Nghịch Lửa Chương 11


Chương 11
Nghe giọng nói cảu Lâm Vãn Thu, đối phương giữ im lặng

“Tôie0à Cố Bá cình.”

Lâm 8ãn Thu rơi 26ào trầm d4ặc, ngón cay dùng sức beiết chặt 7điện thoại.

“Cô 7à. . . . bc © DiendanLeQuyDon.com. . Lâm Vãn fhu?”

Không 4gờ vừa f0ới nghe 2iọng, Cố dá Bình đã 75hận ra mình, a8âm Vãn Thu 01hắc chế e4ỗi mông dung dưới 4fđáy lòng, fhỏ giọng b6ên tiếng: c“Cháu eảy ra chút 0huyện, Bạch 4iên sinh 5huận tiện 8iúp đỡ 46hôi. Giữa 7ai chúng 2háu không 18ó chuyện 86gì cả .”

Cố 19Bá Bình 7ý thức cđược cô e5đang giải fthích với amình, không 24nén được 4nụ cười ckhổ: “Đã 0flà quá khứ, c7không cần dgiải thích 9dchuyện gì 9với tôi. 4a © DiendanLeQuyDon.comĐúng rồi, 1Thuật Bắc c8đâu?”

Lâm fdVãn Thu không 18ngờ Cố 1Bá Bình 9nói chuyện 1nhã nhặn 7như vậy: 9d“Anh 2ấy đi chạy babộ, rất c6nhanh sẽ advề.”

Vừa 4bnói xong, 3cBạch Thuật 41Bắc đã 2bấm mã 98khóa vào 7anhà , Lâm b1Vãn Thu vội 5vàng đưa 76điện thoại 19cho anh, dùng 5khẩu hình 49miệng nói: 8d“Điện ddthoại của cchú Cố.”

Ánh b7mắt Bạch 2Thuật Bắc e8lườm cô 9một cái, eLâm Vãn 8Thu đã đem 12điện thoại a8di động 5nhét vào 5tay anh, ngay 4sau đó chạy 5vào phòng fbếp.

Cố b8Bá Bình c7đột nhiên ctrở về 82nước, vậy 41có nghĩa 8dlà. . . . 7 © DiendanLeQuyDon.com. . Lâm Vãn ddThu không 6dám suy nghĩ 41nhiều, tay 31chuyên chú 4khuấy đảo 8bcháo trong 6nồi, mùi 3bthơm bốc blên khắp fcgian bếp 5nhưng cô 14ngược lại 8không có 8akhẩu vị.

Thời c3điểm dùng f5điểm tâm, ehai người b7lại rơi 5vào trạng 8thái tĩnh a0mịch. Bạch 0Thuật Bắc 3dvốn không 0nói nhiều, 34Lâm Vãn 8cThu những 1năm này 58cũng thay dđổi tính dftình. Không 9fai trong hai 03người chịu 04lên tiếng, 28bữa ăn fdị thường 0nặng nề.

Cuối 53cùng lúc 2Lâm Vãn 4bThu dọn 0ddẹp chén 6đĩa thì 47Bạch Thuật 62Bắc mới etrầm giọng c3hỏi cô: 43“Cô ceđịnh đi f2đâu, tôi 9thuận đường 6sẽ đưa 60cô đi.”

Lâm 87Vãn Thu có 5chút “thụ 00sủng nhược 5kinh”, cô 4ccho rằng 4Bạch Thuật 9Bắc tiếp fxong điện 72thoại của 3Cố Bá Bình 3sẽ không c6để ý đến 56cô mới f1đúng. Nhưng frất nhanh 18lời nói abtiếp theo a1của anh bđã ứng 5nghiệm với c4suy đoán 8của cô: 70“Tối 7nay chú Cố esẽ tới, 8tôi không 7muốn hai 0người chạm 8mặt.”

Đây blà một fkiểu biến 6ctướng của 68việc đuổi a9khách sao? ——

Lâm 4Vãn Thu cúi fthấp đầu, adùng sức 7cắn chặt 5hàm răng: 4d“Tôi f6muốn đi 7dthăm Tri 06Hạ.”

Gương 97mặt Bạch 9Thật Bắc 7vẫn trầm 80tĩnh, không 92vui cũng a6chẳng buồn, 8cchỉ khẽ 66gật đầu: 3a“Tôi ađưa cô 1đi.”

Cho 31dù Cố Bá 6Bình đã 8không còn adây dưa 14với chuyện 25năm ấy 49nữa, nhưng a7có thể 33nhìn ra được, 55Bạch Thuật 34Bắc vẫn 66luôn canh ecánh trong 65lòng , thông 4qua thái 85độ của 2anh với 8Cố Bá Bình acũng đủ 3biết anh 9còn coi trọng 83Cố An Ninh drất nhiều.

-

Bạch 6Thuật Bắc 7dlái xe đưa c0Lâm Vãn 8Thu đến 4viện an 69dưỡng, 45sau khi cô 8xuống xe, 5tầm mắt 53anh vẫn dnhìn theo bebóng lưng fagầy gò 48thật lâu.

Anh b4không hy 8vọng Lâm 7aVãn Thu cùng 68Cố Bá Bình egặp mặt, 7nguyên do a3chính là 4dưới đáy ablòng xuất 23hiện cảm 0giác sợ ahãi: anh 2sợ Lâm 0Vãn Thu sẽ 5bị Cố 07Bá Bình agiận chó ađánh mèo. d © DiendanLeQuyDon.comAnh nhất 0định bị d7điên rồi, 50vì sao chỉ ctiếp xúc 75vài lần, f7anh đã bắt 9cđầu đồng dtình với 3cô ta?

Quả a1nhiên người dphụ nữ 20này thật 54đáng sợ.

Nghĩ 4đến đến fcảnh tượng bakhó coi tối 9bhôm qua, 3anh càng a5thêm ảo 1não, là 74một người 5dđàn ông btrong độ 0tuổi ba bamươi, có 9nhu cầu 47sinh lí là 67điều bình 44thường c, nhưng đối 4atượng mộng 2xuân lại alà Lâm Vãn d0Thu thì quá aphản khoa fhọc. ( bó etay anh này, 75liên tưởng d0mộng xuân 7evới khoa ehọc).

Anh 7rõ ràng 9rất chán f3ghét cô!

Đang 69khi đầu 0óc anh còn 7hỗn loạn 30, Lâm Vãn 2Thu chợt 6quay đầu 1nhìn anh 8dmột cái.

Cái 3nhìn kia d2mang theo 7dvài phần dphong tình, accon ngươi 7etrong suốt 1long lanh 72mọng ướt, 05dường như cluôn bị 8dmột tầng fánh sáng 00che phủ, ekhông cách 5nào nhìn 36rõ làn hơi 42nước. Còn e2có khóe 5mắt không 60giống những fbngười phụ cnữ khác, 38không phải afnhếch lên 6fsắc sảo 6mà khẽ 71rũ xuống. 63 © DiendanLeQuyDon.comTrước kia 48Bạch Thuật eBắc từng a5nghe Tiểu dLê nói qua, 22khóe mắt 56rũ xuống 30như thế 62này được 2gọi là 2“đôi mắt 5athơ ngây 9dvô tội”, 3mặc kệ bdngười đó 2gây ra chuyện 3quá phận 49đến mức d8nào, chỉ c4cần dùng cánh mắt 25e lệ pha 77chút ấm aức thì 3người đối 89diện sẽ 03bị hòa 67tan ngay tức fthời.

Bạch 5Thuật Bắc 0avội vàng 2quay đi, 40cầm điếu a0thuốc làm fbộ đăm 3chiêu suy d8nghĩ, chỉ flà trong 41lòng càng 54ảo não. 01 © DiendanLeQuyDon.comChắc chắn alà do cô bđơn, tịch 16mịch quá 0lâu nên 0anh mới ecó thể 64khao khát cdloại phụ 5anữ như bLâm Vãn 39Thu.

Anh 8ephát động 3xe chuẩn 17bị rời 8cđi, lại 5enhận được dđiện thoại dtrong nhà, 5bngười gọi 4flà Manh Manh, 67tiếng nói fđứt quãng bfkèm theo 9nức nở: a“Ba, abà bị té.”

Đứa 0bé còn nhỏ, 79lại đang 7fhốt hoảng, 2nức nở 7ecả nửa 9ngày Bạch b0Thuật Bắc 73vẫn không 78hiểu hết 4ý tứ của 0bé. Anh bất 26đắc dĩ 1gọi về 41đội thông 1báo thay d0đổi lịch 9trình, sau blái xe chạy 9về nhà.

Người 6bchăm sóc c1cho Manh Manh dlà quản 4gia lâu năm b2của Bạch dgia- mẹ a2Trình. Năm 17đó, bà 9cùng mẹ dfcủa Bạch 1Thuật Bắc 2bbước vào bnhà họ 9Bạch. Sau 2ckhi mẹ của 67Bạch Thuật 0cBắc qua 9đời, bà fluôn tận e5tâm tận 7lực chiếu 5cố người 67trong nhà.

Năm 4ấy, Bạch aThuật Bắc 5đột nhiên d3ôm Manh Manh fchưa tròn f4một tháng etuổi về d0nhà, Bạch 4Hữu Niên 95liền nổi atrận lôi 8đình, mẹ edTrình cũng 8erất kinh adngạc , nhưng fbà không bchỏi bất 3dkì điều 37gì, trực dtếp ôm d4Manh Manh e3từ tay anh, 3chăm nom 2cđến tận 8giờ, đã b9tròn năm cfnăm.

Nghĩ 1đến bà 9đã hơn e70 tuổi, 5cquả thật 8ddù có lòng bnhưng sức c8đã dần 05tàn.

Khi 5cBạch Thuật fBắc về fthì trong 9nhà đã c“loạn f3thành một 6đoàn”*, 9Manh Manh 2ôm đầu 5cgối ngồi 3trên sàn cnhà, mẹ eTrình nằm 99sải trên 2sàn, vừa fdrên rỉ fvừa phải 4an ủi bé. e6 © DiendanLeQuyDon.com( ý nói 7bừa bãi, a1lộn xộn)

“Ba c——” 8fManh Manh cfthấy Bạch cThuật Bắc 3thì nước 0dmắt càng f6chảy dữ 13dội hơn, 6òa òa khóc b3lớn, vươn 98cánh tay 6mũm mĩm fera chỉ, ee“Chân 6bà bị phù c7rồi, giống d9như bánh f1bao.”

Bạch 1Thuật Bắc 7fbước nhanh c1lên trước atra xét, c7bàn chân 79mẹ Trình 3bhoàn toàn 6sưng to, dđúng thật alà rất 3giống bánh ebao.

Anh 4fdìu bà lên 39giường, arồi lập 48tức gọi 7điện cho 9bác sĩ, amẹ Trình avẫn than 3thở: “Lớn c4tuổi thì e8trở nên 9vô dụng 0vậy đó, cchỉ tội 8cho Manh Manh fbcủa chúng 4ta, bé bị dfdì dọa 2cho sợ.”

Hai 2tay Manh Manh dôm thật b3chặt hông 8của Bạch 0Thuật Bắc, 1khuôn mặt 94nhỏ nhắn 89vùi vào 7quân phục d1của anh. 9e © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 2Bắc dùng 8một tay 4dbế bé lên: 1f“Chút 3nữa bác 6csĩ sẽ đến, dcục cưng 2ađừng lo 3lắng.”

Mẹ 78Trình muốn 0nói lại dthôi, cuối 1cùng vẫn blà không 0nhịn được, f5nhẹ giọng 3akhuyên nhủ: c“Thuật cBắc à, 1acháu đã e630 tuổi frồi, nên bsuy nghĩ 0đến chuyện clập gia cđình đi. b © DiendanLeQuyDon.comCho dù không 1vì bản c6thân thì 7cũng nên c6suy nghĩ 98cho Manh Manh”

Hiếm ckhi thấy aanh không dcó ý chống 62đối, mẹ 41Trình đánh 3bạo nói 6thêm: “Chuyện 0liên quan c9đến Cố atiểu thư, f9cũng đã dsáu năm crồi. . . 4 © DiendanLeQuyDon.com. .”

Bạch b5Thuật Bắc 91trầm tư, egiơ tay vuốt 8vuốt đầu 40con gái.

Manh 3Manh ngửa 9đầu, dùng 1ánh mắt 7khẩn trương 0bnhìn anh: 1b“Ba muốn 18tìm mẹ 2mới cho fManh Manh?”

Bạch adThuật Bắc 3dgiật mình, 05bật cười anói: “Manh 6Manh không c2muốn?”

Manh 2Manh lắc 73đầu hệt 8như trống cxoay, trực f5tiếp dang 33hai chân bngồi lên e1đùi anh, b0hai mắt 5vụt lên 83ánh sáng 63rạng ngời, 4trả lời: a“ Nghĩ a3muốn”

Bạch 78Thuật Bắc 77hơi sửng fasốt, dở 3akhóc dở acười nhéo 1iu chóp mũi 5bé: “Rốt 6cuộc là e6muốn hay 8không muốn?”

Manh 69Manh thần e1thần bí cfbí nháy 4dmắt: “Nếu bbmẹ mới e2là dì thì ccon rất a3vui sướng. 8 © DiendanLeQuyDon.comDì chắc c7chắn sẽ b9không như 64những bà 0mẹ ghẻ 90trong truyện, 8suốt ngày d0chỉ ngược 6đãi Manh 81Manh!”

Nụ 0fcười trên c8môi liền d4tan đi, mắt canh u trầm 07nhìn bé.

Anh bakhông muốn 9kết hôn, 2không chỉ 63vì Cố An 36Ninh, mà 5còn nghi 2ngại tương 04lai Manh Manh acsẽ xuất 7hiện bóng 5ma tâm lí. 25 © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 5eđứa bé 5này được b6sinh ra ngoài afdự liệu fecủa anh 5nhưng trên fangười bé 71chảy dòng 09máu của 6anh, đặc 4biệt còn c5là nguồn bbvui, niềm 3ban ủi khi 87anh lâm vào 2bnhững thời 28điểm luống 8cuống, hoảng 6chốt.

Với fanh, việc 7fkết hôn 7không mang 3nhiều ý cnghĩa, càng 9dkhông muốn cdvì chuyện 9đó mà đẩy c5con gái đến 1tình cảnh 4bi thảm. fd © DiendanLeQuyDon.comCó thể efđối tốt 1với con 8friêng của 5chồng một e5cách vô 2điều kiện, 37trên thế 4giới này 1mấy ai được fnhư thế, 14vả lại 43anh cũng 9chưa gặp 94được người 24đó.

Vết 5thương của b0mẹ Trình cvô cùng 7nặng, không 05thể chăm asóc Manh 3Manh nữa, e2tạm thời 37tìm người 5giúp việc bthì Bạch 66Thuật Bắc 7không yên 3tâm. Trong cđầu anh enghĩ đến 95Lâm Vãn cThu, nhưng dnhớ tới 40những phản bứng khác 3lạ tối 75hôm qua, 5anh liền abác bỏ 8dsuy nghĩ 9này.

Con dgái anh quá 5thân cận 0với Lâm 3Vãn Thu, 31anh không 8fthể để 07tình trạng 6này phát f8triển thêm enữa. Nếu 79không sau c0này Manh 4cManh lớn 9lên, sẽ 50làm cách 3nào đối 9amặt với 19mối quan 3hệ bẩn ethỉu của 3anh và người cphụ nữ ddđó?

-

Buổi 6bchiều, Bạch aThuật Bắc 6fchạy đến 4vài công a5ty môi giới 7việc làm, 3agặp người 9nào anh cũng 15có cảm egiác người dfđó là kẻ bngược đãi 6atrẻ em. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐến sụp 08tối thì 8bớt chút 5thời gian fđi gặp fCố Bá Bình.

Cố a3Bá Bình 0nghe kể 8lại sự b4việc, nói 5thẳng: “Hay fechú bảo e7dì giúp 9việc nhà 40chú qua giúp 57cháu, nhân 9phẩm dì 50ấy rất 1đáng tin, akinh nghiệm echăm sóc 5atrẻ cũng 7arất tốt.”

Bạch 6Thuật Bắc e2cười nhạt, auyển chuyển bbtừ chối: 5f“Cuộc bsống thường 45ngày của 9chú đều ddo dì ấy dflo liệu. 5 © DiendanLeQuyDon.comCháu sẽ 5tìm tiếp, 6chắc chắn 8sẽ tìm 89ra người 6thích hợp”

Cố c9Bá Bình 9mỉm cười ekhông nói, 7cuối cùng 78ánh mắt 2khẽ trầm dbtĩnh nghiêm 8túc, giọng 7nói cảm e7khái: “Đứa 0dtrẻ này, 83nếu không a5phải do 89An Ninh hành dđộng tùy 7bhứng thì 36nó sẽ không. 5a © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 3 © DiendanLeQuyDon.comThôi, không b0nói nữa, 0có dịp 7thì cho chú agặp con 3bé, dù sao fchú cũng 7là ông ngoại bcủa con 83bé.”

Hai cchữ “ông 1cngoại” 9thốt ra bdtừ miệng 8ông ta khiến 76Bạch Thuật 1eBắc kinh f5ngạc, cuối cdcùng anh 02gật đầu: a“Manh eManh thấy 5chú chắc bchắn sẽ 49rất vui.”

Hai 5người hàn 2huyên một a3hồi thì 9không còn 0gì để cnói, chỉ d7còn dư lại 5âm thanh e8pha trà thanh 90tao của 3Cố Bá Bình. 0 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 6Bắc không 51xen vào việc 7của ông 05ta, Cố Bá 26Bình đột 7nhiên trở 15về nước, 7lại còn fahẹn gặp 7anh, chắc dchắn là fcó điều d9muốn nói.

Quả 8nhiên không 55lâu lắm, 5Cố Bá Bình e5liền đi 16thẳng vào 0chủ đề 0chính.

“Cháu 0bây giờ 6thế nào? ebVẫn còn 9muốn sống c9độc thân bnhư vậy?” 0Cố Bá Bình 7châm trà ccho anh, cúi 5đầu trầm 2ngâm: ” b0An Ninh đã d5mất sáu 8năm rồi! 6cVì sao cháu cchưa chịu cbchết tâm? 1e.”

Tay 87cầm ly trà 13của Bạch 4Thuật Bắc 85hơi khựng 1lại: “Còn 3chưa tìm 6được người, bchưa thể 4xác định b1cô ấy không 40còn sống.”

Cố 16Bá Bình akhó tin ngẩng edđầu, thu 8vào mắt 0ngũ quan 1aanh khí nhưng 16nhuốm màu 74bi thương 4acủa Bạch 4Thuật Bắc, 99môi mỏng b5mím thành 46đường 4thẳng khẽ 69run rẩy.

Cố 6Bá Bình 2thở dài, 1nhắm mắt, enhích tới 0gần lưng 3ghế, có 40chút nhẫn 4tâm: “Thuật 2Bắc, cháu 3đối với 21An Ninh, là d2thương cảm 8hay vẫn 0còn yêu?”

Bạch 0Thuật Bắc 8dbỗng trợn 21to mắt, 4ftròng mắt fđen tối 1cbùng lên 3lửa giận, 12Cố Bá Bình 9giơ tay ngăn 90lời anh 0định nói, 4tiếp tục: c“Không ecần trả 47lời chú, cdchỉ cần 4bản thân acháu biết 4đáp án 9là được. e7 © DiendanLeQuyDon.comMặc kệ 9như thế c2nào, cuộc c4đời cháu b8cũng bởi 0vì An Ninh 55mà trở ecnên hỗn e0loạn, nên 1acháu không 10thiếu nợ 87gì con bé. 3 © DiendanLeQuyDon.comThuật Bắc, 96tìm người bthích hợp dđể cùng dchung sống c2đi. Cuộc 0đời con 3engười có d5được bao 3nhiêu cái 56 năm chứ, 83không thễ 3elãng phí b6vào việc cđợi chờ 93vô vọng, 02Manh Manh 33cũng cần b9một người cmẹ.”

Lúc dlái xe trở 5về, trong 1lòng Bạch cThuật Bắc 1vẫn còn ephức tạp, 64rồi loạn. d2 © DiendanLeQuyDon.comAnh cảm b0giác có 00điều gì 9không đúng, 7nhưng vẫn akhông thể dnói được 6d, vừa dính dbtới chuyện dcủa sáu d8năm trước, 4tất cả aalí trí của aanh lại cathản nhiên 4tan biến.

Tựa 7như tất 94cả mọi 3kết luận 67đều chĩa evề một e7hướng: aphải nhanh 1chóng kết 85hôn, anh d4cũng biết 34mình nên ekết hôn, dthế nhưng fcon mẹ nó, 7eđào đâu f9ra người athích hợp? 3bAnh nhìn fđi nhìn a6lại vẫn fkhông thấy 97được người 2cđủ tiêu e3chuẩn.

-

Bạch 4Thuật Bắc 4bgửi Manh 7Manh đến b6chỗ Bạch 4Tiểu Lê. 9b © DiendanLeQuyDon.comHôm nay vừa 2đúng chủ 3nhật, Tiểu 13Lê không 7ecó tiết.

Trong 9alòng anh a9phiền não 8gay gắt, nói 9chuyện qua 3điện thoại 5với Manh 5Manh, chúc 2acon gái ngủ 8ngon xong afthì lái 4xe đến 9b“Dạ Mị” euống rượu.

Ông 0chủ của 67“Dạ Mị” 0là đứa dbcon thứ 7hai của bBạch gia 5– Bạch c8CẩnTây 99. Anh ta thấy 2anh trai của 50mình đến, 4không nhịn 29được ý bcười lan 4ftrên đôi dcmắt hoa b2đào: “Thật chiếm, cho 7cphép em được 17chụp hình canh đăng flên blog, 0eđể thằng feba được 9cchứng kiến cbcảnh tượng 3anh cả nổi 82tiếng nghiêm 7khắc, quy 2củ cũng ađi mượn 1rượu giải 6sầu.”

Bạch 53Thuật Bắc d0âm trầm f8nhướng fbmắt: “Xéo 7đi.”

“Đây dlà địa a4bàn của ebem, sao anh b3không chịu 2cho em chút 2cmặt mũi 43thế?” 1Bạch CẩnTây 69đưa chai c6rượu đỏ 9cho anh, ngồi 2bên cạnh 2chăm chú e8quan sát.

Bạch 50Thuật Bắc 0chỉ im lặng cuống rượu, eanh và hai fcđứa em 6ftrai không 2giống nhau. 5e © DiendanLeQuyDon.comSau khi mẹ 21mất đi, 6ba của bọn feanh – Bạch dHữu Niên f5rất ít 6quan tâm dbđến các 4con, hầu 86như không 3muốn quản 9bbên ngoài 5bọn anh clàm khỉ egió gì. 68 © DiendanLeQuyDon.comTất cả emọi chuyện d5đều do baanh “tự 1bthân vận fcđộng”. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh chỉ 3lớn hơn adhai đứa 8em chừng 44,5 tuổi 0nhưng bản d7thân buộc 07phải trưởng fthành sớm, 1trở nên 44thành thục 3kiềm nén. 8b © DiendanLeQuyDon.comĐiều này 3ckhiến tính 1cách của 6anh dần bclạnh lùng 7xa cách, 1akhông dễ b0dàng chung 3đụng, cũng aít khi đem b9tâm tình 6thật biểu 7lộ ra ngoài, 93có chuyện eabuồn chán, 3phiền não 2cũng tự 4nuốt vào 7lòng.

Anh aem ruột 47chỉ có 86thể cùng 72chia sẻ 1vinh quang evới anh.

Bạch 69Cẩn Tây 95thấy anh enhư vậy, 5blên tiếng 7than thở: 8“Có 1phải ông 3cụ trong 0nhà buộc 0anh cùng bai kết thân b3nữa?”

Hàng 3lông mày 35ngọn núi 17của Bạch 19Thuật Bắc 9fkhẽ giật f6lên, rất fnhanh nên 67không ai cephát giác 50được, 95vẫn không 5nói lời fnào. Bạch 5Cẩn Tây 3fcho là mình 8đã đoán 96đúng, bất 95đắc dĩ 54lắc đầu: 3“Cái 86này thì fem không c1giúp được 31anh rồi. 33 © DiendanLeQuyDon.comDạo gần 6đây ông a1cụ liên 8tục dồn 4ép em, em 5cũng sắp 9cphát điên”

Bạch 0cThuật Bắc 9dhớp một bngụm chất c0lỏng màu fđỏ trong d0ly, gương cmặt anh btuấn lập 2lòe trong 9ánh sáng d2mờ ảo 3càng thêm 79gợi cảm 5mê người, 8fgiọng nói a7khàn đục a8hơn: “Để 00cho anh an 84tĩnh.”

Bạch eeCẩn Tây 92lúc này 4mới phát 5hiện điểm 40không đúng, bhầu kết 55giật giật, 3ethận trọng 7nói: “Có 3phải liên 70quan đến 8Cố An Ninh?”

Bạch 2eThuật Bắc 9không kiên cnhẫn giương 7mắt, Bạch 1dCẩn Tây cvội vàng 4giơ hai tay alàm tư thế bđầu hàng: 64“Được, 9fkhông nói.”

Cố fAn Ninh không cchỉ là 4dấu chu 55sa trên ngực deBạch Thuật bBắc, còn 71là vết acsẹo không efthể vạch f7trần dưới fđáy lòng 8anh.

Anh ccta đứng 80lên chuẩn b0bị ngoan 66ngoãn rời ebđi, chỉ 46sợ lát 4fnữa Bạch 16Thuật Bắc 83nổi điên 7sẽ đập btan nát quán 48của anh 4ta, vừa ađi vài bước 2đã phát e6hiện bên 2kia có chút 6ồn ào, 0một phục 2vụ lảo 9dđảo chạy ftới: “Ông b0chủ, không 4bxong, bên 9trong có 9người gây 6chuyện.”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/70989


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận