Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 141: MA HUYỄN ĐẠI PHIẾN

Ngũ cấp ma thú phi thường cường đại, ma pháp sư bình thường không thể chống lại loại cấp bậc này.

Nếu đơn độc luận về thực lục, ngũ cấp ma thú có thể thi triển ngũ cấp ma pháp, mà ngũ cấp ma pháp, chỉ có một bộ phận nhỏ tam tinh ma pháp sư có thiên phú trác tuyệt, thậm chí đạt tới đại ma pháp sư mới có thể nắm giữ được.

Có rất nhiều ma pháp sư chính thức, ma lực đạt tới tam tinh đỉnh, nhưng cũng không nắm giữ được ngũ cấp ma pháp, cho nên cả đời bọn họ cũng không có cơ hội tiến giai tiếp.

Đương nhiên, trí tuệ của ngũ cấp ma thú chưa sánh được với nhân loại, cho nên bị nhị tinh ma pháp sư đánh lén, giết chết cũng có không ít.

Nhưng với thực lực trước mắt của Tiếu Ân, muốn độc lập giết ngũ cấp ma thú, có rất nhiều khó khăn và độ nguy hiếm cũng cao, cho nên sau khi cân nhắc, hắn buông tha ý tưởng mê người đó, tạm thời không có chủ ý với hoàng kim kết giới nữa.

Tiếp tục tu luyện phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần sơ cấp trong Nhất Hào không gian, trải qua mấy trăm giờ chuyên tâm, tới khi màn hình trước mặt biến mất, Tiếu Ân mới phát giác, mình đã hoàn thành xong một ngày tu luyện.

Liên tiếp những ma pháp được thi triển thuần thục ra trong không gian hư cấu, nếu như Maren ma pháp sư có mặt ở đây, chắc chắn ông ta sẽ vui mừng đồng thời sẽ cảm thấy tức giận và bất bình.

Ông ta khổ học mấy chục năm mới có thể đạt tới cảnh giới nhất tinh ma pháp sư, nhưng Tiếu Ân lại chỉ dùng mười năm thời gian đã đuổi kịp, hơn nừa còn bỏ xa ông ta ở phía sau.

Mặc dù Tiếu Ân là nhập môn đệ tử của ông ta, có thể nói là đệ tử do ông ta bồi dưỡng ra, nhưng dù là ai có đệ tử như vậy, trong lòng cũng sinh ra ít nhiều cảm khái.

Tiếu Ân tập luyện lại tất cả ma pháp, thậm chí tập cả ma pháp Hóa Thạch Thuật và Ngưng Thổ Thuật.

Nếu như không có ý chí kiên định, căn bản hắn không nắm được ma pháp tới tình trạng như ngày hôm nay. Điểm này không phải dựa vào thiên phú của hắn, mà do hắn cổ gắng để đổi lẩy.

‎※※※‎

Rời khỏi Nhất Hào không gian, Tiếu Ân phát hiện mặt trời đã mọc, ánh sáng xuất hiện mang tới sự ấm áp cho cả đại thảo nguyên.

Đột nhiên, một mùi thơm truyền vào trong mũi. Tiếu Ân đi vài bước, phía trong lều vải, Mary đang nấu canh, mùi thơm mê người đúng là phát ra từ đó.

Đức Lỗ Phu và Carter đã sớm thức dậy, đống củi ở bên cạnh là do bọn họ nhặt.

Không lâu sau, Mary đã nấu xong, bưng bát canh mời Tiếu Ân ăn. Sau khi Tiếu Ân ăn nó, ba người Đức Lỗ Phu mới bắt đầu ăn.

Mặc dù Tiếu Ân không đặt ra quy định đó, nhưng biết rõ đám người Đức Lỗ Phu cam tâm tình nguyện làm như vậy.

Một ngày ba bữa cơm rồi nghỉ ngơi, trên đường đi, Tiếu Ân không phải quan tâm gì cả.

‎※※※‎

Mười ngày sau, bọn họ tới dãy núi Ishtar.

Khi Tiếu Ân thi triển Phong Tường Thuật mang ba người bay qua vách núi, cảm nhận được ánh mắt nóng cháy và hâm mộ của ba người.

Xem ra trên thế giới này, người bị bệnh sợ độ cao rất ít, đa số pháp sư và tát mãn đều có hứng thú đối với việc bay lượn trên bầu trời.

Tiếu Ân chưa tới ma pháp động do mình thành lập đã bị phát hiện.

Kim và Lai An hưng phấn chạy tới, bọn họ tới trước mặt Tiếu Ân, ánh mắt đảo qua đám người Đức Lỗ Phu, sau đó cung kính cúi đầu nói: "Sư phụ, người đã trở về."Tiếu Ân khí gật đầu, cảm ứng năng lượng dao động trên người bọn họ, không khỏi hài lòng.

Mặc dù bọn họ chưa tiến vào thập cấp, nhưng cũng không còn cách xa, bởi vậy có thể thấy được, trong khoảng thời gian này, bọn họ không hề thư giãn, gần như dùng tất cả thời gian để hấp thu những phần tử rời rạc chuyển hóa thành năng lượng.

Thái độ học tập chăm chỉ này chỉ sợ không kém chút nào so với Tiếu Ân trong không gian hư cấu.

Giới thiệu năm người vói nhau, Tiếu Ân nói: "Từ hôm nay trở đi, bọn Đức Lỗ Phu sẽ ở trong sơn động, có gì không hiển, cứ hỏi Kim và Lai An. Ta muốn nhìn thành tựu tương lai của năm người các ngươi."

Tiếu Ân khẽ lắc đầu, đám đệ tử này biết rõ sự khổ sở khi tu luyện ma pháp, cho nên cả đám đều bán mạng tu luyện ma pháp, không dùng chút thời gian nào để thư giãn. Nhưng vấn đề là, bọn họ đã sống cuộc sống học đồ quá lâu, tự nhiên mất đi mục tiêu theo đuổi cao hơn."Sư phụ, người là thiên tài tu luyện ma pháp, người có thể đạt tới trình độ nào?" Đức Lỗ Phu cung kính hỏi.

Nhung không biết vì sao, nghe mấy lời này từ miệng của Tiếu Ân, trong đáy lòng bọn họ dâng lên một niềm tin mãnh liệt, dường như tương lai Tiếu Ân có thể tiến giai thành ma đạo sỹ.

Đức Lỗ Phu thở hổn hển, đột nhiên hỏi: "Sư phụ, vậy truyền kỳ pháp sư thì sao? Người có thế đạt tới chứ?"Cả người Tiếu Ân lảo đảo, thiểu chút nữa bị những lời này dọa sợ.

Truyền kỳ pháp sư, nếu như không phải vị ma pháp sư trong ma pháp công hội chính miệng thừa nhận, trong công hội có mấy vị trưởng lão là truyền kỳ pháp sư, chỉ sợ Tiếu Ân đã hoài nghi, trên thế giới này thực sự có ma pháp sư thuộc cấp bậc này không.

Đạt tới cẩp bậc đó, Tiếu Ân không dám tùy tiện khoác lác.

Tiếu Ân nghiêm mặt bất đắc dĩ nói: "Đức Lỗ Phu, ngươi cố gắng luyện tập đi, không nên nghĩ xa như vậy, truyền kỳ pháp sư không phải thứ ngươi có thể mơ tưởng tới lúc này."

Sau khi thi triển Hóa Thạch Thuật, Tiếu Ẳn phân phó cho ba người Đức Lỗ Phu động thủ chế tạo ba gian thạch thất cho riêng mình.

Còn chuyện không gian bên trong thạch thất bổ trí như thế nào, Tiếu Ân không hề để ý. Hắn yêu cầu rất đơn giản đối với đệ tử của mình, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, hơn nữa hoàn thành nhiệm vụ hắn giao cho, vậy cuộc sống riêng của bọn họ, Tiếu Ân tuyệt đổi không can thiệp.

‎※※※‎

Ở nơi này hơn một tháng, Tiếu Ân tính toán thời gian đã đủ, vì vậy hắn gọi năm tên đệ tử vào trong thư phòng.

Trong thư phòng đã có thêm mấy cái tủ chứa một ít sách vở, cùng một ít ma pháp lục thư.

So với lần trước, hoàn cảnh nơi này đã tốt hơn trước nhiều."Từ hôm nay trở đi, nơi này do Kim phụ trách." Tiếu Ân phân phó nói:

Nhưng nếu Tiếu Ản không nói rõ, bọn họ không có gan để hỏi.

Tiếu Ân mỉm cười, từ trong túi lấy ra năm cái vòng.

Màu sắc của năm chiếc vòng đó mặc dù không giống nhau nhưng trên mỗi chiếc vòng đó đều có một cái lỗ nhỏ trống rỗng.

Mắt của Đức Lỗ Phu, Mary và Carter sáng lên.

Chiếc vòng tay này bọn họ từng thấy trên người Harrison, cũng biết đó là một kiện đạo cụ không gian. Nhưng bọn họ không nghĩ đến, Tiếu Ân thoáng cái đã cầm năm cái ra, hơn nữa nhìn bộ dạng của hắn, rất có khả năng sẽ tặng nó cho bọn họ.

Nghĩ tới đây, hô hấp của ba người bọn họ thậm chí có chút dồn dập. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.comTiếu Ân mỉm cười, hồi tưởng lại vẻ mặt của mình khi có được vòng cổ, chỉ sợ cũng không tốt hơn được bọn họ.

Đặt năm cái vòng tay trước mặt năm người, Tiếu Ân nói: "Mỗi người các ngươi lựa chọn lấy một cái."Kim là đại đệ tử của Tiếu Ân, tiện tay cầm lấy một cái, hỏi:

Để quốc Lang Nhân là đế quốc hiếm có ma pháp sư, Tiếu Ân thoáng cái đã lấy ra năm cái đạo cụ không gian, tuyệt đối là một khoản chi lớn.

‎※※※‎

Mặt trời mặc dù chưa lên cao nhưng độ nóng đã tràn ngập không khí.

Từ nơi mát mẻ như lưng chừng núi đi ra, Tiếu Ân hoàn toàn cảm nhận được sự nóng bức của mùa hè.

Giây phút này, Tiếu Ân nhớ tới điều hòa và tủ lạnh ở kiếp trước.

Mặc dù sử dụng ma pháp cũng có thể tạo ra hiệu quả như điều hòa và tủ lạnh trong thời gian ngắn, nhưng dù sao con người cũng không phải máy móc, không phải lúc nào cũng giữ được nhiệt độ như máy móc.

Có lẽ chờ tới khi thực lực của Tiếu Ân đạt tới cấp bậc ma đạo sỹ, hắn mới có thể tùy ý sử dụng ma lực, điều hòa nhiệt độ trong cơ thể một cách thoải mái, nhưng hiện tại hắn không làm được.

An bài cho năm đệ tử luyện trên núi, Tiếu Ân bắt đầu bay thẳng về đế đô.

Trải qua vài ngày phi hành, hắn không phải điều chỉnh hướng bay lần nào. Nếu có người tới đo đạc lộ trình bay của Tiếu Ân, chắc chắn sẽ phát hiện ra, lộ tuyến mà hắn bay là một lộ tuyến thẳng tắp.

Trên đường đi, ngoài việc dừng xuống ăn cơm, và nghỉ ngơi, lộ tuyến hắn bay không hề sai sót tí nào.

Đổi lại là một ma pháp sư khác, có lẽ tốc độ có thể dễ dàng vượt qua hắn, nhưng về khoảng cách chắc chắn không so được với Tiếu An, đó là chỗ tốt mà Tiếu Ẩn hưởng được khi nắm giữ ruồi máy.

‎※※※‎

Lần này vừa tới ngoài gia tộc Berwick đã có ngươi cung kính đón hắn. Đón hắn lần này là một vị lang nhân cao lớn, khuôn mặt của hắn dưới ánh mắt của loài người, cũng được xem là anh tuấn. Trên người hắn mặc một bộ y phục kỵ sỹ sạch sẽ, càng khiển vẻ anh tuấn của hăn nối bật lên.

Mặc dù Tiếu Ân chưa gặp người này, nhưng nhìn bọn lính lang nhân cung kính với hắn, có thể chứng minh địa vị của hắn trong gia tộc Berwick không thấp.

Tên đó tới trước mặt Tiếu Ân cung kính nói: "Ma pháp sư Tiếu Ân các hạ, cuối cùng ngài cũng tới, mời vào!"

Người nọ khom người nói: "Đúng vậy, lão tổ tông đã ra lệnh vẽ lại dung mạo của ngài, hơn nữa còn lệnh cho kẻ hèn ở chỗ này, cho nên khi ngài tiến vào lãnh địa của gia tộc, kẻ hèn sẽ biết."Tiếu Ân bừng tỉnh, nhưng hắn không hiếu, tại sao lão tổ tông của gia tộc Berwick lại bày ra lễ tiểt long trọng như vậy.

Tuy nói nhờ có Tiếu Ân, Harrison mới lấy được trứng Hoàng Kim Sa Trùng, nhưng Tiếu Ân không tin, lão già kia sẽ vì chuyện này mà trọng thị mình như vậy.

Kỳ thực lúc đầu khi hắn rời đi, mấy con ruồi máy phái đi theo cũng rời đi theo, cho nên nó không chú ý tới cuộc nói chuyện của Bảo Man và Dida đại tát mãn. Nểu không, chắc chắn hắn có thể đoán được, Bảo Mạn và Dida hiểu lầm hắn là truyền nhân của một vị ma pháp sư trác tuyệt.

Nểu như hắn thực sự là truyền nhân của vị ma pháp sư kia, thế thì ngay cả khi Bảo Mạn tự mình ra nghênh đón cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng hiện tại Tiếu Ân không biết được chuyện này, nên hắn không giải thích được, hắn nhìn đối phương hỏi: "Các hạ là…"

Có thể nói, địa vị của người này trong gia tộc Berwick, tuyệt đối không kém hơn trường tử Klee.

Lão quái vật kia lại phái nhân vật như thể chờ hắn ở cửa, lễ sổ này có vẻ cũng quá nặng.

Biết thân phận của đối phuơng không phải là nhân vật bình thường, thái độ của Tiếu Ân lập tức thay đổi.

Hai người đi vào trong tòa thành, đôi bên tận tình tán gẫu với nhau.

Trong một thời gian ngắn, vị thủ tịch kỵ sỹ này đã biểu hiện ra tri thức uyên bác của mình, thậm chí đối với má pháp, hắn cũng có một số hiểu biết sơ qua.

Đến khi bọn họ vào trong gia tộc Berwick, hai người có vẻ tương đối hữu hảo.

Đương nhiên, loại hữu hảo này chỉ dừng lại ở biểu hiện bên ngoài mà thôi, còn xa mới bằng được quan hệ hòa hợp giữa Tiếu Ân và Harrison.

Đi vào trong nội bảo, một người giống như cơn gió lốc lao ra.

Tay Arack vung lên, đánh ngã người kia,Tiếu Ân vừa nhìn thấy, nhất thời vui vẻ, người này là Harrison.

Harrison nhảy dựng lên, kêu lớn nói: "Nhị ca, sao huynh lại đánh ngã đệ?"Arack tức giận nói:

Tiếu Ân dạo qua người Harrison, vẻ tươi cười trên miệng càng rõ."Ngươi cười cái gì?" Harrison bị Tiếu Ân nhìn, dựng cả tóc gáy lên.

Khí lực của Harrison mặc dù lớn, nhưng khí lực của Tiếu Ân cũng không nhỏ, hắn vỗ vai Tiếu Ân oán giận nói: "Tiếu Ân, ngươi là ma pháp sư, sao lại có khí lực lớn vậy?"Tiếu Ân cười hẳc hắc, chuyển đề tài, hỏi:

Vuổt vòng cổ trước ngực, Tiếu Ân cười lạnh một tiếng nói: "Harrison, kỳ thực muốn có chứng cứ, chuyện đó rất đơn giản."

Mà pháp sư mặc dù thần kỳ nhưng dù sao không phái thần linh, không có thủ đoạn bịa đặt thần kỳ được.

Harrison buồn bực dẫn riếu Ân vào bên trong đại sảnh. Ở đây, Tiếu Ân thấy mấy người quen. Klee và Arack cũng ở đây, còn có lão tổ tông của gia tộc Berwick.

Mặc dù Tiếu Ân không biết tên của lâo, nhưng ruồi máy đã sớm ghi chép lại hình ảnh của lão."Tiếu Án, vị này chính là lão tổ tông của gia tộc Berwick chúng ta, Bảo Mạn đại tát mãn." Harrison giới thiệu.

Tiếu Ân lập tức tiến lên, cung kính nói: "Tiếu Ân ra mắt đại tát mãn."Là nhất tinh ma pháp sư hay bằng hữu của Harrison, Tiếu Ân đều phải hành lễ với Bảo Mạn như một cường giả.

Hơn nừa, Tiếu Ân mơ hồ cảm nhận được cảm giác áp bách cường đại trên người đại tát mãn. Điều này nói rõ, thực lực của đại tát mãn tuyệt đối trén thực lực của Tiếu Ân.

Bảo Mạn cười lớn một tiéng, từ trên vị trí chủ thượng, đứng lên nói: "Tiếu Ân ma pháp sư, ngươi là bạn tốt của Harrison, hơn nữa tại sa mạc Sahara, ngươi lại trợ giúp cho Harrison."Nói những lời này, Bảo Mạn hơi dừng lại một chút, trong đầu hiện lên cảnh Tiếu Ân cự tuyệt yêu cầu của Juliana, kiên định đem trứng Hoàng Kim Sa Trùng cho Harrison.

Nói cũng kỳ quái, nhắc tới lúc ở sa mạc Sahara, ý niệm đầu tiên xuât hiện trong đầu lão không phải là cảnh Tiếu Ân liên thủ với Harrison đối phó với Hoàng Kim Sa Trùng, mà là cảnh Tiếu Ân cự tuyệt Juliana, từ điều này có thế thấy, mị lực của Juliana đạt tới trình độ nào.

Tiếu Ân hơi khom người nói: "Ngài quá khen, Hairison có được trứng Hoàng Kim Sa Trùng là do hắn cố gắng. Khi đối mặt với sa mạc vương Yidikalun, hắn là người đâu tiên tiến lên, cho tới giờ chưa từng lùi bước."Khuôn mặt Harrison hơi đỏ lên, ngực hắn ưỡn thẳng lên. Tuy nói trong cuộc chiến với Hoàng Kim Sa Trùng, hắn chỉ giúp Tiếu An tránh né, không bỏ ra khí lực gì.

Nhưng lời Tiếu Ân nói không sai, đừng nói đối mặt với sa trùng, dù đối mặt với uy áp to lớn, uy áp ngay cả Bảo Mạn cũng phải né tránh, không dám đối đầu trực diện như uy áp của sa mạc vương Yidikalun, hắn vẫn tiến lên, không chút sợ hãi.

Môi Bảo Mạn hơi động, ánh mắt nhìn Harrison tràn ngập kiêu ngạo.

Mặc dù trước mắt Harrison chưa phải là cường giả, nhưng Bảo Mạn tin tưởng, chỉ cần hắn có thể tiến vào mộ địa tát mãn, tương lai của hắn và gia tộc Berwick nhất đinh sẽ chói sáng.

Thấy ánh mắt của Bảo Mạn, Arack len lén giơ ngón tay cái ra hiệu với Harrison, còn Klee đứng bên cạnh khóe miệng miên cưỡng co rút, nhưng hắn khống chế bản thân rất tốt, cuối cùng vẫn lộ ra vẻ tươi cười.

Biểu hiện của bọn họ bị Tiếu Ân thu toàn bộ vào trong mắt, lông mày hắn không khỏi cau lại.

Đối với Harrison mà nói, Klee thực sự là một nhân tố không ốn định, nhưng người này nói thế nào cũng là anh ruột của Harrison, nếu nói cho Harrison, chắc chắn sẽ phản tác dụng.

Trong nháy mắt, mấy ý niệm xoay chuyển trong đầu, đột nhiên thấy trong mắt Bảo Mạn thoáng hiện ý cười, nhất thời Tiếu Ân buông lỏng.

Lão hồ ly này chắc chắn hiểu rõ tình cảnh trước mắt, hơn nữa trong lòng lão chắc chắn có biện pháp giải quyểt, nểu không sẽ không thể quang minh chính đại ủng hộ Harrison như thế mà không hề để ý tới cảm nhận của Klee.

Harrison do dự một chút, tiến lên trước một bước nói: "Lão tổ tông, Tiêu Ân nói hắn từng dùng kí ức thạch ghi lại cảnh giao thủ với Hoàng Kim Sa Trùng, người xem thứ này có thể dùng làm chứng cứ chứng minh con lấy được trứng Hoàng Kim Sa Trùng không?"Hai mát Bảo Mạn sáng ngời, vội vàng nói:

Harrison cũng thở phào một hơi, kỳ thực trong lòng của hắn cũng rất muốn tiến vào mộ địa của tát mãn.

Bảo Mạn nhìn thái độ thờ ơ của Tiếu Ân, lại nhìn khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng của Harrison, Ião không khỏi lác đầu, nhưng nếu Harmon không có tính cách như thế này, lão cũng không dùng trăm phương ngàn kế để Harrison tiến vào mộ địa tát mãn."Harrison, con không cần lo lắng, kỳ thực Dida đại tát mãn đã đáp ứng với ta, đến lúc đó nhất định sẽ ra mặt giúp con. Nhưng nếu chúng ta đưa ra được chứng cứ thì không nên kinh động tới ngài." Bảo Mạn an ủi nói.

Tiếu Ân kinh ngạc liếc mắt nhìn Bảo Mạn, nếu Dida nguyện ý ra mặt, tại sao Juliana lại cố ý né tránh vấn đề này?

Bảo Mạn hài lòng mỉm cười, nhưng trong lòng lão lại không hiểu. Bởi vì lúc đầu khi lão quan sát cuộc chiến của Tiếu Ân và Harrison với Hoàng Kim Sa Trùng, lão nhớ không nhìn thấy Tiếu Ân sử dụng đạo cụ kí ức.

Nhưng những Iời này, dù thế nào lão cũng không thể hỏi, nếu không chẳng phải nói cho bọn họ biết, lúc đó lão cũng có mặt ở hiện trường sao.

Đôi mắt chuyển động, Bảo Mạn cười híp mắt, nói: "Tiếu Ân pháp sư, ngươi có thể cho ta xem ghi chép của ngươi được không?"Ngay lập tức Harrison quay đầu sang, khuôn mặt hắn lộ vẻ đắc ý. Hiện tại ngươi phải lấy ra rồi.

Tiếu Ân tức giận trừng mắt liếc hắn, nói: "Bảo Mạn đại tát mãn, ta mặc dù có ghi lại cảnh đó, nhưng không lưu lại trong kí ức thạch."Trên mặt của đám người Bảo Mạn hiện lên vẻ kỳ dị, trên thế giới này ngoài kí ức thạch ra, còn chưa từng nghe qua đồ vật nào có thể bảo tồn hình ảnh.

Tiếu Ân mỉm cười nói: "Đương nhiên, nếu như ngài muốn xem, ta có thể chuyên đoạn hình ảnh này sang kí ức thạch."Hai mát Bảo Mạn phát sáng, nói:

Tiéu Ân cố ý do dự một chút, ánh mắt của hắn liếc về phía Harrison

Bảo Mạn là lão già thành tinh, lão cười hỏi: "Tiếu Ân pháp sư, chẳng lẽ khi chuyển đổi có gì khó khăn sao?"Tiéu Ân nặng nề gật đầu một cái, nói:

Không ngờ Bảo Mạn cười nói: "Chỉ một chút đồ như thế thôi sao? Ngươi yên tâm, ta sẽ sai người đưa tới cho ngươi."Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua khuôn mặt của mấy người, nhưng phát hiện ngay cả Harrison cũng bình tĩnh, lúc này hắn mới hiểu, vốn liếng của đối phương không hề giống với mình.

Ngũ cấp ma hạch đối với hắn mà nói là rất khó tìm được, nhưng người ta là thế gia tát mãn truyền thừa hơn nghìn năm đó.

Trong lòng hắn thở dài một hơi, người so với người, quả thực khiến người ta ghen tị mà.

Cúi người với Bảo Mạn, Tiếu Ân nói: "Chế tạo kí ức thạch cần một khoảng thời gian nhất định, nếu liên quan tới tiền đồ của Harrison, ta lập tức động thủ."Bảo Mạn sửng sốt nói:

Nhưng vẻ chần chừ của hắn rơi vào trong mắt Bảo Mạn, dường nhừ đã ấn chứng với suy nghĩ trong lòng lão.

Lão tát mãn vội vàng cười nói: "Vừa rồi ta chỉ thuận miệng hỏi, không có ý gì khác. Harrison, con dẫn Tiếu An tới phòng khách đi."Harrison kinh ngạc đáp ứng. Hắn rất kỳ lạ, tại sao lão tổ tông không chờ Tiếu Ân trả lời mà đã phân phó. Nhưng dưới uy áp của Bảo Mạn, không ai dám làm ngược lại ý lão, Harrison vội vàng dẫn Tiêu An rời đi.

Sau khi Tiếu Ân rời đi, Klee tiển lên một bưởc, hỏi: "Lão tổ tông, Tiếu Ân không gạt chúng ta chứ?"Bảo Mạn khẽ hừ một tiéng nói:

Nửa ngày sau, Bảo Mạn nói: "Klee, ngươi tăng những thứ Tiếu Ân muốn lên làm ba lần."

Đi theo Harrison, Tiếu Ân tới phòng khách quý.

Đó không phải là một căn phòng, mà là một tiếu viện, bên trong trang hoàng lộng lẫy, rõ ràng đã trải qua sắp xếp tỉ mỉ, cách biệt một trời một vực so với nơi ở ban đầu của Tiếu Ân.

Harrison lặng lẽ tới gần, thấp giọng nói: "Tiếu Ân, không biết lão tô tông có phát điên hay không, lại để ngươi ở chỗ này."Tiếu Ân rùng mình hỏi:

Thấy tình thế không ổn, Harrison vội vàng túm Tiếu Ân lại hỏi: "Ngươi đi đâu thế?"

Nhưng từ thần thái và giọng nói của hắn là biết hắn viết ba chữ "ta không tin" lên trên mặt.

Tiếu Ân vỗ mạnh trán, Harrison là một tên đần, lần này khiến mình rước phải đại phiền toái rồi. Nhưng trong lòng của hắn, ngoại trừ sự phiền não ra, dường như còn có một tia vui mừng, cảm giác quái dị này khiến hắn hết sức lo lắng."Tốt lắm, biểu hiện của ngươi khi đối kháng với Hoàng Kim Sa Trùng, trong đám người trẻ tuổi, gần như là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi." Harrison nghiêm mặt nói:

Mặc dù Tiếu Ân không muốn vì một nữ nhân mà gây chuyện, nhưng nếu phiền toái thực sự tới, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước."Ba người bọn chúng rất có lai lịch, hơn nữa bản thân cũng có thực lực cường đại." Harrison giới thiệu nói:

Seth nếu được xưng là đệ nhất cao thủ trong đám người trẻ tuổi, tự nhiên không thể khinh thường rồi."Có một tên nữa cần phải chú ý tới, đó là vương tử Holyfield của đế quốc Sư Tâm. Hắn là một kỵ sỹ, là ma thú kỵ sỹ, vật cưỡi của hắn là ngũ cấp ma thú Kim Mao Sư Vương, là thành viên của bộ tộc Hoàng Kim. Dựa vào vật cưỡi cường đại này, cho nên thực lực của hắn mới đứng hàng đầu."Tiếu Ân hít vào một ngụm không khí, kỵ sỹ so với ma pháp sư, kỳ thực không được ma pháp sư để trong mắt.

Nhưng nếu phối hợp với ma thú cao cấp, biến thành ma thú kỵ sỹ, như vậy dựa vào lực lượng của ma thú, lực chiến đấu của bọn họ không kém so với ma pháp sư và tát mãn.

Mà ngũ cấp ma thú thuộc bộ tộc Hoàng Kim, thực lực cường hãn, chắc chắn hơn xa Hoàng Kim Sa Trùng, dưới tình huống bình thường, chỉ sợ Tiếu Ân không có nhiều phần thắng.

Dường như nhìn ra sự lo lắng của Tiếu Ân, Harrison vỗ vai hắn, an ủi nói: "Tiếu Ân không cần phải lo lắng, nếu như ngươi gặp phải Holyfield, có thể yêu cầu hắn quyết đấu công bình."

Mặc dù tập luyện quảng bá thể thao, tố chất thân thể của Tiếu Ân đạt tới trạng thái cực mạnh, hơn nữa hắn có tự tin, trên thế giới này, dù là loài người hay thú nhân, không ai có thể so được khí lực với hắn.

Có lẽ thể chất của ma thú hơn xa hắn, nhưng nếu như gặp phải ma thú, Tiếu Ân không ngu mà dùng cơ thể để cứng đấu cứng với chúng.

Nhưng, dù sao Tiếu Ân chỉ là một ma pháp sư, không phải là chiến sỹ thân trải trăm trận chiến. Nếu để hắn đối đầu công bằng với một kỵ sỹ, hắn không có cơ hội nào để thủ thắng.

Harrison lắc đầu nói: "Ngươi không phải đã nói. Trừ ma pháp sư ra, ngươi còn là cung tiễn thủ sao, hơn nữa ngươi còn là cung tiễn thủ có thể bắn chết nhất cấp ma thú. Nếu như ngươi cầm cung, vương tử Holyfield có thể làm gì được ngươi sao?"Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, nếu đơn độc dựa vào kỹ thuật, mình không so được với đối phương, nhưng nếu dùng cung tên, tình huống sẽ khác.

Hơi gật đầu, Tiếu Ân nói: "Biện pháp này dù hèn hạ, nhưng rất thực dụng."Harrison cất tiếng cười to, nói:

Đúng lúc này, Klee tới, mang những vật mà Tiếu Ân yêu cầu tới, sau đó kéo Harrison rời đi.

Tiễn hai người Harrison đi, Tiếu Ân đóng cửa phòng lại, phái ruồi máy giám thị xung quanh, đồng thời hắn cũng thả lực lượng tinh thần ra để cảm ứng.

Sau một lát, rốt cuộc hắn xác định, phụ cận không có bất cứ lực lượng nào rình coi.

Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể giải thích, nơi này là nơi trọng yếu của gia tộc Berwick, dùng để chiêu đãi khách quý.

Nếu như ở chỗ này sắp đặt ma pháp coi trộm, nếu bị người khác phát giác, chỉ sợ danh vọng của gia tộc Berwick sẽ bị đả kích nghiêm trọng.

Chỉ cần không phải kẻ ngu, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Đương nhiên, Tiếu Ân cẩn thận kiểm tra một lần, trong lòng càng thêm chắc chắn.

Đội mắt kính vào, Tiếu Ân tiến vào Nhất Hào không gian, hỏi Nhất Hào: "Nhất Hào, ngươi có sao chép lại tình hình đối chiến giữa ta và Harrison với Hoàng Kim Sa Trùng lại không?"

Trở về thực tế, Tiếu Ân theo sự phân phó của Nhất Hào, gắn mắt kính vào vị trí cố định, sau đó mở trang bị ma pháp Kí Ức Thạch ra.

Đây là một loại ma pháp dùng để truyền tin và ghi lại âm thanh, nghe nói một vạn năm về trước, một vị truyền kỳ pháp sư vĩ đại đã phát minh ra. Phát minh này mới đầu, rất đơn sơ, nhưng trải qua vạn năm cải tiến, nó đã trở thành sản phẩm ma pháp hoàn mỹ.

Bỏ năng lượng tinh thạch vào trong, Tiếu Ân đem trang bị bỏ vào nơi Nhất Hào chỉ định.

Một giây sau, chỗ đó xuất hiện hình ảnh, một con sa trùng lớn chui từ biển cát lên, trên lưng có hai đôi cánh, cặp mắt lạnh như băng, chăm chú nhìn về phía trước, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vọt ra khỏi hình ảnh.

Sau đó Hoàng Kim thương ưng xuất hiện, biến hóa thành hình người, một loạt sự kiện hiện ra.

Tiếu Ân ngồi ở một bên, yên lặng nhìn những màn này, trong lòng sợ hãi vạn phần. Nhất Hào làm quá tốt, dù là cảnh xa hay cảnh gần, đều miêu tả lại vô cùng tốt, kỹ thuật có thể nói đã đạt tới nhất lưu.

Hơn nữa không chỉ có hình ảnh, âm thanh phối hợp cũng có tác dụng lớn, trừ âm thanh của mọi người khi đối thoại, còn nghe thấy cả tiếng sa trùng phun lửa, cũng có thể nghe thấy âm thanh hỏa cầu va chạm vào nhau.

Cả quá trình giống như một bộ phim huyền ảo, khiến mọi người bất tri bất giác chìm vào trong đó.

Khi hình ảnh phát hết, Tiếu Ân mới thở dài một hơi, thuận tay đóng trang bị Kí Ức Thạch lại.

Chần chừ một chút, một lần nữa hắn mở đạo cụ kí ức ra, xem lại những gì nó vừa ghi lại. Dụng cụ này quả không hổ danh là dụng cụ do tâm huyết trên vạn năm của ma pháp sư tạo thành.

Mặc dù trong lúc sao chép lại, có những chỗ khác với ruồi máy, nhưng hình ảnh và âm thanh được sao chép lại một cách hoàn mỹ.

Hiệu quả truyền bá tốt, hình ảnh rõ nét, Tiếu Ân thưởng thức lại một lần nữa mới lấy viên đá ra.

Hài lòng cầm Kí Ức Thạch, Tiếu Ân phục chế hình ảnh đó lại một lần nữa.

Thứ tốt như thế này, giao cho Harrison một phần, mình cũng phải giữ lại một phần.

Sau đó nhìn chín khối ngũ cấp ma hạch trên bàn, Tiếu Ân cắn răng, nhét sáu khối vào trong vòng cổ không gian.

Tuy nói ba khối có thể hình thành không gian Hoàng Kim như lời Nhất Hào nói, nhưng đối với Tiếu Ân, có càng nhiều càng tốt.

Một lần nữa tiến vào Nhất Hào không gian, Tiếu Ân tán dương Nhất Hào một lúc, cho tới khi Nhất Hào lộ ra cái đuôi mới thôi.

Sau đó hắn ổn định lại tâm tình, bắt đầu một chiều luyện tập mới.

Sáng sớm hôm sau, hắn đứng lên, tu luyện quảng bá thể thao một giờ. Đang tiến hành luyện tập bộ động tác thứ hai của trung cấp thể thao, hắn mơ hồ cảm thấy, dường như mình đã hoàn thành động tác cuối.

Tính toán thời gian một chút, khoảng cách hoàn thành toàn bộ bộ động tác lớn đầu tiên đã qua hơn nửa năm. Phỏng chừng nhiều nhất là hai tháng nữa, nghịch soa thời gian trong Nhất Hào không gian sẽ lại được tăng lên.

Thu dọn phòng một chút, Tiếu Ân bỏ đạo cụ ma pháp kí ức vào trong vòng cổ không gian.

Thứ này coi như là thù lao, dù sao với tài lực của gia tộc Berwick, sẽ không tính toán tới điểm nhỏ nhặt đó.

Ra khỏi phòng, tự nhiên có người hầu dẫn hắn tới đại sảnh ngày hôm qua.

Rất nhanh Bảo Mạn tới, đi theo lão là ba huynh đệ Harrison.

Tiếu Ân không đợi bọn họ hỏi liền lấy Kí Ức Thạch ra, phát lại toàn bộ hình ảnh trong đó.

Lúc mới đầu, đám người Bảo Mạn không có để ý, nhưng rất nhanh bị nó hấp dẫn, toàn bộ tinh thần của bọn họ bị thu hút vào trong đó, dường như đã quên đi mọi chuyện ở ngoài.

Xem xong, dù là ba huynh đệ Harrison, hay vị Bảo Mạn biết nhiều hiểu rông, đều có chút lưu luyến."Tiếu Ân pháp sư, thứ này do ngươi chế tạo ra à?" Bảo Mạn kinh ngạc hỏi.

Quả thực, đạo cụ kí ức không cách nào ghi được cảnh do ma pháp biến ảo ra, nhưng Nhất Hào lại khác, nó sử dụng không phải là lực lượng ma pháp, tự nhiên không bị ước thúc.

Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng, nói: "Bảo Mạn các hạ, có một chuyện, ta muốn xin lỗi người."

Bảo Mạn sửng sốt, dở khóc dở cười nói: "Tiếu Ân pháp sư, ngài nói đùa sao? Có thể chế tạo ra hình ảnh ghi chép tốt như thế, đừng nói là sáu khối ngũ cấp ma hạch, dù là sáu khối lục cấp ma hạch cũng đánh giá."Lần này tới phiên Tiếu Ân thất kinh, ma thú cấp bậc càng cao, lấy được ma hạch càng thêm khó khăn, giá trị trong đó, chênh lệch nhau tới mười lần, thậm chí mấy chục lần.

Sáu khối lục cấp ma hạch, ít nhất có thể đổi được sáu mươi khối ngũ cấp ma hạch, khẩu khí của Bảo Mạn quá lớn, thực sự vượt xa tưởng tượng của Tiếu Ân.

Bảo Mạn đứng lên, lấy Kí Ức Thạch trong đạo cụ kí ức ra, nói: "Harrison, ngươi cùng Tiếu Ân pháp sư dùng cơm trong nhà rồi đi du ngoạn, ta lập tức đi gặp Dida đại tát mãn."Lão sảng khoái cười nói:

Tiếu Ân thuận tay thu lấy đạo cụ kí ức trước mặt ba huynh đệ Harrison vào trong vòng cổ không gian. Quả nhiên ba người bọn họ ngay cả liếc mắt cũng không có hứng thú, dường như thứ này vốn của Tiếu Ân.

Tới lúc này, Tiếu Ân cuối cùng mới tin, gia tộc truyền thừa nhiều năm, thực lực hùng hậu, pháp sư tự do tuyệt đối không thể so được.

Ba người Harrison thân thiết dùng cơm với Tiếu Ân, sau đó để Harrison dẫn Tiếu Ân đi du ngoạn.

Ra khỏi đại sảnh, Tiếu Ân nhất thời buông lỏng. Nói thực, kỳ thực hắn cũng không quen quy củ ở nơi này, đi cùng Harrison mới thấy tự do.

Liếc mắt nhìn đại sảnh, Tiếu Ân thấp giọng hỏi: "Harrison, cha mẹ của ngươi đâu?"Harrison đang tươi cười lập tức thu liễm lại, hắn thở dài giải thích.

Gia tộc Berwick là thế gia tát mãn, mỗi tát mãn phải tự mình tu luyện đề cao năng lực của mình.

Cho nên trong gia tộc, ba huynh đệ Harrison đã có quyền ra quyết sách, còn về cha mẹ họ và mấy trưởng bối đã sớm rời khỏi gia tộc đi thí luyện, nghe nói chỉ khi đạt tới trình độ cường đại như Bảo Mạn, nếu không bọn họ rất khó có khả năng trở về.

Tiếu Ân đồng tình vỗ vai Harrison, thực sự mỗi người có một khó khăn riêng.

Harrison nhún vai, nói: "Tiếu Ân, ngươi biết ta làm thế nào tới đây không?"Tiếu Ân ngẩn ra hỏi:

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn hắn, dùng ánh mắt hỏi.

Harrison gật đầu, tự nhiên nói: "Không sai, tiểu lang nhân đó chính là ta."

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-141/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận