùi a1cho xong chứ! 0Đang định angồi ngay e2ngắn lại 3rồi xuống c1xe thì phát 4hiện ra 0dBoss Viên ctrước kia 5cứ xuống axe là đi 8luôn, lần 9bnày lại 9quay sang 9bên chỗ f6cô, “xoạch” 8một tiếng amở toang 71cửa xe, brồi túm afchặt lấy 81cô.

Thiên 14Thụ bỗng 7khiếp đảm,  “Làm… 3Làm gì thế? afEm… Em tự 23đi được… 6cÁ…”

Boss ffViên không 8nói không 9rằng, vác 3ccô lên vai, 9rất nhanh 54gọn!

Mũi 45Thiên Thụ 33lại đập 7fvào tấm 0alưng chắc dbkhỏe của 7anh, đau e6đến nỗi 4nước mắt 8nước mũi 2chảy ra.

Boss 82Viên khiêng 3cô vào trong, 6Thiên Thụ 27sợ hãi, 05“Em tự f2đi được… 26Thả em… 10Thả em xuống… 59Boss… Boss fViên… Viên cDã…”

Mẹ 91ơi, cảm 00giác gì bđây, cứ b4như lúc 40nhỏ làm fchuyện có 84lỗi, bị fbố vác 2alên vai ném 1vào trong 6nhà đánh acho một 9trận vậy! caNgười đàn 6ông có tấm 65lưng chắc 2bkhỏe, khí d2thế lạnh 96lẽo im lìm, 4và cả bước bchân sải 4rộng, đều 6khiến tim 7cô đập 28thình thịch cvì sợ hãi! 85Lỡ như 02anh ném cô 4evào trong b6nhà, đánh bvào mông bmột trận 4bthì làm dsao?

Boss eViên không ethèm đếm 10xỉa đến 1ftiếng la 1hét của b3cô, sải fbước đi d4vào trong 3nhà, mở 8ccánh cửa 0era rồi bước b9vào.

Trong 6nhà im lìm, 92không biết 66có phải afdì đã đi 2ngủ cùng 9ccon gái rồi 86không. Thiên b8Thụ tưởng 71Boss Viên 9dsẽ ném 78cô lên sofa, 90hoặc ném 49cô vào phòng dngủ hoặc 4trên giường 8anh, thì e4đúng là 0khủng bố 7bthật, ai 4ngờ Boss eaViên vào dcửa thì 3bngoặt vào f7căn phòng 6gần cửa dra vào nhất 6– nhà bếp!

Boss 3Viên vào c4trong bếp, 5một cú 23đá, cửa 20đóng rầm blại, còn 8Thiên Thụ 77bị Boss 33đại nhân 6bném thẳng 51lên bệ 2bsơ chế 0đồ ăn 6ở chính 1giữa nhà 03bếp!

Lông 9tơ toàn 0thân cô c1dựng đứng, 6fchết thật, atrên bệ 37còn bày 5đầy rau 7củ quả, a7con dao sáng 7bóng suýt athì đâm avào mông 40cô! Nhưng cccô không 03dám kêu 4la, vì tay 72Boss đã b3đập mạnh b2một cái 78lên trên fbệ!

Trái 3atim Thiên 6Thụ bị f3dọa cho b8khiếp hãi. 8 © DiendanLeQuyDon.com“Boss à… 9Bạo… Bạo 0hành gia 4đình cũng e1là phạm bpháp đó!”

Ai bkia một 6khi sợ hãi 8là răng 82đánh cầm 5ecập, lắp 03ba lắp bắp.

Viên 9fDã đè xuống 6người cô, etức tối bcnhìn cô, 4atrong đôi dmắt lóe dlên ánh e9sáng sắc 59nhọn có 90thể giết efngười. 69 © DiendanLeQuyDon.com“Hạ, Thiên, 83Thụ! Rốt 2cuộc em 29đã chơi ađủ chưa?”

Thiên 3Thụ nghe fgiọng Boss e0như vậy dlà biết b2mình khó 0tránh rồi. 4a © DiendanLeQuyDon.comNhưng mà, 1etại sao 7alại là acâu đó, actại sao 45lại là c“chơi đủ 2chưa”? 2Cô chơi d4cái gì? 4Cô không 7hề chơi 62gì mà!

Thế flà ai đó 4nhệch miệng f2ra vẻ không 0sợ chết. ec © DiendanLeQuyDon.com“Em có 6chơi gì bđâu!”

“Đã cchơi đến 1mức nằm 5adưới xe atải rồi 4mà còn muốn b8chơi thế c0nào nữa?”, fBoss Viên acxem ra rất 1giận.

Thiên c8Thụ chớp amắt, “A, ecái đó 3à, cái đó bkhông phải 6chơi, cái 1đó là đâm dxe mà! Đâm 2xe sẽ chết, 0chết thì csẽ…”

Bỗng 2bcổ cô bị 4bóp chặt, 7môi bị eekhóa kín!

Thiên 7Thụ chớp edđôi mắt 18to, thần bkinh rối 36loạn nhìn agương mặt aabỗng phóng 6fto trước 8dmắt cô.

2có có… 13Có nhầm fkhông? Lại 33hôn? Hơn 4bnữa còn 65bất ngờ, 16không báo 7trước, 92chẳng phải aanh đang a1giận sao? 33Sao tự dưng 0hôn cô? 5Mũi cọ 1vào mũi 4cô, lúc anãy mũi 5acô vừa c8đau vừa 9nhức, suýt eethì nước 5mắt tuôn 7trào. Nhưng 9hình như 84anh vẫn cbđang giận, 27cho dù là 6dhôn thì ehình như f6cũng rất 7mạnh mẽ, 6ehơn nữa ahơn nữa…

“Úi 3dda!”, Thiên 9Thụ đau 7quá hét 2dlên, đẩy e2anh ra!

Anh 50lại cắn fcô!

“Đại 3Boss… Anh 33là Đại 0fBoss mà! 7Anh tuổi 6cún hả, c1sao cắn c9người ta!”, c0Thiên Thụ 64ôm đôi 6môi sưng 8đỏ.

Nụ ehôn này fkhông chút 87lãng mạn, fcũng không 4chút dục 0fvọng, thậm 3chí còn ecó chút b7đáng ghét, 58dám cắn 4cô!

Viên b9Dã trừng 00mắt nhìn 35cô nàng c9ngốc nghếch, 5giọng nói 7atrầm khàn 4bgần như 4thoát ra 1ftừ kẽ 8răng. “Em 42thử nói 61lại cái fchữ đó eaxem?!”

Hả, 77chữ nào?

Thiên 2Thụ chớp 67mắt, “Chữ 5nào cơ? cEm? Anh? Chơi? 49Đụng xe 03hay là chết…”

Quả bnhiên, ai 16đó lại 9áp sát! 4Cái chữ  “chết” 84kia bị nuốt 9gọn vào fgiữa môi 5fanh và cô, 8dbiến mất 2dạng.

Thiên 89Thụ bỗng 55thấy hơi fthở sắp 8engừng lại 57rồi.

Anh… 1lại vì 72cái chữ b“chết” d4đó mà hôn 9cô? Cái c9tật gì 0bthế? Chứng 0kiss chữ d“chết”? 17Nghe đồn fcrằng có 00người uống arượu xong 3là cứ đi 63theo người dkhác mà 7hôn hít, 6acòn Đại 6Boss là sao? 8Chứng Kiss 7cvì sợ chết?

Thiên 98Thụ cười 7ephá lên 0rất không 45có đạo 3đức, vừa e7cười vừa ecnói trên amôi anh. 3 © DiendanLeQuyDon.com“Này này 9này, Đại 9Boss, anh 8sợ chết 38thế á? c3Em chẳng 25qua chỉ 20nói từ cdchết… 2Không phải 11em chết, 79là người bta chết…”

Ai a0đó giữ 12chặt đầu 5ai kia, hôn 37sâu! Hôn eđắm đuối!

Ôi ba, mạnh fmẽ quá, bnóng bỏng d2quá, kích 9thích quá, 4nồng nhiệt 90quá! Không fthở nổi 31nữa!

Thiên 1Thụ đẩy 06ngực anh dra, cố gắng 5giãy giụa. 3 © DiendanLeQuyDon.com“Thực 0ra… Thực 9cra anh nghe d1em nói đã… 9Không phải… acem muốn a1chết mà…”

Chụt!

Hôn fmột cái.

Ai 1kia thở cdốc, “Thực 0era, thực 5ra em muốn 1xuyên không…Tai d7nạn xe có 16thể xuyên 8không mà!”

Chụt!

Môi 21Boss và môi ecô bỗng frời ra, feđôi mắt 49sáng rỡ bbcủa Viên 1Dã nhìn 96cô với 1vẻ lạ 38lùng.

Ai 49kia bị hôn 5đến choáng 57váng đầu 8óc, môi 55vừa đỏ 16vừa sưng 8như cánh dhoa.

“Em 5nói cái a5gì?”, Boss cViên trừng 5cô.

Thiên 0Thụ thở 3fdốc, “Em… 2Em nói em dmuốn xuyên 09không… 6Thực ra 4anh không 5biết là 99em từ ba 5bnăm trước 74xuyên không 3tới phải ckhông? Xin 8flỗi, em 7cũng chưa d5từng nói dvới anh, bclà vì… fVì chính 1em cũng không brõ là chuyện 1gì nữa, 6chỉ là ehôm đó 68em đi xem 0mắt, sau eđó bỗng f0nhiên gặp d8tai nạn 26xe, bị xe cđâm, rồi… 17đến hiện 3tại. Em 2dmở mắt fra, bỗng 97phát hiện cmình đã 2là vợ của 7cngười khác, 5cả con cũng bcó rồi! 5eĐúng là 5một mai 91thức dậy a7biến thành 3mẹ! Anh 0có biết 80em vừa tỉnh 68lại thì cchỉ thấy e9bóng dáng 48anh bỏ đi, dcô y tá 1nói anh là 25chồng em, f5lúc đó 9bem thật fmuốn lớn 2btiếng hỏi banh một 1acâu, ‘Ông 0bxã, anh là 1cai?’ không?”

Viên aDã nhướng c2mày, thoáng 15có một 60nụ cười 7lướt qua 1trong mắt f6anh.

Hạ 5Thiên Thụ 88vẫn ngồi e5đó mân dmê ngón 7etay. “Về 4sau… Về 2sau cứ như 2thế… Em bkhông cố 7ý ở lì c2ở đây, 9cũng không 19cố ý không fnói rõ với 97anh, thực a2sự là vì… 8vì em cũng f8không có 5cách nào 0xuyên không 8cvề cả! 21Sau đó… 5Sau đó quen 28Quan Nguyệt 26San, em mới c5biết, hóa 94ra mối tình 3đầu của fanh đã mất derồi…”

Viên cDã lại enhướng 0mày.

“Nên, 6em lúc nãy 63không phải 4chơi đùa, 8em muốn 02xyên không 88lần nữa, 9có lẽ em 23có thể 5quay về 6ba năm trước, 9hoặc nếu 4may mắn, 30em còn có dthể quay a0về lúc 41anh học 5ađại học! 1Sau đó em dsẽ tìm 7Quan Nguyệt 6Tịnh, sau 28đó em sẽ 96nói với dchị ấy, 4khi nào nên 9cẩn thận a9bị xe đâm, 52bảo chị 12ấy nhất f3định phải 50sống thật 79cẩn thận! ffRồi hai engười sẽ 4có thể f9sống hạnh 5phúc bên 9nhau!”

Thiên 6Thụ ngồi 0btrên bệ 1đá, nói 4rất nhiệt 6tình, như 6thể cô fdthật sự 7có năng 5lực thần 9kỳ xuyên 3không vậy, 1cnói đến 1Quan Nguyệt c9Tịnh và b9anh, gương 6mặt đã 24tỏa ra một 1thứ ánh a4sáng rạng abrỡ.

Viên 7Dã nhìn 0cô, lần 62này trong 6đôi mắt 04không còn efnét cười, 6cngược lại 8là vẻ kỳ flạ và nghi 1ngại.

“Xuyên, 1akhông? Để 52cô ấy, 33sống lại?”

Anh 6hỏi cô 5dtừng câu 81từng chữ.

Thiên 7Thụ lập 53tức gật 20đầu.

Viên b5Dã hơi quay 5emặt đi, 67không biết acđầu óc 5bcô nàng b3này suốt fngày suy cnghĩ lung ctung gì nữa? c     Có fphải đã 84xem tiểu dthuyết ngôn 6tình trên 2mạng văn 1học Lục 3X gì đó cquá nhiều 4rồi không?

Thiên 9Thụ thấy aánh mắt 3rất không atin của 8fBoss Viên 7thì lẩm 7dbẩm nói cbthêm, “Anh 69hãy tin em, 7em nhất 2định sẽ bcxuyên không 8về, em nhất 35định sẽ a1tìm ra chị dfấy, nhất ddđịnh có dthể thay 57anh tìm lại engười anh ayêu nhất…”

Chụt!

Môi 4ai đó, bỗng 86dán vào 21môi cô.

Lần 4này không 9còn vội c1vã và trừng 8phạt, anh anhẹ nhàng 55cắn lấy 7môi cô, 8achậm rãi, 8nhẹ nhàng, 31hút cô vào 2trong miệng 94mình.

“Thiên f0Thụ, đừng dngốc.” 9Anh cắn 8fnhẹ vào 5môi cô, b“Thời 5gian không 83thể quay 2cngược, 9tình yêu 1dkhông thể cbcó lại. 7c © DiendanLeQuyDon.comNhững gì c8em phải 78làm là trân 7btrọng hiện 25tại…”

Nụ 1hôn của 2eanh, nhẹ efnhàng chậm 1rãi bao bọc.

Không 73còn cuồng 9nhiệt mạnh abạo như 1elúc nãy, 7mà mềm 4mại dịu 1dàng, ẩm 1bướt nong dnóng… Anh ecmút lấy 55môi cô từng 92chút như 71thương xót, 57hôn lên cđôi môi 4cô, tỉ 51mỉ liếm 9dmút hết 1chỗ vừa dbcắn cô fflúc nãy…

Thiên aThụ chỉ 8cảm thấy 1môi nóng 79ẩm, trơn 9trượt mềm 7dịu… Một 2dcảm giác 3nóng bức 18nhè nhẹ 64từ trái 35tim dâng 2lên…

Sao 9blại thế a9này? Ban 6nãy rõ ràng 7họ đang ccãi nhau 0bmà? Sao bỗng 53dưng từ 9phim đánh 0bnhau chuyển dsang phim 8tình cảm 2lãng mạn darồi? Hơn 47nữa còn 4có chút c1nội dung dfcấm trẻ e9con xem? Nhưng 22cô thích 86nội dung fnày, ẩm 97ướt mềm fmại, dịu ddàng nhẹ 6fnhàng, so 1với lúc 5dlạnh lùng absắc bén fthì anh đã ecdịu dàng 56hơn nhiều…

Chắc fckhông diễn blại cảnh etrong khách asạn bảy 61sao chứ?

Thiên 6Thụ liếc dfthấy trên abbếp kế 1abên còn 0đang đun 21một nồi 1nước, cô 8lại còn ebcó thời 6gian nhắc 60Boss, “Lửa… 6Tắt bếp…”

Viên aDã thật 1bsự có cảm bgiác sắp c6bại trận, enhưng anh c9đã giơ etay che lấy 8emắt cô, 4cắn nhẹ 5lên đôi b4môi mềm 0mại của acô, ra lệnh angang ngược, c0“Hạ Thiên baThụ, em 4nhắm mắt 77lại cho 6anh, chuyên 9btâm một cchút!”

Thiên 45Thụ tuân alệnh nhắm 06mắt.

dtốt bụng c4mà, nhắc 5danh tắt 04bếp hẳn, 2để tránh agiống lần 83trước, abất cẩn 7lại gây 9ra hỏa hoạn…

Ồ, 9đừng!!!


Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92764


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận