Đời Ảo Chương 63


Chương 63
Nhưng tại sao không sao chép cả cuốn sổ? Rất có thể có những thông tin quan trọng khác ở đây.

Goddard và Camilletti ngồi quanh một cái bàn tròn nhỏ cùng Giám đốc Điều hành Jim Colvin, còn một Jim nữa, Giám đốc Nhân sự Jim Sperling, và vài phụ nữ tôi không nhận ra. Sperling, một người da đen với râu cạo sát và kính gọng dây quá cỡ, đang nói về “đối tượng cơ hội”, tôi đoán ông ta muốn nói các nhân viên họ có thể cắt bỏ. Jim Sperling không mặc áo cổ lọ như Jock Goddard, nhưng cũng gần như thế - áo-khoác-thể-thao-và-áo-phông-cổ-bẻ-sẫm-màu. Chỉ có Jim Colvin mặc com lê cà vạt công sở truyền thống.

Cậu trợ lý tóc vàng trẻ tuổi của Sperling dúi cho tôi vài tờ giấy liệt kê các phòng ban và những cá nhân khờ khạo tội nghiệp sẽ là ứng cử viên cho chiếc rìu. Tôi đọc lướt nhanh qua và thấy đội Maestro không ở trên đó. Rốt cuộc vẫn là tôi cứu được công việc cho họ.

Rồi tôi để ý danh sách tên của bộ phận Tiếp thị Sản phẩm mới, trong đó có Phil Bohjalian. Nhân viên có thâm niên này sẽ bị cắt giảm. Cả Chad và Nora đều không ở trong danh sách, nhưng Phil đã bị nhắm vào. Vì Nora, hẳn là vậy. Mỗi giám đốc và phó giám đốc đã được yêu cầu xếp hạng cấp dưới của mình và cắt bỏ ít nhất một phần mười. Nora rõ ràng đã chọn xử tử Phil.

Buổi họp gần gần giống một phiên đóng dấu. Sperling lên danh sách, làm “tình huống kinh doanh” cho những “vị trí” ông ta muốn loại bỏ, và ít có thảo luận. Goddard trông ủ rũ; Camilletti trông hăng hái, thậm chí hơi sôi nổi.

Khi Sperling nhắc tới bộ phận Tiếp thị Sản phẩm mới, Goddard quay sang tôi, im lặng chờ ý kiến của tôi. “Tôi có thể nói một chút được không?” tôi chen vào.

“Ừm, dĩ nhiên,” Sperling nói.

“Ở đây có một cái tên, Phil Bohjalian. Ông ta đã đi cùng công ty phải hai mươi, hai mươi mốt năm rồi.”

“Ông ta cũng xếp hạng thấp nhất,” Camilletti nói. Tôi tự hỏi liệu Goddard đã nói gì với hắn về vụ rò rỉ tin cho tờ Nhật báo Phố Wall chưa. Tôi không thể đoán được từ thái độ của Camilletti, vì hắn xử sự với tôi cũng chẳng khó chịu nhiều hơn hay ít đi so với thường lệ. “Hơn nữa với thâm niên của ông ta ở công ty, phúc lợi cho ông ta tốn của chúng ta rất nhiều tiền.”

“Chậc, tôi muốn hỏi về xếp hạng của ông ấy,” tôi nói. “Tôi biết cách làm việc của ông ấy, và tôi nghĩ điểm của ông ấy có lẽ nghiêng về lề lối quan hệ cá nhân hơn.”

“Lề lối,” Camilletti nói.

“Nora Sommers không thích tính cách của ông ấy.” Công nhận vậy, Phil không hẳn là bạn bè thân thiết với tôi, nhưng ông ta không thể gây hại gì cho tôi, và tôi thấy tệ cho ông ấy.

“Chà, nếu đây chỉ là vấn đề xung đột về tính cách, đó là lạm dụng hệ thống xếp hạng,” Jim Sperling nói. “Anh muốn nói rằng Nora Sommers đang lạm dụng hệ thống?”

Tôi thấy rõ chuyện có thể đi đến đâu. Tôi có thể giữ việc cho Phil Bohjalian, đồng thời vứt bỏ Nora. Thật cám dỗ nếu có thể cứ thế lên tiếng và cắt cổ Nora. Không ai trong phòng này đặc biệt quan tâm, dù về khía cạnh nào đi nữa. Tin sẽ xuống tới Tom Lundgren, hắn có lẽ sẽ không chống đối để giữ lại bà ta. Thực ra, nếu Goddard không dứt tôi ra khỏi nanh vuốt của Nora, chắc chắn trên danh sách sẽ là tên tôi chứ không phải Phil.

Goddard sắc sảo nhìn tôi, Sperling cũng vậy. Những người khác quanh bàn đang ghi chép.

“Không,” cuối cùng tôi nói. “Tôi không nghĩ chị ấy lạm dụng hệ thống. Đó chỉ là chuyện hợp nhau giữa hai người thôi. Tôi nghĩ cả hai đều làm được việc của mình.”

“Rồi,” Sperling nói. “Chúng ta tiếp tục được chứ?”

“Nghe này,” Camilletti nói: “Chúng ta đang cắt giảm bốn nghìn nhân sự. Chúng ta không thể xét kỹ từng người một được.”

Tôi gật đầu. “Dĩ nhiên.”

“Adam,” Goddard nói. “Giúp tôi một chuyện. Tôi cho Flo nghỉ sáng nay - anh không phiền đi lấy cho tôi, ừm, thiết bị cầm tay trong văn phòng chứ? Tôi để quên.” Mắt ông như lấp lánh. Ông muốn nói tới cuốn sổ ghi hẹn nhỏ màu đen của mình, và tôi đoán câu đùa là dành cho tôi.

“Chắc chắn rồi,” tôi nói và nuốt mạnh. “Quay trở lại ngay.”

Cửa văn phòng Goddard đóng nhưng không khóa. Cuốn sổ đen nhỏ đang nằm trên mặt bàn trống, ngăn nắp, cạnh máy tính.

Tôi ngồi xuống ghế và nhìn quanh các vật dụng, những khung ảnh Margaret vợ ông, tóc bạc, trông như bà ngoại; một bức ảnh ngôi nhà ven hồ. Tôi để ý thấy không có ảnh con trai ông, Elijah: có lẽ quá đau đớn khi gợi nhớ lại.

Tôi đang ở một mình trong văn phòng của Jock Goddard, và Flo nghỉ buổi sáng. Tôi có thể ở đây bao lâu mà không khiến Goddard nghi ngờ? Liệu có thời gian tìm cách vào máy tính của ông ta không? Nếu như Flo xuất hiện khi tôi đang làm thế thì sao...?

Không. Mạo hiểm điên rồ. Đây là văn phòng của Tổng Giám đốc Điều hành, và có lẽ lúc nào cũng có người ra người vào. Và tôi không thể liều lĩnh mất hơn hai hay ba phút cho việc vặt này: Goddard sẽ tự hỏi tôi đang ở đâu. Có lẽ tôi đi vệ sinh trước khi lấy cho ông cuốn sổ: như thế hẳn giải thích được năm phút, không hơn.

Nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ có được cơ hội này nữa.

Tôi vội vã giở cuốn sổ cũ ra và thấy các số điện thoại, ghi chép nguệch ngoạc trên các ô lịch... và trên trang bên trong bìa sau là dòng chữ hoa được viết cẩn thận, “GODDARD” và bên dưới nó là “62858”.

Đó phải là mật khẩu của ông.

Bên trên năm con số đó, bị gạch đi là “THANGSAU 2858.” Tôi nhìn hai dãy số và đoán nó đều là ngày tháng, và chúng đều là cùng một ngày: Ngày 28 tháng Sáu năm 1958. Rõ ràng một ngày quan trọng với Goddard. Tôi không biết ngày gì. Có lẽ là ngày cưới. Và cả hai cách viết rõ ràng đều là mật khẩu.

Tôi vớ lấy một cái bút và một mẩu giấy chép lại mã và mật khẩu.

Nhưng tại sao không sao chép cả cuốn sổ? Rất có thể có những thông tin quan trọng khác ở đây.

Đóng cửa văn phòng Goddard lại sau lưng tôi, tôi tới máy sao chép sau bàn Flo.

“Anh đang định dành việc của tôi à, Adam?” giọng Flo cất lên.

Tôi quay lại và thấy Flo cầm một cái túi Saks Đại lộ Số năm. Cô ta đang nhìn tôi dữ dằn.

“Chào buổi sáng, Flo,” tôi nói một cách tự nhiên. “Không, đừng lo. Tôi chỉ lấy đồ cho Jock thôi.”

“Thế là tốt. Bởi vì tôi đã ở đây lâu hơn, và tôi sẽ ghét phải chèn ép anh đấy.” Ánh mắt cô ta dịu đi, và một nụ cười ngọt ngào nở trên khuôn mặt.

Chương tiếp theo sẽ được cập nhật nhanh nhất đến bạn đọc !

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/29946


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận