Nghịch Lửa Chương 42


Chương 42
Trần Chiêu nghe Bạch Thuật Bắc nói xong, phản ứng đầu tiên của hắn là sửng sốt.

Hắn không dngờ Bạch fThuật Bắc 26 sẽ thật db sự lựa 16 chọn. Trước gbc iờ, Bạch 0a Thuật Bắc 71 vốn là kẻ 1 ranh ma, láu lc ỉnh, hôm n0 ay sao có 6d thể đần 13đột xuất v9 à cho rằng h7d ắn sẽ ef nhân từ bf thả một tc5 rong hai.



Tay fc hắn bất giác bóp 14 chặt khẩu s26 úng, chau m34 ày, cảnh 6 giác nhìn c Bạch Thuật B1 ắc.

Bạch T1 huật Bắc cc3 ũng biết n68 ăng lực d39 o thám và pd hản kích f của Trần 6 hiêu rất c6 ao. Hiện 4c tại, việc canh cần l5e àm là kéo 8 dài thời gf ian, chờ 3fđợi sự 3 viện trợ. c0 © DiendanLeQuyDon.com Trước mắt, 20có lẽ Trần eChiêu đang fcố ý dùng 0hai cô gái eđể nhục 17nhã anh, 08thậm chí 3cố tình 65hành hạ, dchuyển sự btập trung ccủa anh 10vào một 9dngười duy c8nhất.

Tạm f8bỏ qua việc datâm tư anh dđang thật 1esự lo lắng bcbất an vì 6người nào, bfthân là bquân nhân, dnhận thức 9eđầu tiên ecủa anh 0là phải 7ưu tiên 90bảo vệ 06cho người 1mới khỏi 3bệnh - Cố 1An Ninh. Nhưng 0đứng trên 4lập trường ecủa một fbngười đàn 58ông, cả 6hai cô, anh 5đều dốc 6fhết sức 7mình để acứu.

Sự clựa chọn 2này, có 43thể khiến 9Lâm Vãn 77Thu đau khổ cd, thậm chí 5cực kì 4bthương tâm. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 74là người f0dễ dàng 2mềm lòng, a2về sau nếu 8eanh bỏ chút bcông sức 1dỗ dành, 1chắc chắn 8cô sẽ hiểu. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh tin tưởng 97bản thân 94có thể amang hai người can toàn rời 1khỏi nơi deđây.

Ánh 2bmắt Bạch 9Thuật Bắc dckín đáo 1quét qua efbên ngoài 8ecửa sổ: 3"Mày e0cho rằng 9mày có thể adchạy thoát? 9Chỗ này 85không có 6clối ra thứ 4hai, chỉ 5bằng bốn angười chúng 2mày, cũng 0mơ đến 27việc đối 48phó với etao?"

Bạch 20Thuật Bắc 34tận dụng a0mọi khả b7năng miêu 08tả tình 9ehuống đang 49diễn ra, a4bí mật 50truyền tin 6cho cảnh fsát qua chiếc a7máy nghe 9trộm gắn datrên bộ abquân trang.

Trần eChiêu là 0kẻ bất ebình thường, d3đầu óc 04toàn chất 17chứa suy 3nghĩ quái 53đản. Ngày 3trước, 86Bạch Thuật bBắc đã 2bcó dịp a1giao thủ 5với hắn, e2hai bên nắm arõ những cthủ pháp 50của đối 9phương. 04 © DiendanLeQuyDon.comTư duy biến 2cthái của 1hắn có 3thể làm 06người ta cđiên tiết, 6nhưng Bạch eThuật Bắc 9đã có trải 4nghiệm, 5ít nhiều 1gì cũng 0fthăm dò,  phán 53đoán ra 4vài thứ.

Quả dnhiên Trần b9Chiêu cất 08tiếng cười 25lạnh tanh, 8họng súng 69chính xác 69chĩa vào 7csau gáy Lâm e8Vãn Thu: 0"Có bcô ta ở 14trong tay, atao còn sợ 35gì nữa."

Hắn 1fnói xong 8thì bất b7chợt thay aađổi phương 5hướng, 04đi đến 32bên cạnh cLâm Vãn 3eThu: "Ố 6ồ, hú cả 3hồn, suýt 78chút nữa 8cđã mắc 3mưu mày 41rồi! Mày ađang chơi 5trò kế 16trong kế 4à? Mày phán 85đoán suy 92tính của 1dtao, biết 1tao có dự e4định tặng 2dviên đạn eđầu tiên 9cho người amày thích, 3nên mày f8sẽ không edại dột 48đưa ra lựa 3bchọn thật 3lòng đâu. b © DiendanLeQuyDon.comThật ra, 8người mày 9quan tâm dbnhất chính 73là cô gái 2cđáng yêu fdnày, phải ekhông Bạch eeđội trưởng 2dcủa tao?"

Lâm 8eVãn Thu bị ahắn kéo ccmạnh chùm a5tóc đuôi b4ngựa phía 2sau, cằm 34bị buộc a6nâng cao 4lên.

Khuôn 8mặt xám 6angoắt bị 64tay hắn 5cưỡng chế 7quay về 91phía Bạch 8aThuật Bắc, 55da đầu dđau rát, 08tựa như dasắp bị 9bọc lìa. c0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng ánh 8mắt cô ekhông hề 1liếc nhìn 52người đàn 4ông kia nữa, c0chỉ là cdlời nói 8dcủa Trần 2Chiêu giống 80như cây 9đao, bổ 4mạnh xuống 7đáy lòng acô.

Không 67ai so với aecô, có thể 3dhiểu rõ ctình cảm 7chân thật 57của Bạch 59Thuật Bắc. 0 © DiendanLeQuyDon.comHóa ra từ 11đầu đến acuối, Bạch 3Thuật Bắc 34đều đi 63guốc trong 7lòng gã d4Trần Chiêu, 7cho nên anh 00đang tương 5akế tựu 7ekế, cố 3ý khiến e6kẻ đa nghi efnhư Trần 4Chiêu đặt 2mọi sự a0chú ý lên bngười cô?

Tứ f1chi Lâm Vãn 2Thu bị trói cfchặt, cả 7người chết 6lặng, dần 08mất đi 39tri giác, becó điều, bcsao con tim a8vẫn còn 3nhức nhối 78quá. Nếu 7Bạch Thuật 71Bắc tàn cnhẫn bỏ brơi cô, 9akết cục 5nào sẽ 3đến với 7acô đây? 1Bị đánh dhay bị vũ cnhục đều fquá nhẹ, 85có lẽ. 8c © DiendanLeQuyDon.com. . . . . c2 © DiendanLeQuyDon.comsẽ bị dfhành hạ 2cho đến 1chết.

3hàng vạn elí do để 9Bạch Thuật c3Bắc lựa 3chọn Cố 8eAn Ninh, ngoài b9tình yêu ebthì còn 2fcó đạo 3dnghĩa của amột quân dnhân. Trong 4trường 1hợp hiện 67tại, Cố 86An Ninh không 1phải là 01vợ của 15anh, nếu e8anh vứt a3bỏ cô ấy, 4có thể asẽ bị engười đời 7blên án phỉ 2nhổ, cho drằng anh fdđặt tình 0cảm cá 10nhân lên 5enhiệm vụ 35cao cả của 9một người eclính.

Còn d2Lâm Vãn 1dThu là vợ 0fcủa anh, blàm một 0“con dâu” 31của quân 7đội, đáng 5fnhẽ ra, 08cô nên chấp a5nhận hi 05sinh. Nhìn febề ngoài 0thì vô cùng c9hoa mỹ, evô cùng 16cao cả, 1vô cùng 54cảm động, 0fnhưng bản f8chất của 2sự việc dhoàn toàn eeđi ngược. 22 © DiendanLeQuyDon.comAnh thật esự không c2hề yêu 89cô, cô bất fquá cũng dchỉ là f5một người ecphụ nữ 86bình thường. 7 © DiendanLeQuyDon.comTrong giây 5bphút bị f9bỏ rơi, d0trái tim 37đã lún f6sâu vào 3dvũng bùn 1tuyệt vọng, 1toàn bộ 5dây thần 05kinh đang 7căng thẳng, drốt cuộc bdcũng “cạch” dmột tiếng, 2đứt lìa 3hết rồi.

Trong 7flòng cô edấy lên dnỗi bi thương. 5 © DiendanLeQuyDon.comĐối với 30người đàn 3dông này, bcô hoàn b8toàn đã 7bchết tâm.

Bạch e5Thuật Bắc 7nhìn khuôn 37mặt trắng bcnhư giấy c7của Lâm 21Vãn THu, dvầng trán 5anh toát bmồ hôi eelạnh, hận bbkhông thể 7bất chấp d0tất cả, 13xông lên 2ecứu cô. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi e9nhìn đến ekhẩu súng 83kia, anh đành 8chùng bước, 8mắt đỏ cngầu quát 2ato: "Mẹ bkiếp, Trần a1Chiêu, sao bamày cứ 8khăng khăng b6làm khó fmột cô f8gái yếu 72đuối. Hãy 1đối phó 8với tao 7đi, như fbvậy mày amới có 8eđược cảm 9agiác thành 2tựu."

Trần 43Chiêu chầm 96chậm di d5chuyển họng 6súng lạnh alẽo, từ bsáu gáy 4cLâm Vãn 02Thu trườn 89ra phía trước, acđáp xuống 74chiếc cằm 6nhọn của fcô: "Ồ 5không, mày 97sai lầm 3rồ, cần 9fquái chi dba cái cảm 6giác thành etựu vớ cavẩn, tao 5thích mở 6to mắt nhìn 3mày khổ 8sở hơn." 5f-

Hắn d7vừa dứt flời, trán 9Lâm Vãn 68Thu liền f4bị đập 7cmạnh một 7cái, đầu 5óc  lập f9tức choáng 74váng. Cô d1thậm chí abcòn không 7biết cái aegì đã giáng 21xuống đầu e1mình, chỉ 28cảm thấy 2một dòng c7chất lỏng 8fhơi sềnh 43sệch, theo ehuyệt thái e4dương chảy c8xuống, mùi 86máu tươi dgay mũi xộc emạnh vào cbkhoang mũi.

Nhưng 2bkì quái, 2vì sao không d5có cảm f2giác đau fđớn?

Lâm 9Vãn Thu cắn achặt môi 5dưới, không 8alên tiếng, d6cúi đầu c8nhìn những cegiọt máu 17đỏ tươi c2rơi xuống 01bên chân. f © DiendanLeQuyDon.comNgay trước 4mắt cô, 13chúng đọng e4lại thành dmột vũng 5nhỏ, dần 2cdần nhuộm 9nở, giống enhư đóa 7hoa hồng 1đỏ tươi, 88tuyệt đẹp 2mà chứa 0fđầy gai cđộc.

Lâm 1aVãn Thu không cthấy được 83phản ứng 7fcủa Bạch 66Thuật Bắc, 7ecô cũng f5chẳng muốn fxem nữa, 85có lẽ trong dcặp mắt 98của người 49đàn ông a6mà cô đã 6từng mê 5luyến, chỉ 6acòn đọng 9lại những 3tia băng bagiá, họa 70chăng thêm 64vài phần 8báy náy, cray rứt f7mà thôi.

Nhìn 59để làm fgì, đâu 4còn ý nghĩa cchi đâu?

Cằm b9lần nữa 88bị nắm, 28đôi mắt 34mơ hồ nhìn 3thấy khuôn amặt vặn 3vẹo, rắc 5đầy vẻ 61độc ác 6fcủa Trần c9Chiêu, họng e1súng lạnh f0lẽo dao a8động chung 8quanh khuôn 6mặt cô: 7"Hãy 9nhìn xem 5này, bây 5giờ cô 9em càng đẹp 95hơn so với c7lúc nãy. e © DiendanLeQuyDon.comBạch đội ftrưởng 36thân yêu, a3mày thấy 6dcó đúng a9không?"

Trần 01Chiêu nở enụ cười e5bệnh hoạn, bxoay khuôn 8mặt đầy amáu của 89Lâm Vãn 4eThu hướng a2về phía 5Bạch Thuật bBắc. Lâm 99Vãn Thu không dnghe được 90âm thanh 5ecủa Bạch cThuật Bắc, f0hình như aanh ta vừa 6nói câu 3gì đó, flại hình 2dnhư chẳng c0nói gì cả. a4 © DiendanLeQuyDon.com( Hic, từ d0bây giờ 43mỗi khi 8cLVT nói về 6BTB thì sẽ 5dùng “anh a8ta” nhá)

Lâm 75Vãn Thu ngày 9bcàng hoa 0cmắt chóng 40mặt, hơi 9sức toàn 2thân dường 61như bị erúc khô, anửa bên emặt dính 52tầng chất f7nhầy đặc bfsánh, dạ 67dày không 74ngừng cuộn 4trào, ngay bdưới bụng 10cũng bắt 13đầu phát btác những dcơn đau 0quằn quại.

Sau 8bgáy bị fmột lực eađánh mạnh, etrước mắt eLâm Vãn f2Thu hoàn 6btoàn tăm betối, không 5nhìn được, 34không nghe cthấy, các 05giác quan b6dần dần dtan biến.

Trong 8ckhoảnh khắc 39Lâm Vãn eThu gần ccmất đi 6tri thức, enhững giọt fnước mắt alại rơi axuống. Thật 08may mắn, 6thật hoàn 6ahảo khi acô kịp 67làm cho Manh bManh chiếc 5khóa Cát f5Tường, 1ccó thể fđể lại fcho bé chút 7kỉ niệm evề cô. 21 © DiendanLeQuyDon.comNếu bây 7giờ chết dđi, cũng dchẳng còn 57điều gì a9để tiếc e7nuối.

Không 9eđúng, vẫn 8có một 3chuyện đè d6nén trong 8lòng cô, fcô chưa bkịp nói 7cho Manh Manh bbiết: cô 8chính là cmẹ ruột 0của bé. 53 © DiendanLeQuyDon.comThật đáng 1buồn biết 5bao, đến 00tận khi 76chết, cô 9vẫn chỉ 5bcó thể 58đóng vai amột người 71dì, rồi 71chuyển sang fbmẹ kế d0của bé.

Lâm cVãn Thu cảm 6egiác thân 6thể mình f4lọt vào 2vùng tối dkhổng lồ, 3bhình như crơi vào 53vực sâu 84không đáy. 9 © DiendanLeQuyDon.comBên tai xẹt 97qua tiếng a4gió thổi, 4văng vẳng 4ftiếng súng 6dnổ, và 2còn….âm fthanh của b3anh ta. . c4 © DiendanLeQuyDon.com. . . . Càng engày càng f2xa xôi, dường 74như tiêu 8tán nơi 2bcuối chân 5trời.

Bạch bcThuật Bắc fngồi chờ 5bên ngoài ephòng cấp 7cứu, ánh 8mắt trống berỗng nhìn b4chăm chăm 6evào hai cánh a5cửa phòng 3akhép chặt. d8 © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu 3banh chỉ 43còn dư lại 8hình ảnh 6toàn thân eLâm Vãn 1Thu bê bết amáu tươi, 0anh giơ tay 43lên, chết e3lặng nhìn 43những vết e5máu đã 1đóng vẩy 07trên những 9đầu ngoán ftay.

Một 4giờ trước, 0anh cùng 5cảnh sát cviện trợ  thuận 1dlợi cứu athoát Lâm 6bVãn Thu và e6Cố An Ninh 5ra khỏi bnơi ấy. 5 © DiendanLeQuyDon.comBả vai anh 36bị trúng cmột phát 17súng, nhưng aanh chẳng fequan tâm, btrong mắt eanh, chỉ 61có duy nhất 28hình ảnh dLâm vãn d2Thu nằm 6bất động 02trong vũng 3máu lênh 9láng .

bchỉ bị b0thương ở 73đầu, vì 4sao hạ thân 6flại chảy 88máu không ddngừng?

Lúc 97đấy, Bạch 5Thuật Bắc 4như kẻ eđiên mất 0trí, không 3màng quan e5tâm đến 9Cố An Ninh 1eđang run 25rầy núp 9sát bên 2người anh. 76 © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt 2anh chỉ dbcòn dư lại 1thân thể 6gầy gò 50của cô 22gái nhỏ, 3cô ấy. c © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 3c © DiendanLeQuyDon.comSẽ chết 1sao?

Lần 9đầu tiên, 8eanh ý thước 5được bản 56thân mình 06hoàn toàn 3esai lầm. 49 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 73Thu có thể edễ dàng dbị d 1ab1f 41dỗ, nhưng 0ngộ nhỡ, 2cô vĩnh d6viễn không 21tỉnh lại….

Sau bkhi đưa 58cô vào bệnh 4viện, anh 4liền nhận eđược một 6tin tức 1ekhiến anh 7kinh hoàng, aaLâm Vãn 35Thu mang thai, fgần sắp 7hai tháng cfrồi.

Toàn 79thân anh d3chấn động 2ađến tột f7đỉnh, lập 0tức nhớ 9đến vũng e6máu đỏ 3btươi rợn ebngười, 3dcả người 7danh tựa 0bnhư bị fmột chiếc bfxe hàng nghiền 84ép, từng 8tế bào 9fđều đau 2đớn khôn 1cnguôi.

Đứa 2bé có thể a6cứu được 0hay không, dLâm vãn 8cThu có tức 5giận không? 1Anh bỗng edưng run 7sợ, thậm cchí có loại. 4 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . b © DiendanLeQuyDon.comcảm giác e8sợ hãi 4chưa bao 02giờ xuất 77hiện trong c6đời, hóa fera anh còn 2có thể 1bsợ hãi 60đến độ 0này.

Mười 2ngón tay 5Bạch Thuật e1Bắc đan achặt vào 80nhau, thống dkhổ nhắm 37nghiền mắt, 5động tác 68quá kịch 6liệt, ảnh 5hưởng tới evết thương 9nơi bả 4vai. Mặc dfdù đã tạm 3thời xử 6lí, nhưng b0vẫn đau ccđến thắt 22lòng thắt cddạ.

Cố 76An Ninh ngồi 1bên cạnh, 1bthấy mi 70tâm của 8anh nhíu 0cchặt, trên e3mặt không 8còn chút 85huyết sắc. cb © DiendanLeQuyDon.comCô muốn d1đưa tay echạm vào, fnhưng cuối 6cùng vẫn 3thu ngón 14tay đang ddi chuyển agiữa không 0trung, chỉ 80nhẹ giọng 68nhắc nhở: 90"Anh 30cẩn thận bbvết thương 8đấy."

Bạch cThuật Bắc flặng thinh, 2rũ mắt 91không biết e2đang suy 2nghĩ điều 64gì. Cố 84An Ninh khẽ 1cắn môi 8edưới, hỏi b1nhỏ: "Anh...anh 8cùng Lâm 08tiểu thư. 6 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . f3 © DiendanLeQuyDon.comđã kết 11hôn?"

Hàng 24chân mày 8đen như 5cmực của 3Bạch Thuật 7eBắc khẽ 8dgiựt giựt, 72nghe Cố 1eAn Ninh nhắc bbđến Lâm 69Vãn Thu, 0lúc này 90anh mới 5equay sang e4nhìn cô.

Hốc 9mắt Cố 3dAn Ninh đỏ bhồng, ngón 0tay bất 6dan nhàu nát 6tà áo. Bạch 63Thuật Bắc etrầm mặc atrong chốc c2lát, sau 6gật đầu: 0"Lúc 1trước, fanh đã muốn 85nói với 7em, nhưng 11chú Cố b2sợ em vừa fmới tỉnh, e9không tiếp e7nhận nỗi."

Cố e0AN Ninh hôn 7mê quá lâu, 30thân thể 82cũng gầy 6đến đáng athương, b4xương quai 7xanh bởi 4vì tâm tình 00bi thương 72của cô 4mà lõm xuống 4thật sâu, dedáng vẻ 7đấy khiến a8người ta 82đau lòng. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô hít sâu c9một hơi, fasau một 6lúc mới bnghẹn ngào 1hỏi: "Vậy 6anh, có yêu eecô ấy không?"

Vẻ dfmặt Bạch b0Thuật Bắc 9trở nên 34phức tạp, 00trên gương a9mặt hiện dlên sự cvẫy vùng 4cùng mê 1muội. Có d8yêu không? 9Vừa bắt d4đầu chỉ 08có chán 2ghét, sau bđó là muốn b9tìm một 0người mẹ echo Manh Manh, b5rồi sau bnữa, anh 8bmê luyến fbthân thể ecô. . . . 6 © DiendanLeQuyDon.com. . Cuối 21cùng là?

Không 02biết bắt 5cđầu từ 72khi nào, 4anh chẳng ahề chán c8ghét cô 1nữa, đôi 2khi còn nhớ 6fnhung vương 9fvấn. Cho 25dù cô là engười mê fctiền cũng ffkhông sao, 9bỏ qua việc equan hệ b2giữa thân dxác cũng 4được, 8chỉ cần b5có thể eở cạnh fcô, đã 9đủ khiến 0anh vui mừng, cdcao hứng.

Cố 5An Ninh chau 8mày, thấy aanh chậm cdchạp không 1nguyện trả cblời câu ehỏi, trong 7elòng cô 2vừa phức etạp vừa 96khó chịu: 8c"Là 3cbởi vì 5Manh Manh 9à? Anh muốn ftìm một angười mẹ d3cho con bé?"

Không 3biết là f3tự mình c4kiếm cớ, 2fhoặc là 84đang giúp 46anh giải 00vây, Cố 7An Ninh nhìn 3anh không 2chớp mắt, echỉ sợ 5bbỏ lỡ 9những biến 3hóa nhỏ 43trên gương 32mặt anh.

Ngũ d9quan anh tuấn b3của Bạch 1Thuật Bắc 67có độ 2cong sắc d6lạnh, khuỷu 2tay  anh agác nhẹ 7trên đầu 7gối, chiếc 71áo sơ mi c9trên người 85bị hoen bố những 9vết máu btươi, hủy 98đi một 2phần mỹ e1cảm, nhưng 8cả người flại bật 4ra nét tuấn 72mỹ khó 3diễn tả 29thành lời. e © DiendanLeQuyDon.comCố An Ninh 87biết đây 5không phải elà Bạch d6Thuật Bắc 11mà sáu năm fdtrước cô 8từng yêu, 35cô ngủ 9một giấc 2dnhiều năm 7như vậy, 2dvẫn dậm fchân tại 76chỗ, còn 95anh đã không f3thể chờ.

Tình d6cảm dù 6có sâu đậm, 33cũng đấu 10không lại 83sự vô tình c8của thời 0agian.

Hầu akết của aeBạch Thuật 3cBắc giật 4fgiật, quay 53đầu: "An 0eNinh, anh d——"

Lời 43còn chưa cdứt, liền 6bị một ebóng dáng fahùng hổ alao tới 1như gió, 8hung hăng e1bắt chặt 9cổ áo anh, 32tiếp theo f3trên miệng 7bị người fta giáng 6xuống một 2đòn, sức eclực quá 4ngoan độc, 39mùi máu 6gỉ sắt d4ào ra khắp 3khoang miệng.

Bạch 13Thuật Bắc adliếc nhìn bCao Hách 99đang giận 2đến điên 80người, 7lần đầu 70tiên anh b4buông xuôi, 5không dùng 7bthái độ e5thờ ơ phản d1bác như 9dtrước kia.

Cao 3Hách khó 9giữ được 6bình tĩnh, 5hơn nữa a8nhìn áo a1khoác quân btrang của eBạch Thuật 1eBắc đang 1khoác trên 15người Cố 3An Ninh, đầu 7óc dấy clên đốm b5lửa giận, 2tay kéo mạnh 2chiếc áo dsơ mi đang 66xộc xệch: 0"Anh 4còn có mặt 3mũi ngồi 1anơi đây?"

Chiều 8fcao của bbBạch Thuật 58Bắc nhỉn 8hơn Cao Hách, 26anh trầm f6ngâm quan 5sát Cao Hách, amôi mỏng cbkhẽ nhúc 9nhích: "Bà 8xã tôi đang b7cấp cứu, 35vì cớ gì 5tôi lại fkhông ở 1đây?"

"Bà dxã?" 3Cao Hách 67cười lạnh, 4bgương mặt 1atuấn tú 5hằn lên 8vẻ châm 8chọc, chê cbai, "Anh 4eđem bà xã e3của mình 4trở thành 5một bảo 8mẫu, giờ 0bcòn định 05giả mèo 3ekhóc chuột, e4thối lắm"

Cố 7An Ninh đứng 1sau Bạch d5Thuật Bắc 82liền trợn 3ftrừng hai bmắt, khó 1tin nhìn c9Cao Hách: 55"Cao 8Hách, sao danh có thể 3anói anh ấy 28như vậy."

"Vậy 53nên nói c0thế nào?" 7Giọng điệu 3của Cao aHách gắt 1cgỏng, bất 1giác phát 0sinh địch 31ý với Cố 65An Ninh, "Em d4vẫn còn 1dngây ngô 3nghĩ rằng, 01kẻ trước fmắt em vẫn aelà Bạch 1Thuật Bắc 8của ngày baxưa – một echàng trai 75chính trực bcương nghị? 8Quá sai lầm, 2anh ta bây fdgiờ chỉ 87là kẻ tiểu fanhân hèn 1bhạ, lợi dcdụng tình 11yêu thương dcủa một e2người mẹ eedành cho econ gái mà fmặc sức alàm thương fftồn người 3dta, chẳng cdkhác gì a8những tên 8ngụy quân a0tử."

Cố 5An Ninh càng dfthêm kinh 2hãi, làm esao Bạch 1Thuật Bắc fcó thể 4làm những 58điều đê 75tiện xấu 3bxa đến cthế. Cô 64quen anh lâu 80như vậy, 16chẳng nhẽ 2còn chưa 5hiểu rõ 5con người 34anh?

Bạch 8eThuật Bắc 0không phản 0fbác lại 06một chữ, 72trong lòng 28anh cũng dđang tự 4hỏi mình, 4người đàn 9công Bạch 36Thuật Bắc bchính trực 0cương nghị b3trước kia 5đã lạc flối đến 1tận nơi bđâu?

Hoặc 8là anh đem 5“ánh mặt etrời” bsoi sáng, 4làm lóa 7mắt người bkhác, còn 5anhững thứ ed“đen tối”, 5mặt trái 84bên trong dđều bắt faLâm Vãn bThu phải dnhận. Anh a1từng ghét 5ebỏ cô, 77cảm thấy f4sự hiện eadiện của 6cô làm vấy 66bẩn hai 5chữ “người 10mẹ” đầy 13thần thánh, 1thậm chí ecòn nhiều 9blần thoái 9mạ, sỉ 7bnhục cô.

Nhưng 97——

Bạch 97Thuật Bắc 3an tĩnh đứng dbtại chỗ, c7vết thương 5dtrên mặt elại không cthể khiến b8anh trở enên chật 0vật hay 4ethảm hại aeđược, 4người khác ckhông thấy 3được cảm 50xúc chân cthật dưới f7đáy mắt 7anh, chỉ 57có Cố An bNinh đứng b2phía sau dbanh, tinh cý nhận 64ra những eđầu ngón 1tay anh run alẩy bẩy, 0run bần cbật không b8thể kiềm 72chế.

Cửa 5bphòng cấp 5cứu vừa 97đúng lúc 4mở ra, một 1bác sĩ cùng aemột y tá 2từ tốn f5đi tới, 3Bạch Thuật fBắc cùng 3dCao Hách 0đồng thời 83tiến lên d8trước, 20Cao Hách b1lo lắng 94hỏi thăm: c"Như 1thế nào erồi?"

Vị 5bác sĩ còn 38rất trẻ 8tuổi, khi etháo khẩu 3trang thì 7alộ ra khuôn 94mặt thanh ftú. Cô chau 5mày liếc fnhìn Cao aHách,  rồi 15chuyển qua ffBạch Thuật 0aBắc, con cngươi đen bnhánh lóe 6ra tia sáng 7đầy thâm 4ý: "Người 5mẹ không 92sao."

Bạch 3Thuật Bắc 7tĩnh lặng, ebật ra âm cthanh khàn b5đục: "Đứa 5dbé ——"

8cbác sĩ nhìn cdanh một 3cái, khóe 85miệng cong 0ethành nụ 2acười giễu bcợt: "Người 6mẹ và đứa 07bé, nếu 7echỉ có 8thể cứu 6được một aangười, 37không biết fBạch đội 5trưởng asẽ chọn 26ai??"

Mi dtâm Bạch a7Thuật Bắc 71nhíu chặt, 0anh cảm 0nhận được bvị bác fsĩ này có edác cảm 59với anh. 93 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh 1xác định echưa bao 1fgiờ đắc 06tội với 73cô ta, mà 95Lâm vãn adThu tựa bhồ cũng 73không quen 5biết cô 7ta.

7bác sĩ cúi 2cđầu cùng fCao hách 4enói gì đấy, esau đó Cao 0Hách nhanh 45chân đi 8dvào phòng 1phẫu thuật. 0 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật fBắc nhấc 0chân muốn f2đi vào, 9elại bị a0cô bác sĩ akia ngăn 3dcản: "Thật a1xin lỗi, 9tinh thần d3bệnh nhânsa 30sút, cô ddấy không 93muốn gặp 4banh."

Bạch e8Thuật Bắc fngớ người, c8gương mặt bdlạnh lẽo 42như muốn f2đông cứng 9mọi thứ exung quanh: d5"Có 3ý gì?"

b0bác sĩ cười bbtủm tỉm, d4khoe ra má cflúm đồng etiền, nhún bnhún vai: 29"Bạch 6dđội trưởng 28khoan hãy 1giận, nếu fanh còn chút 4dlương tâm, alúc này 4đừng nên 3đi vào kích 9dđộng Lâm 46Vãn Thu nữa. 0f © DiendanLeQuyDon.comĐúng rồi, 2bVãn Thu có 2đôi lời 3nhờ tôi 0chuyển đến 02anh."

dbhấp  Bạch efThuật Bắc 1cứng lại, 7môi mỏng 0emím vô cùng ccchặt, hồi clâu mới 39hỏi: "Lời 62gì."

"Cô c1ấy muốn 17ly hôn, hi 7vọng anh e7có thể fathành toàn 0cho cố ấy.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74445


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận