Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 38


Chương 38
Nụ hôn nhẹ nhàng mềm mại, có cột cảm giác dịu dàng và thoải mái khó tả.

Thiên 7d thụ vốn 9a luôn tò mò 03 rằng con rc5 rai và con d0 gái tại 4 sao lại thích e4 hôn nhau đến 3 thế? Giống 1 như từ điển cđã giải 0 thích, đó a5 là một cách b5 iểu đạt s9 ự yêu mến c0 chăng? Nhưng e hực ra bây 0a iờ cô thấy ec ăn bản 97 hông chỉ c1 à biểu 9đạt, mà 4 à một dạng 8b ản năng, 21 ản năng b ủa cơ thể, 9 ản năng 0 ủa tinh b hần. Khi 68 ôi hai người d2 hạm nhau, 0e ơi thở 6 à hơi ấm 8 ủa anh ấy 3 ao bọc nhịp 3tim của 22bạn, hơi a1ấm và rung 8động của banh ấy có 3thể dịu 03dàng ôm elấy bạn.



Thậm aechí là khi 58tay anh nhẹ fnhàng vòng 54siết bạn, acơ thể 6bạn sẽ 4cảm thấy cbđược sưởi aấm, được 3bảo vệ…

Phụ enữ, điều 6họ thích dnhất chính 1là hơi ấm 6enày, cần b2nhất chính 70là sự bảo fvệ này.

Khi 36môi Viên 9dDã nhẹ cnhàng lướt 6qua cô, cô fkhông kìm 6được rên f8lên.

Trong 4ftích tắc danh xâm nhập 4vào lãnh 4địa của bdcô, mút 66lấy đầu 79lưỡi của 90cô.

Trong d5đầu Thiên aThụ bỗng 55nhảy ra 07đủ loại 87bong bóng 1màu hồng 9từng xuất 0hiện trong 5khách sạn babảy sao, 01xấu hổ ctới mức 9đến cổ 7acũng đỏ acả lên!

“Không… 4fKhông… 6bViên…”, 0Thiên Thụ efsợ hãi 5lùi ra sau, 2cơ thể ehơi nghiêng, 9cô vội 8đưa tay 8ra chống 6đỡ, kết 6quả là 1chống lên e6bệ và…!

Túi 7bmàu đỏ 1đựng sốt 4cà chua rất b3không nể 6mặt cô, 6“phụt” 5cmột tiếng fbắn đầy 6btay và mặt acô!

Choáng.

Thiên bThụ trong 1ftích tắc e3như muốn 2bhóa đá.

4luôn phá bhoại không 1khí, nhừng 89kỳ thực 0acô thật a3sự không 3ecố ý mà!

Nhìn dánh mắt 8Boss Viên a8nhìn cô, 1Thiên Thụ 4ecúi người 1định nhảy e3xuống khỏi 7bệ, “Em… 1Em đi rửa…”

“Không 4cần”, 19Boss Viên fbỗng ấn 8cô lại.

Thiên d0Thụ đưa 74bàn tay đỏ 7cchót lên, d4“Nhưng 8đám sốt d3này nhớp aquá…”

Anh 10đưa tay enắm lấy 79cánh tay 8cô.

Đầu 23lưỡi, chạm a6vào lòng 15bàn tay cô.

Oái…

Thiên bThụ run a5bắn lên.

1enhầm không? c4Cảm… Cảm aegiác này… cĐầu lưỡi 6dần dần 16trượt qua aclòng bàn 46tay, mà lại… 5Chết tiệt… 8Nhạy cảm eđến thế! 87Nhìn anh a9cúi đầu 5nâng tay fcô, mút e7hết từng 6giọt tương 8cà trên cđó, đầu 1lưỡi từ 2từ lướt cqua ngón btay cô, lướt c8qua kẽ ngón 90tay nhạy c4cảm của 7cô, rồi 3dưới ánh a7nhìn của 0bcô, nhẹ 06nhàng ngậm d4ngón tay b3cô như búp 03măng vào 31miệng anh…

Ối c6ối ối! 14Thiên Thụ dbị anh hôn 2đến lông 38tơ dựng 8ngược, fngười đàn 3ông này 6bthực sự 3là “núi e5băng” hay a4sao? Sao mỗi 6lần hôn 8đều cảm 38thấy kinh 8enghiệm phong 0phú, dịu ddàng ân 29cần đến 9mức khiến c2phụ nữ 6muốn hóa 81thành nước 9rồi. Đặc 7biệt là 0khi đầu alưỡi anh 34nhẹ nhàng 4lướt qua 4kẽ ngón 30tay cô… 6Cảm giác 9amềm mại 0ftrơn trượt 7đó dễ 76chịu tới cnỗi ngón dchân cô 34cũng sắp ccong lên!

“Không… bCần… Mà…”, a7Thiên Thụ 39run rẩy drên rỉ.

Bỗng e7dưng, Viên d2Dã đang 62hôn miệt 9mài ngón 9btay cô bỗng ephì cười 9thành tiếng.

Thiên 69Thụ ngớ b0người.

Đại 2Boss cũng… 24cười hớn b7hở thế 75sao?!

Viên 9Dã ngẩng clên, mái ctóc sáng a3bóng, đôi 5mắt trong d3veo, nhìn 56ánh mắt 03thắc mắc 25của Thiên 5Thụ, anh 2không cười a5nữa mà 7khẽ đằng 7dhắng, “Khụ… bThực ra, 4lần trước 55anh muốn 49hỏi em, 9rốt cuộc d7là không… 02hay là cần? 4Nếu không 7bthì nói f‘không 64cần’, 4fhoặc là e8‘cần’; 5chứ đừng 12trước thì e7bảo ‘không’, 32sau lại 8‘cần’… 8Rốt cuộc 0là em không, 42hay là cần?”

Choáng!!!

Thiên cdhạ vô địch 5choáng, siêu fecấp sét 6đánh choáng!

Thiên 24Thụ lần e6đầu nghe 2Boss Viên 47nói một 47hơi dài 4như vậy, 4nhưng sau 54khi nói xong, 8cô choáng ftới độ d7suýt thì fté lăn xuống 78khỏi bệ 6dđá! Chết ctiệt, cô fchỉ là 37rên rỉ f3thôi mà, aanh lại bcòn hỏi e5cô rốt 2cuộc là a“không” 90hay là “cần”?! 2Anh làm người 82ta ra nông 0nỗi này, 7anh nói xem 7là “không” 03hay là “cần”?

Thiên 64Thụ xấu f1hổ mặt eđỏ như 1con tôm luộc, 4từ đầu detới chân 70đỏ rừng derực. Hơi 0thở cũng ahổn hển, ceđưa tay 36quệt vào bdđống sốt 3bsô-cô-la 40mềm mềm 8trên bệ, 8frồi quẹt blên mặt bdBoss Viên. 8e © DiendanLeQuyDon.com“Anh quá 85đáng! Lại… e1lại còn 78cười người 55ta! Không 39phải là 63do anh hả…!”

Boss 29Viên không 1ngờ cô 5adám làm 0thế, thoáng 4cái bị 05bôi lên 81cổ, ngay 47cả áo sơ 9mi trắng ecũng dính asốt sô-cô-la 9đen thui a3nhơp nhớp.

Đại dBoss nhướng 0mày, nheo 87mắt lại, 3nói vẻ e0uy hiếp, 8a“Con thỏ bakia, to gan 67gớm nhỉ!”

Thiên 3eThụ bị 55tiếng gọi 13của anh 5alàm toàn bthân tê e8liệt, biết 86tâm trạng 2danh khá tốt 7nên cô cứng abmiệng đáp 2trả, “Em… bGan em vốn 9dĩ là to, 13em… Em không 44sợ anh đâu!”

“Thế eà?!”, Viên b8Dã nhướng bmày nhìn cacô, đôi 5mắt sắc fnhọn phóng aađến.

Thiên f6Thụ bị e1anh trừng 08mắt, nhưng e4lần này b7lại cố b0gắng chớp 67chớp mắt, atrừng mắt 9flại anh.

Viên  Dã fathấy đôi 5bmắt lấp 09lánh sáng 9của cô, 58bỗng nhiên 91hôn thật amạnh.

Hôn belên vệt 4tương cà 57trên mặt 61cô, hôn 8lên đôi 7môi cố d3tỏ ra kiên 6cường của 79cô.

Thiên 5Thụ lại abị anh giữ 13chặt, đương d9nhiên không 44chịu thua 94kém, một 2tay túm cổ 40áo anh, hôn 87chụt lên 7cổ anh như 4fmột con 7thỏ.

Sốt asô-cô-la 6nồng đậm f4dính đầy b1lên miệng acô. Cùng fvới da thịt etrơn láng ccủa anh, abmùi bạc 8hà dễ chịu bdtrên người 0anh, thơm 11mát mềm a9mại, thật 6là ngon lành! cChẳng trách 65anh cứ thích dfcắn cô, 0thích hôn 1cổ cô, 37hóa ra là 0cảm giác 15này… Thú 7vị quá, 5fcô cũng cmuốn cắn! d(thêm một 3người tuổi 1cún >_<)

Thiên 0aThụ bị 5nghiện rồi, ddnhe răng 9dra cắn vào 33cổ Viên eDã!

Nơi cnhạy cảm e8sau tai bị 06răng nhọn 2bcủa cô 1cắm vào, 5Viên Dã 7cảm thấy 8toàn thân d9run bắn!

c3bắp toàn 6thân như dacứng đờ, 1cảnh quen 7dthuộc trong 98khách sạn cfbảy sao alại xuất fhiện, cơ 53thể đầy eđủ đường bfcong của 4cô, làn abda mềm mại 7như lụa, 1“cặp thỏ” 4trắng nõn 85nà… Anh a6đều đã dnhìn thấy!

Hơi ethở trong 0tích tắc atrở nên cgấp gáp, 75hai người 0athở hổn fbhển, quấn c5vào nhau!

Thế 89là phim tình 91cảm lãng d9mạn đắm aeđuối, suýt eabiến thành 9phim tình 0cảm xã 3fhội đánh 95nhau!

Cộc ccộc cộc!

Đúng dlúc này, a6tiếng gõ bacửa vang 5lên!

Trên 1fcánh cửa 2kính mờ 03của nhà dbếp phản achiếu bóng fdì Trương b9đang cuống 1quýt, dì 7vừa gõ 0mạnh cửa 8vừa gọi 9to, “Cậu aViên! Cô e5Hạ! Hai 9người có 3phải về e1rồi không? 7Có phải e3đang ở 1dtrong bếp eakhông? Tôi 9vừa đi 67vệ sinh b7một lát… adTrời ơi, 7amau mở cửa, 02trên bếp ctôi còn ađang chiên ctrứng, con a0bé còn đang 1angồi trên b9xe nôi!”

Cái 6gì?!

Hai b3người đang dđịnh chuyển fsang đóng cphim đánh anhau vừa 8anghe dì Trương 7kêu như b2vậy thì ahồn phi 6aphách tán 22hết!

Cả 4ahai cùng a3quay lại, 4nhìn ra phía 41sau bệ đá!

Ối 26trời ơi… cPhía sau 5đó có đặt amột cái 0xe nôi thấp, 5cô bé con cbmũm mĩm, 8bhồng hào fxinh tươi 2đang bị 7nhốt trong b1đó! Trên 6cái bàn 2fgỗ nhỏ 5aphía trước 6còn đặt 9một cái 86bát, xem a0ra con gái 01đang đợi fcbữa tối 4trứng luộc! aeKết quả 08bị hai ông 49bố bà mẹ 9cngốc nghếch dđóng phim 37đánh nhau 57ở đây, 23trứng luộc 99có lẽ sắp 6bị luộc 9thành trứng c0khô rồi!

94bé con đáng d7yêu ngồi 0trên ghế ccứ “i 1a i a” vui 9vẻ, bỗng 6nhìn thấy bhai người 8lớn đang f4quấn lấy 7nhau cùng c2thò đầu edra nhìn nó, 19cô bé vô a0cùng sung 1sướng toét ecái miệng 19hồng hào 9đang chảy 2anước miếng 9fra, cười d7tươi rói 6với họ.

Cái ethìa trong 5tay vừa cgõ lên bát, 5vang lên 5“teng” 89một tiếng!

Hai 10nam nữ chính 3abộ phim 6đánh nhau d4bỗng vạch 7đen đầy 8mặt.

Mẹ cơi, mặc 1kệ là phim 9ftình cảm 1lãng mạn d0hay đánh 8cnhau gì đó, 66ai có thể 22ngờ là 99trong bếp 4còn có một 6khán giả 24nữa chứ! cChoáng ơi clà choáng, bthiên hạ 1vô địch 17choáng, siêu 7ecấp sét 86đánh choáng!

Ba 8bphút sau, 6Viên Dã 0bình thản 5như không, 7giả bộ 3bchưa có 0gì xảy bdra, bế con 0bé lên rồi dbmở cửa 6bếp.

Hạ 0Thiên Thụ 2cúi gằm 18đầu, khom 69lưng, như fthể làm 8sai cả trăm 8chuyện, 8flủi thủi 0etheo sau anh 3chuồn ra 7ngoài.

10Trương thấy 5họ ra thì 4lập tức egiơ tay đón 5đứa bé. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu Viên, 3hóa ra hai 83người đều 67về rồi 4eà. Nhưng a0làm tôi 9sợ chết 43được, 76không biết b5vì sao cửa 05bếp lại 7khóa, đứa ebé còn ở 5trong. Xin blỗi xin 8blỗi, lần 9sau tôi thề d0sẽ không e6để xảy 8ra chuyện 65này nữa!”

Thiên b1Thụ xấu bbhổ tới 06nỗi muốn 67khoét lỗ 2chui xuống 2cho rồi.

dfràng là 23họ đóng fphim bậy 3bạ, khóa 6cửa bếp, a0nào phải 2elỗi của bdì Trương.

Nhưng 6Boss Viên 3chính là e9Boss Viên, 3bngười ta a1mặt không b9đỏ, thở 6akhông gấp, 74còn vô cùng 0bình tĩnh f0gật gù, ad“Vâng.”

d4Trương rất 72hối lỗi, dbế đứa d1bé nhưng 5ánh mắt 82còn nhìn 9thấy vết ctương đen 3đen đỏ ađỏ trên 42áo họ. 5a © DiendanLeQuyDon.com“Trời 6dạ, áo hai 6người sao 37bẩn thế 9này? Có 1ephải làm abắn tương 9cà và sốt 5sô-cô-la 8lên không? 1Haizzz, tôi b8từng tuổi 3này rồi, dđặt đồ 6cũng không 5để ý, 6hai người bmau thay ra 6fđi, tôi 28giặt cho…”

a3Trương nhiệt 8tình muốn 1bù đắp ctội lỗi, 03định lột 0eáo Thiên f9Thụ ra.

Hại d5Thiên Thụ 1hồn phi fbphách tán, 0túm chặt c5áo và cổ fmình, kêu 8lên, “A, 1không cần 05đâu, tự 3dcháu giặt 38được!”

Không 6acòn chuyện 00gì choáng 83hơn thế dnày nữa, 0cô khom lưng f8cúi đầu, bf“vù” 3một cái 1chuồn về 26phòng mình!

d7Trương cũng 5egiật bắn fmình.

Boss dcViên trấn btĩnh, nheo amắt với ddì Trương, 99“Khụ, 08không sao, 85cô ấy sẽ 7tự giặt!”

Thế c0là cũng 7trấn tĩnh c0quay về d7thư phòng 2của mình.

8Trương thấy 16hành động ekỳ quặc 3bcủa họ, 5rồi lại 75nhìn vết 7btương kỳ equặc trên 2người họ, 6mà lại fecòn đen 3đen đỏ 7đỏ, không 7lẽ hai người 54đánh nhau 33không thành 9trong bếp? 64A, vợ chồng 21trẻ chiến 5tranh lạnh 9tăng cấp b5đến nước 5này rồi c1ư?!

“A, 1trứng luộc!”, 9dì Trương 27kêu lên, 85bế con bé e8lao về nhà fbếp.

Hạ 9aThiên Thụ ccả đêm c4không ngủ 1ngon.

c9cứ nằm 3elăn lộn fatrên giường, anghĩ mãi 3về bộ 1ephim “đánh 07nhau” xảy d6ra trong nhà 1cbếp. Lần 4này hình 69như khác 49với lần f9trước, 89thái độ 98của anh 1đối với 0ccô hình 1như cũng 9chơi khác. 0c © DiendanLeQuyDon.comLần đầu fdnói một 4câu dài 29như vậy, 8ecũng là bflần đầu abanh cười 09mà không e3chút phòng b2bị nào a8với cô.

Chỉ 2fcó điều 9câu “rốt 8cuộc là 92em ‘không’, 81hay là ‘cần’?!” 2quá choáng! 35Choáng tới 52nỗi cô 4chết đi basống lại, 17sống lại b2chết đi.

Thiên a6Thụ cứ elăn lộn 4đến nửa bđêm, muốn 7gửi tin 54nhắn quấy crối Đồng 30Tiểu Vi. 53 © DiendanLeQuyDon.comKết quả 66gửi mãi 3không thấy 92hồi ầm, 32cô liền 3cgọi điện, 5hóa ra – 90đã tắt 0máy!

Cái cđồ XXOO, cdcái tên 7đó chẳng a1biết đã 0ctúm chồng ccô nàng 0đi “hoang 0dã” ở 56đâu rồi!

Hừ, edã!

Nghĩ 41đến chữ 8bnày là Thiên 5Thụ lại b6đỏ mặt.

Tiêu, 7cả đêm 2ngủ như 1thế nào, dchắc mọi 8người đã e1có thể 8tưởng tượng.

Cũng 0may hôm sau 12là ngày 73nghỉ, mọi 4người đều 9ở nhà không 7đi đâu. c9 © DiendanLeQuyDon.comThiên Thụ c5còn đang 97ôm gấu 25bông, rúc ftrong chăn 10ngủ say 76sưa, bỗng 81bị điện 1thoại đánh 5thức.

7chụp lấy 3điện thoại. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Này, đồ 9chết tiệt, 4cuối cùng 9cũng có alương tâm c4gọi điện 5lại…”

“Hạ cThiên Thụ! e0Mày nói 8ai chết 2tiệt?!”, 3đầu dây dbên kia vẳng e2đến giọng 9nói gần c2như sắp 0phát điên.

Thiên 62Thụ bật 6dậy trên 6egiường, 43sợ tới fnỗi đầu bngón tay 0brun bắn 0alên.

“Thái… dfThái… Thái 2dhoàng thái ehậu?!”

2Hạ nghe 4dgiọng con fgái run rẩy cthì cười f8đắc ý, 8“Hô, ba 5ngày không 7thấy mẹ 3flại không 4dbiết sợ ffà? Ha ha acha, con gái 3yêu quý 57à, con quỵ 5an* đi!”

(* dquỵ là 1quỳ lạy)

Quỵ 06an?

Thiên cThụ vạch b7đen đầy 1cmặt, mẹ cgià Cos cũng 3bnhập tâm 3cquá.

“Mẹ, 26đừng đùa 7nữa. Lần btrước tiền 7và thư con 82gửi mẹ 6fđã nhận ccđược chưa?”, 7Thiên Thụ 0sau khi ra 1viện đã 13gửi một 6alá thư và dmột số f4tiền cho camẹ, để 60mẹ già cnơi xa xôi 5được yên 3tâm.

“Nhận 9được rồi 3nhận được brồi!”, c0thái hậu e8cười hà ahà trong 2điện thoại, 02“Mẹ còn 7gửi lại 2amột tấm 4bthiệp cho 8ccon mà.”

“Ồ, 9thế sao?”, 8bThiên Thụ 8bước xuống 8giường, 9blê dép đi 78lấy nước, 8“Con chưa banhận được, b4mẹ gửi 7tới tòa dsoạn à?”

“Không, 3gửi tới 0nhà con mà”, 1bà Hạ vui 48vẻ nói.

“Nhưng 6con chưa eenhận được, dchẳng lẽ 5cdì Trương 47nhận…”, 1Thiên Thụ 0hớp một 0ngụm nước alọc.

“Chắc 6dkhông phải, b1vì mẹ còn 5chưa gửi dmà.”

Phụt…

Thiên abThụ phun 5nước ra 8ngoài, suýt d6nữa thì 1trượt ngã.

“Lúc 7nãy mẹ f7đi ngang 3thùng thư, 3vốn định 1fgửi cho 1fcon, sau đó 07nghĩ lại 55dù sao cũng 2asắp gặp 2nhau rồi, 3bmẹ đưa 10thẳng cho 69con là được. 1 © DiendanLeQuyDon.comMở cửa 3đi, con gái!”, 9dbà Hạ cầm 1điện thoại, ahét to.

Á… bRầm!

Thiên bThụ ngã 5lăn ra trong 48tích tắc!

Mẹ… 4Mẹ lại…

5ném điện 0thoại đi, 2bò dậy, 17rồi lao bdvèo vèo 22như vòi d8rồng ra fkhỏi phòng, 3loạng choạng 6dchạy ra 7hành lang, 8khiến dì 6dTrương và 55con gái đều 11nhìn vẻ 0btò mò, sau 6bđó lao ra 1ccổng, “xoạch” bmột tiếng 2mở ra…

“Hi! f2Con gái yêu 8dấu, thái c5hậu đây ad– giá đáo crồi!”, d0bà Hạ khoác d3túi sau lưng, 35cười tươi c3rói đứng 3fngoài cửa, 8fgiơ tay hình 20chữ “V” 2với con 54gái.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92765


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận