Phúc Hắc Vương Gia Đừng Yêu Ta Chương 152

Chương 152
Chó dữ đả thương người.

Lăng Tiếu Phong ánh mắt dư quang liếc về phía Bạch Lộ một cái, đối với Mộ Dung Hàn nói: “Tính tình Đại tiểu thư lại nổi lên, đi, nghe lời nàng, đem linh khuyển tiến vào!”

“Vâng, cung chủ!”

Mộ Dung Hàn xoay người ra cửa, không tới một khắc, liền mang vào một đại cẩu toàn thân tuyết trắng.

Con chó này thân hình rất lớni, toàn thân tuyết trắng, bộ lông sáng bóng, hai mắt to kia, minh bạch sắc bén.

Thêm nữa, đầu lưỡi đỏ tươi, răng nanh sắc bén, làm cho người ta vừa thấy, bỗng dưng  phát lạnh.

Lâm Quân Tử không biết đây là loại chó gì, nhưng nhìn từ xa, linh khuyển này giống như một con tuyết sư.

Lâm Quân Tử còn chưa đánh giá hết hoàn toàn con vật kia , đã nghe thấy “Ngao”, gầm lên dữ dội.

Linh khuyển vươn người nhảy lên, hướng Bạch Lộ xông tới.

Tất cả mọi người đều cả kinh, người kinh hãi nhất là Lâm Quân Tử.

Nàng cách Bạch Lộ gần nhất.

Hơn nữa, nàng tựa hồ không nghĩ, “Ai nha” một tiếng kêu sợ hãi, thân bỗng nhiên vượt qua, chắn trước mặt Bạch Lộ.

Mắt thấy móng vuốt vĩ đại linh khuyển đến đầu vai Lâm Quân Tử, răng nanh sắc bén cũng đến cổ họng nàng.

Bạch Lộ phản ứng đầu tiên, thất kinh ôm lấy Lâm Quân Tử mãnh liệt về phía sau.

Đồng thời, Lăng Tiếu Phong quát lớn một tiếng: “Im ngay, linh khuyển, ngươi, súc sinh này, người trong nhà mà cũng tổn thương sao?”

Một câu quả nhiên có hiệu quả, linh khuyển phút chút ngậm miệng lại, lui về phía sau hai bước.

Nhưng là, trừng mắt Bạch Lộ, miệng kêu “Ô ô” hung ác khẽ kêu.

Làm như chuẩn bị tuỳ thời nhào đến cắn xé Bạch Lộ.

Lâm Quân Tử ngã vào trong lòng Bạch Lộ, xác thực đã bị linh khuyển kia gây một cú sốc, miệng linh khuyển kia thật giống sư tử a!

Lâm Quân Tử cảm giác thân thể đều vô lực, vỗ ngực, trong miệng lẫm bẩm, “Làm ta sợ muốn chết, làm ta sợ muốn chết.”

Chợt, nộ khí trong lòng bùng lên, nàng khi nào mất mặt như vậy?

Phút chốc thoát khỏi ôm ấp của Bạch Lộ, tức giận kêu lên đối với Lăng Tiếu Phong:

“Ca ca, đây là súc sinh thối tha gì vậy, sao lại còn sợ người lạ a! Mau bắt nó ra ngoài, nếu đả thương bằng hữu của ta, ta nhất định lột da nó!”[Yv: tội con chó. Hjxhjxhjx.]

Lâm Quân Tử vừa dứt lời, Mộ Dung Hàn đứng ở cửa chỉ vào Bạch Lộ lớn tiếng nói:

“Cung chủ, linh khuyển tuyệt đối không tuỳ tiện đả thương người!…

Nguồn: truyen8.mobi/t133345-phuc-hac-vuong-gia-dung-yeu-ta-chuong-152.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận