Thời gian phải nói là nó có thể trôi qua rất nhanh mà cũng có thể rất chậm. Trong khoảng thời gian này, cô đã thay đổi rất nhiều. Từ một cô gái yếu đuối bao nhiêu giờ lại quật cường bấy nhiêu. Bất cứ ai tổn hại đến con cô. Cô sẽ “xù lông” bảo vệ con mình đến cùng. Tuy cô là một nhà thiết kế thời trang có tiếng ở L.A, suốt ngày bận tối mặt tối mày và bị áp lực công việc và gia đình rất nhiều. Nhưng cô vẫn luôn quan tâm con mình rất nhiều. Với lại con cô là một đứa hiếu chuyện, tuy nó chỉ là một cậu bé 5 tuổi nhưng nó biết mẹ vì nuôi nó đã rất vất vả nhiều lắm. Mà tất cả đau khổ này là tại ông ta. Người hại cho mẹ đau khổ, đêm nào cũng nhốt mình trong phòng khóc đến nỗi ướt đẫm chiếc gối bông. Lần này về Trung Quốc, cậu sẽ bảo vệ mẹ mình khỏi đàn ông xấu xa đó.
________________________Tại sân bay___________________________
Cô và Chery (con trai cô) vừa đáp xuống sân bay. Phóng viên ở các toà soạn báo bu quanh 2 mẹ con chụp ảnh, quay trực tiếp:
_Cô Anna cho biết thiếu gia Chery là con của cô với ạ?- một phóng viên hỏi
_Không của ai hết. Chery là con của mình tôi thôi!- cô lạnh lùng nói
_Đúng a! Con là chỉ thuộc về mẹ Anna…-Chery bô bô múa minh hoạ theo mẹ mình
_Vậy cho hỏi lần này tham gia show thời trang Diamon này xong. Cô dự tính sẽ làm gì tiếp theo?
_Chúng tôi sẽ về nước. Các vị muốn hỏi gì hẹn với thư kí Trần sắp xếp thời gian. Xin phép chúng tôi có việc bận.- 2 mẹ con cùng nhau ngồi lên xe taxi đến khách sạn Rose
Cô dau day thái dương vì căng thẳng. Cậu con trai nhìn mẹ mình mệt mỏi mà đau lòng. Một lúc sau, vừa đến khách sạn, cô để Chery ở lại cho bà nhũ mẫu chăm sóc. Chưa kịp nghỉ ngơi, cô đã tức tốc đến công ty Roya gặp gỡ chủ tịch.
___________________________Công ty Roya______________________
Hôm nay, nhà thiết kế Anna sẽ đến công ty của anh nhận việc. Từ khi cô rời đi, anh cứ ngỡ sẽ có ngày cô quay về cầu xin anh. Nhưng không anh đã nhầm, sau 5 năm, cô đã thay đổi rất nhiều. Bây giờ, cô xinh đẹp, quyến rũ hơn. Anh không biết tại sao khi nghe sẽ được gặp cô, lòng anh có một cỗ háo hức mà anh không lý giải được.
Cốc… Cốc…
_Cái gì?- tiếng gõ cửa làm anh thoát khỏi suy nghĩ của mình
_Thưa tổng tài, cô Anna đến ạ- tiếng trợ lí của anh
_Cho vào- giọng lạnh lùng nhưng lòng lại vui vô cùng
Cạch… Cạch…
Tiếng bước chân của cô một lúc một gần. Anh nhìn cô, vẫn gương mặt thánh thiện đó, phong thái yếu đuối đó. Nhưng tại sao??? Anh thấy trong cô có cái gì rất khác xa so với lúc rất nhiều. Cô có vẻ kiên cường hơn, ánh mắt lạnh lùng vô cùng.
_Chào tổng tài Âu Dương, rất hân hạnh khi được hợp tác- cô chìa tay ra chủ động bắt tay anh và nở nụ cười
Anh ngạc nhiên nhìn cô. Cô không sợ đối diện với anh sao. Anh nắm lấy bàn tay mềm mại của cô. Bây giờ anh không muốn buông bàn tay này ra chút nào.
_Tổng tài làm ơn bỏ tay ra- cô rút tay mình ra
_Ờ…-anh vội vàng thả ra
_Vậy chừng nào tôi chính thức nhận việc?
_Ngày mai cô có thể bắt đầu nhận việc
_Tôi xin phép- cô xoay bước rời đi
Anh nhìn bóng dáng của cô khuất xa mà ngỡ ngàng. Người vợ yếu mềm, luôn bị anh bắt nạt giờ đây đã mất rồi. Đúng là thời gian thay đổi cả tính cách con người. Còn cô sau khi ra khỏi phòng tổng tài. Trên môi nở nụ cười nửa miệng. Ánh mắt đầy sự lạnh khốc.
“Tôi sẽ bắt anh trả giá gấp cả trăm lần những gì anh đã làm với tôi. Anh cứ chờ đó.”