Độc Ái Sát Thủ Phu Quân Chương 2


Chương 2
Thân phận bí ẩn

Chớp mắt, chu bá thông đã mang nàng bay ra rừng cây, chỉ liếc một cái, miểu miểu lập tức trợn tròn đôi mắt, sau đó mừng như điên, ra khỏi rừng cây là thảo nguyên!Lúc còn ở hiện tại Miểu Miểu rất muốn đi thảo nguyên, xem bãi cỏ gió hiu hiu thổi, xem sơn dương ,cảnh sắc thật đẹp. Đáng tiếc ở đây , không có sơn dương,nhưng lại có vài con thỏ. Thảo nguyên mênh mông,bây giờ có vài con thỏ trông cũng đẹp mắt.

"Chu bá thông, bắt hai con thỏ đến đây, chúng ta nướng nó, đi lâu như vậy, ta chết đói."

Hai con thỏ lập tức xuất hiện trước mặt, Mẹ ơi! Động tác nhanh quá!"Ngươi lột da, lấy nội tạng, rửa sạch sẽ, ta đi nhóm lửa." Miểu miểu nhanh chóng phân phối nhiệm vụ,nàng sẽ không lột da nên đẩy cho hắn. Chu bá thông cũng không nói gì,đem con thỏ bắt đi vào bên cạnh rừng cây, nhặt củi khô chất đống một chỗ, đột nhiên ta nhớ tới việc không có bật lửa, cũng không có diêm,có lẽ chỉ có thể sử dụng phương pháp nguyên thủy nhất tìm hai tảng đá, liều mạng cọ xát.



Chu bá thông trở về chợt nhìn thấy tức giận miểu miểu đập hai tảng đá, "Bà nó!, Phương pháp gì chứ, ngay cả một tia lửa cũng nhìn không thấy, thật sự làm mất mặt lão tổ tông của ta." Trong mắt hiện lên mỉm cười, thoáng qua rồi biến mất,biểu tình thật không giống kẻ ngu. Miểu miểu cũng nhìn thấy chu bá thông , vẻ mặt xấu hổ, "Ta sẽ không nhóm lửa!"

Chu bá thông vung chưởng lên, nhành cây phía sau bốc hỏa phừng phừng, "Thật là lợi hại , dạy ta đi chu bá thông " miểu miểu hai mắt sáng lên vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm vào Chu Bá Thông, hai cái tay nắm ống tay áo của hắn, "Dạy ta đi, ngươi sẽ có nhiều lợi ích, sau này ta có thể thường xuyên nướng đồ vật cho ngươi ăn, đi theo ta ngươi sẽ không lo bị đói, nhanh đến đây, trước tiên tađem tay nghề của ta cho ngươi nếm thử, cam đoan ngươi ăn rồi lại muốn ăn nữa." Dứt lời, cầm lấy hay con thỏ, trực tiếp đem đi nướng, miểu miểu nàng thuộc phái hành động,làm thức ăn nướng là tuyệt kỹ của nàng nha, mặc dù bây giờ không có điều kiện,tinh túy cơ bản vẫn còn.

"Ngon quá, ngon quá" chu bá thông vừa ăn vừa nói, tay bẩn ở trên người lau qua lau lại, miểu miểu xem trong lòng chợt lạnh lẽo, nhìn thấy hắn nhóm lửa lợi hại, thiếu chút nữa quên mất hắn là kẻ ngốc . Nhưng dù sao kẻ ngu rất dễ lừa gạt,trong lòng tự nhủ một câu 
"Còn nhiều, còn nhiều, đừng vội, đừng vội, chu bá thông, ngươi ăn ngon sao?"

"Ăn ngon "

"Ta sau này thường xuyên nướng cho ngươi ăn được sao?"

“Được "

"Vậy ngươi dạy ta võ công "

"Được "

"Ngạch..."Đối phó nhanh như vậy sao, nàng còn chưa xuất tuyệt chiêu đây,bất quá không có tuyệt chiêu nào hay,cũng chỉ là đánh cho nát vụn.
Cứ như vậy, miểu miểu theo chu bá thông một bên chậm rãi ra thào nguyên, một bên học tập võ công,một bên nướng thịt thỏ, cái thảo nguyên này ngoài thỏ ra cũng không còn gì có thể ăn được, đi nửa thàng rồi vẫn là thảo nguyên mênh mông, miểu miểu vốn không phải là thục nữ bây giờ lại càng trầm trọng thêm "Ta thật không biết, lúc nào mới đi ra ngoài được hả, ta muốn điên rồi, tiếp tục ăn con thỏ, ta phải biến thành con thỏ rồi. Nàng lại mân mê tóc, hơn nửa tháng không tắm rửa, cả người phát thối.
Phía sau địa chu bá thông mỉm cười, nhưng miểu miểu ngồi phía trước không nhìn thấy. Chu bá thông vỗ vỗvai của nàng, "Để làm chi?" miểu miểu vẻ mặt tức giận hỏi. Chỉ thấy hắn từ trong lòng móc ra một quyển sách cùng một cây ngân Tiêu đưa cho miểu miểu, "Đây là lúc nào rồi, ngươi còn có thể nhàn rỗi đọc sách thổi tiêu." Miểu miểu cũng không nhịn được trợn trắng mắt.

“ Ngươi cầm lấy, chúng ta có một ngày sẽ ra khỏi thảo nguyên nhưng ta không thể đi”
"Oh" miểu miểu tay tiếp nhận đồ vật rồi chợt nhớ tới cái gì khẽ nhíu mi “ Ngươi không phải kẻ ngu!”

Câu khẳng định không có hoài nghi cũng không có kinh ngạc
"Đúng vậy, ngươi biết?"

"Hoài nghi qua."

"Hả?”

"Không có kẻ ngu nào tẩy rừa đồ vật sạch sẽ như vậy, không có kẻ ngu nào dạy người công phu cẩn thận như vậy huống chi là một kẻ ngu lộ ra bên ngoài

"Ngươi không sợ hãi?" Chu bá thông nhìn chằm chằm miểu miểu.

"Ta sợ hãi thì ta có thể trốn sao?” Miểu miểu ngây ngốc nhìn chu bá thông, trong lòng bổ sung thêm một câu huống chi ta còn phải học võ công

"Rất tinh ý! Ta thích” Chu Bá thông cười haha,miểu miểu trong lòng tự nói ngươi thích ta thì ta được cái gì

"Ta đem ngân Tiêu cùng Tru Tâm quyết cho ngươi, ngươi là của ta truyền nhân”

"Từ từ ,tru tâm quyết?" Miểu miểu có vẻ không đồng ý hỏi.

"Võ công bí tịch,người trong giang hồ điều muốn có ." Chu bá thông đắc ý nói.

"Ngươi nghĩ muốn hãm hại ta hả, ai cũng muốn nó, ta yếu như vậy,đi ra ngoài còn không bị đánh thịt vụn." miểu miểu tâm lý bốc lên một trận hỏa.

"Ha ha, ngươi không nên lo lắng, ta sẽ đem công lực của ta cũng truyền cho ngươi, kỳ thật không lừa gạt ngươi, ta trúng độc chữa không được cũng đã rất lâu."

"Hả, Ngươi là người đầu tiên ta gặp khi đến đây,ngươi chết thì ta phải làm sao , nơi này rất xa lạ với ta." Miểu miểu lúc này rất khẩn trương, mặc dù như thế nào, hắn đối xử nàng không tệ.

Trải qua sự giải thích cùa chu bá thông, miểu miểu cuối cùngnắm được một chút đầu mối, chu bá thông thật ra tên là Hiên Viên Tiêu, lấy Tiêu làm vũ khí, giết người vô hình, hai mươi năm trước nổi tiếng trên giang hồ,Xưng là Tiêu Công Tử. Nhưng Anh Hùng vĩnh viễn không qua được ải mỹ nhân, hắn yêu một người phụ nữ, nhưng người ấy lại là một gian tế, vì bản bí tịch, hạ độc hắn, sau đó truy hắn, vừa đuổi tới vách núi, dù sao cũng chết hắn liều mạng nhảy xuống vách núi, may là mạng lớn, không chết, nhưng vẫn không thể giải được độc, hắn không thể làm gì khác hơn là đem độc tập trung tại cánh tay trái.Hèn gì miểu miểu luôn thấy tay trái hắn run run.

"Thay ta báo thù,coi như thù lao khi truyền công phu cho ngươi." Hiên Viên Tiêu không lấy nhân tình để ép buột miểu miểu, mà cùng nàng làm một giao dịch.

"Thành giao." Miểu miểu sảng khoái trả lời, " Dù như thế nào ngươi cũng xem như là sư phụ của ta, hơn nữa đối với ta cũng rất tốt."

"Cám ơn."Hắn thành khẩn nói.
Tiếp đó, dặn dò miểu miểu sự tình, thuận tiện cho nàng một ít bạc, thật sự cũng rất chu đáo,chỗ nào cũng cần bạc mà. Sau khi Hiên Viên Tiêu truyền công phu cho miểu miểu, Đôc của thân thể không có cách áp chế, độc rất nhanh bộc phát, trong lúc hấp hối, cầm lấy ay miểu miểu : "Giúp ta nói với nàng, ta không có hối hận khi yêu nàng. Đừng làm cho nàng chết đau đớn." Miểu miểu khẽ gật đầu, xem như đáp ứng.

Mai táng Hiên Viên Tiêu xong, dựa theo đường hắn chỉ, từng bước, từng bước ra khỏi thảo nguyên

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/71288


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận