Nghịch Lửa Chương 12


Chương 12
Gây chuyện? Bạch Cẩn nghe vậy, gương mặt lập tức trở nên âm lãnh hoàn toàn bất đồng với dáng điệu du côn trước mặt Bạch Thuật Bắc,

  thân hình cao lớn lẳng lặng đứng bên ghé dài trên bậc thang, gò má ngược với ánh sáng, chỉ thản nhiên nhả ra hai chữ: "Người nào?"


Phục vụ muốn nói lại thôi, trên mặt lộ vẻ khó xử, cứ ấp úng không dám nói.
Nhìn bộ dáng này của phục vụ, ngay cả Bạch Thuật Bắc cũng thấy lạ, liền nheo mắt quan sát anh chàng, lát sau đối phương thấp giọng run rẩy nói: "Anh ta nói, anh ta là Tứ thiếu của Bạch gia, hình như gọi là Bạch Thầm."

Bạch b2gia chỉ 1ccó ba người 1ccon trai và 03một cô econ gái, 4fngười ở b3Dong Thành 47ai cũng biết 6eđiều này, dhiện tại f1bỗng lòi b7ra thêm người fecon trai thứ a2tư. . . . cd © DiendanLeQuyDon.com. . Phục 2cvụ không fcdám tùy 4tiện nói dchuyện, csợ mình abkhông cẩn 30thận thọc ecphải cái fsọt có ecchứa mìn d7thì tiêu b3đời.



BạchThuật  Bắc 5cùng Bạch dCẩn Tây 5liếc mắt 78nhìn nhau, 8Bạch Thuật 3Bắc không b9lên tiếng, 1chỉ cúi ađầu uống 50rượu tiếp, 4ý của anh bhiển nhiên 7là để 3việc này acho Bạch e7Cẩn Tây 6xử lí.

Bạch 63Cẩn Tây fecó chút 73phiền não, cchau mày: f"Một fmình hắn 7dcó thể 1fgây chuyện agì?"

"Là 6atrong công 4aty giải 78trí Huy Hoàng, 6dường như canội bộ acó chuyện dclục đục, 61ông chủ, 2ngài đi 27qua xem đi” eAnh chàng 86phục vụ 6quýnh đến 4fsắp khóc, 0fanh ta cũng bdkhông dám fbchọc vào 69ông chủ cccủa công 5ty giải dtrí Huy Hoàng, 88những người 6này đều f6là nhân 3vật lớn 7bở Dong Thành, 7đâu ai dám e9xem thường 40mặt mũi 7của họ.

Bạch 6Cẩn Tây 7liếc xéo 58anh ta một 0bcái, lạnh 50lùng tiến 12bước: "Đồ 2vô dụng."

Giải 07trí Huy Hoàng?

Động a9tác tay ngừng 0lại, Bạch 33Thuật Bắc ctrầm tư csuy nghĩ, 76đây không 6phải là afcông ty giải 55trí mà Lâm 5Vãn Thu đang blàm việc 4sao? Sao lại 6fliên quan 0fđến Bạch 04Thầm.

"Cẩn 1Tây." ccBạch Thuật  Bắc 6dgọi Bạch dCẩn Tây 70lại, từ 7từ đứng 6lên: "Để 2đó cho anh”.

Bạch 4Cẩn Tây 5kinh ngạc 7nhìn anh 3chằm chằm, 7cuối cùng a6bất đắc 65dĩ nói: 1a"Anh, ebkhông phải 0uống quá 4nhiều rồi 9muốn tìm dngười bắt 7nạt đó 2chứ? Dù echúng ta 8không chào bđón nó, 8nhưng sự 0thật thì 8nó vẫn alà người 0của Bạch 9dgia, ở bên 1ngoài làm 3lớn chuyện 8sẽ mất 1mặt lắm”.

Khóe emiệng Bạch fbThuật  Bắc 5vẽ ra nụ e7cười lạnh: 2f"Trong 4lòng anh, f2nó chưa ebquan trọng 1đến thế."

Bạch 7Thuật Bắc adkhông giải fthích nữa, dlướt qua fdBạch Cẩn 0cTây đi về 74hướng cuối 8hành lang, bfbóng dáng 1cao lớn 7ddần tiến 08vào vùng d9ánh sáng etối mờ. c © DiendanLeQuyDon.comBạch Cẩn 3Tây đứng d3tại chỗ 3atrố mắt b7vài giây: 12"Không 62quan trọng 51sao vẫn 9đi?”.

Chẳng 7lẽ trong cđó còn 1có người 65quan trọng d7khác?

Tròng emắt đen 00nhánh của cBạch Cẩn 6aTây bỗng e2chốc sáng 81lên, khoát c5khoát tay 2với anh 3chàng phục dfvụ sau lưng: ab"Đi 82xuống đi, cđể tôi 3– người fdđảm nhiệm fchức vụ c0ông chủ f8đi theo là fđược."

-

Bạch 45Thuật Bắc 04cũng không 2biết vì 1sao anh lại 8amuốn xen 80vào, đầu cóc anh có 4chút mơ 69hồ, vừa 21nãy cứ 2một ly tiếp 52sau một 0ely, hiện 2tại hơi 7rượu đã e5bốc lên 98tận đầu. 1 © DiendanLeQuyDon.comCho nên khi d9anh đẩy 8cửa gian 7phòng, thấy 2eLâm Vãn eThu bị một 67gã đàn 8ông mặc a8bộ âu phục 25màu đen cđè trên dghế sofa 9giở trò, cdmột khắc 4bấy trong 8đầu tựa a1như có vật 07gì đó đang 18âm ĩ bị eđốt lên.

75lửa.

Nhưng 0nguyên nhân b0ngọn lửa b3bùng cháy b6thì anh không abiết.

Hơi 9thở rét 6lạnh bao ebkhắp toàn 8thân, Bạch 30Thuật Bắc 50không thèm 3ađể ý những 4engười xung 5quanh, trực b7tiếp đi 28đến cái 0ghế có 79đôi nam 39nữ đang echồng lên 5nhau, một 76tay chụp 6lấy cổ 2áo sơ mi dfcủa gã 4dđàn ông, 3thô bạo 23xách gã 01xuống dưới.

51đàn ông 31kia không 0được xem flà khỏe 38mạnh, nhưng c0vẫn có ađủ lực dkiềm chế 17Lâm Vãn baThu phía 9dưới. Cũng 7do cô quá 55gầy nên dmới không bkháng cự adlại gã 5cđàn ông 1byếu ớt, 5bũn nhão 0fđó.

Lúc 95này mọi 6người trong fgian phòng b1mới giật f1mình tỉnh 92hồn, cả 42nam lẫn 3nữ đều 05đồng thanh eahét lên. 5 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 4Bắc giữ 0dáng vẻ 80“mắt điếc 8tai ngơ”, fchân dài 3nhắm thẳng 9sống lưng dgã đàn eông đạp 7xuống.

Hai 9cánh tay egã đàn 4ông muốn 5bchống thảm 86đứng dậy, 25gã thậm 85chí còn 21chưa hiểu dnỗi đến c6tột cùng 74đã xảy 80ra chuyện f6gì, sau lưng b8liền truyền dbđến cơn cđau thấu 08xương, thật 7giống như 6các khớp bfxương đã 6cvỡ vụn.

78ta tức giận 9tru lên, 7aâm thanh 7bén nhọn 17lẫn trong c3đống tạp e1âm lại 19nghe có vẻ 1cyếu ớt, dđáng thương: e2"Con 7mẹ nó! 4Mày là thằng 1nào, chán 6sống hả?"

Ánh 2mắt Bạch fThuật Bắc bsắc lạnh 69dọa người, 3khóe môi 3mím chặt, aanh không 1nói cũng c9không nhìn 4ai hết, adchỉ là dclực độ 8dưới chân bckhông ngừng 60gia tăng, 7fhơn nữa 5banh dễ dàng f1phát hiện fra nơi yếu 10ớt nhất dccủa gã, 8chiếc giày e5da bóng lưỡng 96hung hăng 3nghiền ép 0xương sườn ecủa gã.

Lâm 38Vãn Thu bị 0cảnh tượng 3dtrước mắt 7dọa cho 5engây người. 0f © DiendanLeQuyDon.comTại sao eBạch Thuật 2Bắc ở 0chỗ này? b0Còn nữa, f5anh đến. df © DiendanLeQuyDon.com. . . . . d © DiendanLeQuyDon.comcứu cô?

Bạch eCẩn Tây 7từ phía a7sau chạy 9tới, liếc 1mắt liền 1thấy anh f0trai đang 33điên cuồng 42đánh người 1, mà kẻ 67bị đánh 33lại là eông chủ accủa công adty giải 0trí Huy Hoàng. e © DiendanLeQuyDon.comBạch Cẩn bTây yên 0lặng ngậm 8điếu thuốc btựa vào 89cửa , ưu 0nhã phả 5ra một vòng dkhói trắng, 90bảo an đứng 3phía sau 4khúm núm 3mở miệng: 9"Ông achủ, việc dnày ——"

"Không 6acó việc egì." 1Bạch Cẩn bTây xua tay 5ý bảo bọn 4họ rời bđi, ánh 4mắt chậm 26rãi rơi 0fvào người 71đàn ông 6đang thảnh c8thơi ngồi a4trong góc f0tối.

Bạch bdThầm mặc 0chiếc áo 76sơ mi màu 4đen đơn bgiản, gương cfmặt tuấn d1tú lạnh 4lùng ẩn 35hiện trong 46bóng tối. 86 © DiendanLeQuyDon.comHắn nâng ebly rượu 1hướng về 55phía Bạch baCẩn Tây, 0bkhóe miệng 6bcong lên 8ethành nụ 6fcười không 2rõ hàm ý.

Bạch acCẩn Tây 5vẫn âm 6trầm nhìn fdhắn, không a6nói lời 26nào, làm 4ngơ với dhành động c“lấy lòng” 0fcủa hắn.

Bạch 2Thuật Bắc  không d4có ý định adừng tay, 9gã đàn 64ông xui xẻo 33trở thành 72vật tế d1cho nỗi 3bực dọc 3không nguyên ddo trong lòng 6anh, anh tiếp abtục nắm dáo đối 3phương lôi cdậy.

Lúc 5này ông echủ của 49giải trí 2fHuy Hoàng 6mới nhìn 2được mặt ekẻ đang 5đánh mình. b © DiendanLeQuyDon.comGã đương 5nhiên biết d5con cả của 7Bạch gia, 79gia đình enày gã không achọc nổi, 4vội vàng 6fnở nụ 09cười nhếch 7nhác: "Bạch bđại thiếu, 14có phải 4ccó chuyện 78gì... hiểu 4lầm."

Bạch aThuật Bắc acúi người dđứng bên ecạnh gã, 02gương mặt e7lạnh lùng aekhát máu: f"Hiểu 4clầm? Ông 63đang ám achỉ mắt cetôi có vấn 4đề?"

"Không bkhông không, 31tôi không 0có ý này." eMặt gã fvì gấp 5gáp mà đổ adđầy mồ 96hôi, lúng 7túng giải 7thích, "Ý 6btôi là, 6hình như 7tôi chưa flàm gì đắc btội đến 1Bạch thiếu 0mà?"

Bạch 72Thuật Bắc 6im lặng anhìn gã, 2đáy mắt 3u ám thâm 2csâu khó 58lường. 69 © DiendanLeQuyDon.comAnh chợt 4đi đến 4trước mặt d8Lâm Vãn bThu, cởi 4áo khoác 3bao cả người ccô lại. 5 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn e1Thu vẫn bnghẹn ngào fkhông nói 1nên lời, dnước mắt d2lăn trên 7khuôn mặt, 3rơi xuống 72đất.

Bạch 5Thuật Bắc 4acũng không a5nhìn cô, anhưng hai 52tay vẫn ccthô bạo fnhét cô d4kín kẽ bvào trong 68áo khác 1to lớn. 1 © DiendanLeQuyDon.comY phục trên 60người Lâm 2Vãn Thu đã a5sớm rách 5nát không 7bcòn hình 63dạng, thậm fchí còn 3blộ ra nửa fbên hình 4cầu của 1cquấn ngực c7màu đen.

Lâm eVãn Thu sợ 1chãi ngẩng 4đầu, chỉ 7có thể 6dthấy được 90chiếc cằm csắc nhọn 6cùng hàng 2xương quai f1xanh gợi 4cảm của d5anh, lồng f6ngực trần 9ftrụi phía 3sau cổ áo 4tản ra mùi avị nam tính bnồng đậm.

2chủ của 15công ty giải ctrí kinh 8hãi ngồi 90bất động 2trên tấm f7thảm lót asàn, gã d5đã cho người ebđiều tra 4bvề Lâm 0Vãn Thu, 7căn bản akhông có 1dbối cảnh dgì đặc bbiệt. Nói dthật, gã fđối với bdLâm Vãn 0Thu có vài 6phần hứng 5thú. Lần 98gặp đầu 1tiên trong 57thang máy, a2gã phát 96hiện cô bgái nhỏ 6này rất 95đơn thuần,hai 4gò má cô 3sạch sẽ, f7trắng bóng, 4cluôn thân 07thiện với fcmọi người, e4nói chuyện dvới ai cũng ecười híp 9cả mắt.

Mỗi 7lần thấy 6cô, tâm 01tư gã đều bnhộn nhạo.

Đáng 8tiếc cô fgái này 0d“dầu muối ađều không 4vào”*, 7nên hôm 9nay gã muốn dmượn chút 75rượu để fthả mình 64một lần. b6 © DiendanLeQuyDon.com. . . ( chắc anói Lâm abVãn Thu không b4bị dụ 91dỗ, khuất dphục bán 46mình để 9được thăng 2btiến hoặc b0có thêm f1tiền).

"Tôi…. c © DiendanLeQuyDon.comBạch thiếu…tôi a8thật sự 5không biết 69cậu cùng 76tiểu Lâm 1có quen biết."

Bạch bThuật Bắc evẫn im lặng, fdưới đáy f7mắt  hiện 51lên nét 29cười mỉa: 01"Thật 6sao? Vậy c6ý của Ngô 1tổng là 3chỉ cần dbhai chúng btôi không 9quen biết 8dthì ông 37có thể 8mặc sức d2cường bạo 0người ta?"

Sau 62gáy Ngô 9tổng cũng 3rịn ra tầng 39mồ hôi flạnh, trong c8gian phòng bcòn rất ffnhiều nhân e3viên đang bangồi, lần 6này mặt acmũi của 44gã đã mất csạch. Nhưng fgã không d2chơi nổi 18Bạch Hữu 3Niên, ngay 04cả địa 3vị hiện 9tại của 3eBạch Thuật 1cBắc cũng akhiến gã 0phải e dè, efkiêng kị. db © DiendanLeQuyDon.comGã hết 8fcách, đành ehướng Bạch 41Thầm cầu 1cứu: "Bạch 2tổng, cậu 9xem, anh cả 8của cậu 2cquả thật fđã hiểu 86lầm."

Lúc f3này Bạch eThầm mới c7từ tốn 0đứng dậy, ethân hình ccao lớn 86thong thả d3tiến đến dtrước mặt 8Ngô tổng, eánh mắt 39khẽ liếc aqua Bạch ddThuật Bắc 0cùng Lâm c7Vãn Thu, 2ngay sau đó c3cười nhạt f4nói với 3eNgô tổng: 7"Xin b2lỗi Ngô 4ftổng, anh a7trai tôi 37nói không 7có hiểu 0lầm thì 6nhất định c0không có ddhiểu lầm."

Ngô 9tổng khó 5tin trừng 5mắt: "Bạch 0tổng, sao 8dcậu có 54thể nói d2vậy, nếu 8anhư không 1phải cậu bdẫn tôi 2b——"

Bạch eThầm chợt 00bước lên 3đè đầu 68vai của a7gã, sức clực ẩn 21chứa sự edcảnh cáo, 0hắn cúi 1angười nói 99nhỏ bên 9ftai Ngô tổng: 2"Còn 00muốn bàn 26tiếp vấn 97đề đầu 0ctư thì ngoan engoãn nghe 7lời, hiểu 2không?"

Đáy f2mắt Ngô ftổng lóe 3dlên tia hoảng d4hốt, nhanh f2chóng ngậm cchặt miệng.

Sau 6đó Bạch 0Thầm bước 34tới phía 67Bạch Thuật 13Bắc, nụ fcười ôn 62hòa tràn e6khắp gương d4mặt: "Lâm 80tiểu thư bachắc vẫn 96còn sợ dchãi, anh 0ccả, có d8phải nên 1dẫn cô fấy rời cđi trước? 24Anh tin em….thì 4ecứ giao 9nơi này ccho em."

Bạch 9fThuật Bắc 2fgiương mắt 0nhìn hắn, d0đáy mắt eđen tối efthấp thoáng 9luồng ánh 6fsáng nhạt.

Bạch cThầm lại 9cười nhẹ 6nói: "Nhất 4định em 4sẽ đưa fanh một ccâu trả elời thỏa 1đáng."

Bạch 5Thuật Bắc c0biết rõ f4lai lịch ddcủa Bạch 0dThầm. Những 3năm kia hắn 18làm ăn ở 5cnước Mỹ 42có bối 7cảnh không 95sạch sẽ, cbây giờ 27bị ông 1cụ triệu chồi về anước. Đứa eem cùng cha cbkhác mẹ 01giờ đã 3cđủ lông f6đủ cánh, 26anh nghĩ 7chắc chắn fnó sẽ không 4khiêm tốn, 6bhữu lễ 99như mặt b7ngoài.

Bạch 6Thuật Bắc alười nhiều blời cùng 9hắn, ôm flấy Lâm fVãn Thu đi 8ra ngoài.

"Chớ 5làm dơ bẩn 8fđịa bàn e7của tôi." 2Bạch Cẩn 2Tây thản 1nhiên nhìn 3Bạch Thầm, 3cnói xong 2đem điếu ethuốc dập 9tắt, đuổi btheo Bạch 9Thuật Bắc.

-

Bạch e0Cẩn Tây c8tò mò lén dcquan sát 74cô gái trong 0ngực Bạch 8Thuật Bắc, 9ađây là a2lần đầu 24tiên anh 46ta gặp cô 5gái này, 1vả lại 2số phụ ecnữ mà Bạch 9Thuật Bắc 5quen biết c4còn chưa dbtròn một 8bàn tay, 6anh ta ho akhan một 6tiếng, thử 4thăm dò: 8"Anh, 6đây là 2——"

Bạch 8Thuật Bắc 5dừng bước 5chân, tựa 17như đang 9enghĩ việc 6gì, chỉ fđưa lưng fvề phía deanh ta phân 5phó: "Tìm 2cngười theo fddõi Bạch 00Thầm."

Bạch cCẩn Tây csửng sốt: a"Ý anh 02là sự trở 56lại của anó sẽ gây 2ebất lợi 62cho chúng dfta?"

Bạch 9Thuật Bắc bkhông lên atiếng, tròng fmắt liếc 7cnhìn người ephụ nữ dtrong ngực. 97 © DiendanLeQuyDon.comNếu như banh không cđoán sai 8thì Bạch 1Thầm đã 7sớm biết equan hệ 68của anh 6evà Lâm Vãn 61Thu, nếu ckhông vì a5sao lại 23trùng hợp 7hai bên đồng 7thời xuất echiện ở 0f“Dạ Mị”? 2Nhưng Bạch 1Thấm dựa bvào cái 19gì để ddcó thể 6tự tin Lâm 8Vãn Thu sẽ fehấp dẫn 6sự chú 35ý của anh?

Nghĩ abđến việc emình trúng 05kế của cBạch Thấm, dBạch Thuật 9Bắc càng athêm phiền d9chán.

Bên bngoài “Dạ aMị”, từng 3cơn gió c0lạnh lùa 14tới làm 84đầu óc 82hai người afthanh tỉnh 8chút ít.

Bạch 3Thuật Bắc aném người bfphụ nữ 3dtrong ngực f9xuống đất 8rồi sải 71bước rời cđi. Trên fbngười Lâm 63Vãn Thu khoác 5bộ âu phục d6rộng thùng atình của fanh, thời b5điểm mông 75sắp chạm f3đất cô 22vẫn biết 29dùng hai 46tay chống fcđỡ. Cô 4té không fđau lắm, fchẳng qua 5trong lòng 3ẩn chứa 3vài phần cftức giận.

Nhưng 1dkhông dám 6phát tác, 5dù sao anh acũng đã f3giúp cô.

Lâm bcVãn Thu từ edưới đất aeđứng dậy, 7đưa tay 0phủi những cnơi áo khoác dbị dính c9bụi, hấp 2tấp đuổi 3theo anh. 62 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 3cBắc càng 85lúc càng a2đi nhanh. f2 © DiendanLeQuyDon.comĐuổi theo 9dmột người 8thân cao dchân dài, 14còn mang begiày cao 1gót nên ecó mấy 3lần Lâm 9Vãn Thu suýt 2bị trẹo 11chân.

Đuổi d8đến chỗ 4đỗ xe yên 9atĩnh, Lâm 3Vãn Thu đã 8fmệt lả, 1miệng thở fhổn hển: f"Bạch 1tiên sinh 47——"

Bạch dThuật Bắc 8bỗng quay 7đầu lại, a5thấy hai 9bàn tay non 4mềm của ecô nắm 2dọc cái cáo khoác, fbthân thể dgầy yếu fđược bao 31bọc ở 4bên trong, c3cứ như b3em bé mặc etrộm quần 88áo của 6người lớn, 1còn hai con b7ngươi trong a7đôi mắt d1kia nữa, eetùy thời 95túy lúc cdđều có 4thể ánh dblên tầng 1cảm xúc eaoan ức.

Lại 60làm ra vẻ ddđáng thương 1sao?

Bạch 9aThuật Bắc 75âm trầm c0nhìn cô fchăm chú, f8đầu của 3cô càng 7rủ thấp 2axuống, dáng 07vẻ đó fthật khiến 5người ta 29nóng máu. 3f © DiendanLeQuyDon.comAnh rốt 1acuộc không 3thể nhịn, 9quát lớn: ee"Cô cdra cửa quên amang theo 8óc à? Dám e1theo đàn f1ông đến 67những chỗ bnày? Bị cbngười ta cbđè lên dbcũng đáng 9đời!"

Bãi 5đỗ xe thật 1sự rất 6ayên tĩnh, 50bầu không ckhí sau tiếng 37hét của d3anh làm người 0ta hít thở 2không thông.

Lâm 3aVãn Thu cắn 80môi không 2nhìn anh, 2dnhưng rất 3nhanh Bạch 32Thuật Bắc 85đã phát 22hiện vài aegiọt nước 26rơi xuống 12bàn chân 33cô, dần 9dần tụ 53lại thành 82vũng nhỏ.

Bạch 0Thuật Bắc ekhông phải 74là kiểu 3người dễ b1nóng giận 72mất kiểm bsoát, nhưng fmột khi 16dính líu 3cđến Lâm 0Vãn Thu, btất cả 0ddường như 82bị đảo dlộn, lúc 23ấy anh không 87còn là anh 8nữa.

Anh 8mở to mắt, acàng thêm 4cphập phồng 8không yên: 8"Khóc 1fcái gì?"

Lâm f0Vãn Thu nghẹn 18ngào không b2đáp, cô 7chỉ là eemột người 21làm công 7ăn lương, 8bông chủ 3sai  đưa 57minh tinh 7btới thì acô phải a9nhận, nhưng dgã ta lại agiở trò 1không cho 93cô đi, một 36mình cô 3bsao chống 0cự lại?  Bạch 91Thuật Bắc 9không bao 73giờ thấu a7hiểu được f2cuộc sống 2gian khổ 23của cô, c8bởi vì 4anh chưa abao giờ 48trải nghiệm c3qua.

Bạch a1Thuật Bắc 4nhìn cô 7cố chấp 2agiữ im lặng, 6đáy mắt b4sâu đen dcuộn lên 0etia lo lắng, ebất chợt 3cười lớn, cbchâm chọc: 1e"À, ftôi quên, 73có lẽ cô 9ở đây bachơi trò flạt mềm e0buộc chặt, fcô là cao 6ethủ trong 0ctrò này amà?Thế 78nào, tôi 9phá hư chuyện aatốt của facô?"

Lâm 7Vãn Thu sửng 58sốt ngẩng e1đầu, vệt acnước mắt 09vẫn còn dđọng trên 66khuôn mặt.

Bạch 88Thuật Bắc abtiến lên 9một bước, 0nhìn đăm 62đăm vào 38cô: "Ngày exưa bán ffcon, bây 0bgiờ bán cmình, điều 82này cũng 4chẳng ngạc 6cnhiên."

Hai eecánh mũi 7xinh xắn 27khẽ phập cphồng, đôi 8môi ứ đọng 2cmàu của 9máu, Lâm aeVãn Thu bình ftĩnh nhìn 68anh, tâm 4cơ hồ đã 09bị chai asạn, hoặc elà trái 1ctim không 7ccòn nữa, f4trái tim dcô không 6phải đã 7sớm bị 6những lời 7anh nói đâm 1cho nát bấy brồi sao?

Bạch 0eThuật Bắc 2khóa chặt bcon ngươi 0trong suốt 8của cô, c8cô không 7chịu lên btiếng là 72dấu hiệu edcho việc 7fngầm chấp 8nhận? Lửa fgiận trong 32lòng càng 7cháy rực 0lên, anh 2giơ tay nắm 6cằm cô, 8cúi đầu 16dày xéo 6ađôi môi 6cô.

Mùi 0cvị hệt aenhư trong 01mơ, ngọt fngào, ngây 1engất, còn 2phảng phất b7mùi thơm 8của trái 8cam nhỏ.

Bạch a0Thuật Bắc 3hung ác mút f0lấy mút 29để hai 0cánh môi 4ccủa cô, 8lưỡi anh 0khuấy đảo 06liếm mút adkhắp trong 0khoang miệng, 96lật qua clật lại 93đầu lưỡi eecủa cô, 1hai chiếc 93lưỡi xoắn 44chặt vào 9nhau. Giờ bphút này, 3đầu óc 7danh hoàn 97toàn choáng 07váng, bỏ abqua lí trí, e7quăng hết dcnguyên tắc, 40liền ngay acả sự 19chán ghét 04cũng dần 8dtan biến 13trong một 36góc nào 7đó của 0alinh hồn.

Anh demất đi 5sự kiểm a0soát, thả ddmình trầm 8mê trong 75tư vị của 3cô.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/70990


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận