Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 146: LUYỆN PHÁP MA LỰC CHẤT CHỒNG

Sau khi rời khỏi thủ đô của đế quốc Lang Nhân, thành Chris Star, vài ngày sau, Tiếu Ân sử dụng Phong Tường Thuật bay về ma pháp động trong dãy núi Ishtar.

Kim và mọi người thấy hắn đều cảm thấy rất cao hứng, mặc dù tuổi tác của bọn họ hơn xa so với Tiếu Ân, nhưng bọn họ có sự cảm kích từ sâu trong nội tâm đối với Tiếu Ân.

Về tới căn phòng trong ma pháp động của mình, Tiếu Ân hài lòng gật đầu.

Mặc dù hắn đã rời xa nơi này hơn một tháng, nhưng nơi này vẫn được quét dọn sạch sẽ, trong phòng không có một hạt bụi, rõ ràng mỗi ngày đều có người dọn dẹp.

Ánh mắt hắn di chuyển, Kim lập tức nói: "Sư phụ, ngoài việc tu luyện ma lực và nghiên cứu ma pháp ra, mọi người ở đây lúc rảnh rỗi thì thuận tay quét dọn nơi này."Tiếu Ân khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua người Đức Lỗ Phu, Mary, Carter, nói:

Tiếu Ân hài lòng cười nói: "Căn cơ của các ngươi không tồi, hẳn có thể học phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao cấp rồi."Lúc này ba người Đức Lỗ Phu mới chính thức cảm thấy vui mừng, ngay cả Kim và Lai An nhìn về phía bọn họ, trong mắt lộ rõ vẻ hâm mộ.

Kim thở dài một tiếng nói: "Ta và Lai An, gần bốn mươi tuổi mới gặp được sư phụ, hơn nữa được người thu làm môn hạ, truyền thụ độc môn bí kỹ, vận khí của các ngươi thực tốt, sau này nhất định phải siêng năng khổ luyện, sớm ngày siêu việt hơn ta và Lai An."Ba người Đức Lỗ Phu đồng thời khom lưng nghe chỉ giáo, từ ánh mắt của bọn họ có thể thấy được, bọn họ coi Kim vừa là lão đại vừa là thầy, thực tình kính phục Kim.

Hiển nhiên, khi Tiếu Ân rời đi ba tháng, Kim và Lai An đã thành công xây dựng lên hình tượng sư huynh trong lòng ba người Đức Lỗ Phu.

Tiếu Ân hơi cảm khái nhìn Kim. Cẩn thận nghe lời nói và thần sắc biến hóa của Kim, cuối cùng Tiếu Ân cũng tin tưởng, hắn không giống với Klee, sinh ra tâm lý đố kỵ với mấy vị sư đệ.

Kỳ thực khi gặp được tình huống giữa Klee và Harrison, Tiếu Ân hết sức chú ý tới mấy đệ tử, lo lắng ngày sau bọn họ vì chút nguyên nhân mà trở mặt thành thù, cho nên lần này rời đi, chính là để khảo nghiệm bọn họ. Nếu biểu hiện của bọn họ không khiến mình hài lòng, vậy duyên phận giữa mình và bọn họ cũng chỉ có tới đây mà thôi.

Nhưng khiến hắn vui mừng đó là dấu hiệu xấu không có xuất hiện, mấy huynh đệ hòa thuận chung sống với nhau.

Đương nhiên, Tiếu Ân không bị vẻ bề ngoài của bọn họ mê hoặc, đối với hắn mà nói, cái khác thì làm không được nhưng thủ đoạn âm thầm rình coi thì có không ít. Trước khi hắn rời khỏi ma pháp động có bố trí bảy con ruồi máy, những con ruồi máy đó ở những chỗ cố định, lại có ma pháp của hắn che dấu, người khác không thể phát hiện được.

Chỉ là hiện giờ đám đệ tử đang ở đây, hắn không thể lấy ruồi máy ra để xem.

Nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Tiếu Ân nói: "Kim, ngươi và Lai An hiện giờ chưa tới bốn mươi tuổi, mặc dù đối với học đồ, độ tuổi đó có lớn một chút, nhưng một khi các ngươi tiến giai thành ma pháp sư chính thức, như vậy chênh lệch tuổi tác mười năm, không khác biệt nhau nữa."Trong mắt của Kim và Lai Ân hiện lên ánh sáng mong muốn, bọn họ gật đầu mạnh một cái nói:

Ánh mắt của Tiếu Ân đảo qua khuôn mặt của bọn họ nói: "Ta nếu đã thu các ngươi làm học đồ, tự nhiên có kỳ vọng lớn đối với các ngươi. Nếu như chỉ là một ma pháp sư bình thường, thì còn gì là thể diện của một sư phụ nữa."Đám người Kim liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều biết tuổi của Tiếu Ân, có thể chưa tới hai mươi tuổi đã trở thành ma pháp sư chính thức, đã là một chuyện cực kỳ khó tin.

Như vậy có thể bồi dưỡng ra người tài giỏi như Tiếu Ân, chắc chắn phải là một nhân vật vĩ đại.

Trong mắt mấy người bọn họ lóe ra ánh sáng kích động, dưới ánh mắt cổ vũ của mọi người, Kim đứng lên nói: "Sư phụ, sư phụ của người là vị pháp sư nào?"Tiếu Ân lắc đầu nói:

Đối với học đồ mà nói, danh từ ma đạo sỹ quá mức xa xôi, xa xôi tới nỗi khiến người ta khó có thể tưởng tượng ra.

Tiếu Ân không giải thích, chỉ vung tay lên, nói: "Kim, ngươi dẫn bọn họ đi xuống, truyền phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao cấp cho bọn họ."

Ánh mắt của Tiếu Ân lại một lần nữa nhìn về phía ba người Đức Lỗ Phu, lúc này ánh mắt của hắn mang theo vài thần sắc khác, ba người Đức Lỗ Phu cũng nhận ra, thân bất do kỷ cúi đầu, trong lòng cảm thấy không yên."Ba người các ngươi phải nhớ kỹ, lần đầu tiếp xúc với phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao cấp, không được vội vàng tu luyện, chỉ có thể tiến hành tuần tự theo từng bước, nếu không nghe lời, hừ…"Hắn hừ lạnh một tiếng, dùng tới lực lượng tinh thần nhất định, khiến ba người Đức Lỗ Phu sợ hãi run lên.

Năm người Kim không dám ở lại, lập tức rời khỏi cửa phòng, hơn nữa còn đóng cửa đá lại.

Cho đến khi ra tới đại sảnh của ma pháp động, mấy người mới cảm thấy mồ hôi lạnh đã đổ đầy trên lưng, nhưng trong lòng bọn họ vẫn treo lơ lửng ba chữ của Tiếu Ân.

Ma đạo sỹ!

Ba chữ này giống như một câu chú ngữ, khắc sâu vào trong lòng bọn họ, khiến cả đời bọn họ không thể quên được.

Nhưng trải qua cuộc nói chuyện lần này, sự cảm kích và kính sợ đối với Tiếu Ân càng tăng thêm. Tựa như ở một thời gian lâu với hắn, không dám có ý niệm phản kháng gì đối với hắn.

Đuổi bọn họ đi, khuôn mặt Tiếu Ân mới thả lỏng, mới vừa rồi khí thế mãnh liệt tràn ngập trong phòng biến mất vô tung vô ảnh.

Đối với năm đệ tử này, Tiếu Ân có thể nói là tận hết sức mình. Hắn sáng tạo cho bọn họ hoàn cảnh học tập tốt, nhưng khiến bọn họ vĩnh viễn kính phục mình, như thế thi ân thôi còn chưa đủ, mà còn phải dùng tới uy nghiêm khiến bọn họ tin phục mình.

Chỉ có ân uy cùng thi hành mới có thể kiềm chế bọn hộ, để bọn họ trở thành trợ thủ tốt của mình.

Đương nhiên, nếu như Tiếu Ân không có kinh nghiệm một đời trước, hắn không thể thi triển được loại thủ đoạn này.

Cho người ta một miếng mồi ngọt ngào mà họ vĩnh viễn không có hy vọng đạt tới, có thể lưu lại được ấn tượng vĩnh viễn không thể nào tiêu diệt trong lòng họ.

Nhưng khi có một ngày bọn họ đạt tới tình trạng đó, sẽ có một cảm xúc khắc sâu, hơn nữa còn không thể giảm đi sức ảnh hưởng của Tiếu Ân.

Khóa cửa phòng lại, Tiếu Ân đeo mắt kính, tiến vào Nhất Hào không gian."Nhất Hào, sửa sang tư liệu của bọn họ lại?" Tiếu Ân dò hỏi.

Cách ma pháp động vài trăm thước, có một dòng suối nhỏ, Mary sau khi tới đó, bố trí mấy ma pháp nho nhỏ, sau đó bắt đầu cởi quần áo.

Tiếu Ân nhìn thấy thế vừa định bảo Nhất Hào đóng lại, nhưng trong lòng hơi có chút do dự.

Cứ như thế hơn mười phút đồng hồ sau, Mary ung dung thoải mái lên bờ, lau thân thể, một lần nữa mặc quần áo, mang theo vẻ mặt thỏa mãn tươi cười quay trở về ma pháp động.

Tiếu Ân liếm đôi môi khô khốc của mình, khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhất Hào, cái này có gì đẹp mắt chứ?"Nhất Hào hoài nghi nhìn Tiếu Ân, kỳ quái nói:

Từ trong vòng cổ móc ra ma pháp lục thư mà Dida đại tát mãn tặng, Tiếu Ân cẩn thận quan sát.

Mặc dù ở trong nhà Harrison, hắn đã biết trong đó ghi lại một ma pháp cao cấp, hơn nữa còn là ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ. Nhưng nội dung trong đó ghi gì, hắn chưa tiến hành nghiên cứu.

Dù sao nghiên cứu ma pháp cao cấp mới không phải là một chuyện nhỏ, hắn cũng không hy vọng đang nghiên cứu bị người khác vô duyên vô cớ cẳt đứt, cho nên mới nhẫn nại tới bây giờ, mới có thể yên tâm tiến hành nghiên cứu.

Sử dụng lực lượng tinh thần quét qua một chút, Tiếu Ân tiến vào Nhất Hào không gian, phân phó cho Nhất Hào phục chế lại nội dung trong lục thư.

Sau một lát, chắng những lộ tuyến ma pháp hiện rõ ra, ngay cả những chú giải bên cạnh cũng hiện ra.

Ma pháp này quả thực là ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ, hơn nữa nó có đặc thù có nguyên tổ triệu hoán hệ, đó là hỗn hợp ma pháp.

Kỳ thực ma pháp trong thiết phiến có chút tương tự với ma pháp triệu hoán Viêm Ma.

Nhưng ma pháp này là tứ cấp ma pháp, dù uy lực lớn hay nhỏ, hao phí lực lượng tinh thần đều hơn xa so với triệu hoán Viêm Ma.

Tên của ma pháp này là, tam hệ phi đạn.

Tên như ý nghĩa, đó là do ba loại ma pháp tạo thành giống như pháp thuật Tật Phong Thuật, nhưng so sánh với Tật Phong Thuật thì uy lực đôi bên không ở cùng một cấp bậc.

Khi thi triển ma pháp này, sẽ triệu tập ra phi đạn, ở cự ly xa công kích đối thủ.

Ma pháp này có hai phương thức để phóng thích, một loại tổn hao một bộ phận lực lượng tinh thần để chế tạo ra một phi đạn, một loại thì hao phí toàn bộ lực lượng tinh thần, có thể chế tạo ra nhiều phi đạn.

Nếu sử dụng toàn lực, như vậy số lượng phi đạn do cường độ lực lượng tinh thần quyết định. Dựa theo những mục tiêu khác nhau, có thể chia làm mười, thậm chí trên trăm phi đạn công kích.

Nhưng ma pháp phi đạn này không phải là ma pháp bình thường, chúng nó do thổ nguyện tố tạo thành thân thể bên ngoài, bên trong bao hàm hỏa nguyên tố, ở sau thì có phong nguyên tổ để đẩy.

Loại ma pháp này không giống Viêm Ma, có thể duy trì liên tục để chiến đấu, nó thuộc ma pháp tiêu hao. Nhưng một khí kích thích, sẽ dùng vận tốc hơn cả vận tốc âm thanh công kích mục tiêu, trong một vạn thước, có thể tiến hành công kích địch nhân.

Một vạn thước, khoảng cách này trong thế giới ma pháp là một khoảng cách cực xa. Có rất ít ma pháp hoặc vũ khí có thể công kích xa như thế. Có thể nói, chỉ cần nắm giữ ma pháp này, như vậy trong giới ma pháp sư cùng cấp, chỉ có ta đánh ngươi, chứ ngươi không thể đánh ta.

Đương nhiên trong những ma pháp còn có ma pháp cấm chú có thể công kích ở ngoài vạn thước, nhưng nếu như Tiếu Ân gặp phải địch nhân có cấm chú, như vậy hắn không cần đánh, trực tiếp đưa cổ cho người ta chém cho xong.

Loại tam hệ phi đạn này có tốc độ cực nhanh, hơn nữa bởi vì có năng lực tập trung công kích, lại có thể chuyển hướng công kích trên không trung, đương nhiên là trong khoảng cách không xa lắm. Với tốc độ của nó, căn bản không cần chuyển hướng, có thể trực tiếp công kích mục tiêu.

Vỏ ngoài của phi đạn vô cùng cứng rắn, do thổ nguyên tố hình thành, đủ để nghiền nát bất cứ võ sỹ cường hãn nào, hơn nữa có phong hỏa nguyên tổ xung kích khiến phi đạn nổ mạnh, hình thành lực phá hoại to lớn, không kém so với khi Viêm Mã nổ mạnh.

Khi Tiếu Ân hoàn toàn hiểu rõ uy lực của ma pháp này, trong mắt của hắn không khỏi chớp động kinh ngạc và lóe lên những tia sáng lộng lẫy.

Nếu như hắn có thể sớm nắm giữ ma pháp này thì tốt rồi, như vậy tại thành Chris Star, cục diện trận đấu với Holyfield sẽ khác.

Ngũ cấp ma thú kim mao sư vương mặc dù vô cùng cường đại, nhưng nếu có mười hai mươi cái tam hệ phi đạn bắn vào nó, hơn nữa còn nổ mạnh trên người nó, như vậy ngay cả kim mao sư vương và Holyfield dù có bọc trong gang thép, cũng sẽ bị bắn thành những mảnh vụn.

Trong lòng của hắn nổi lên một trận kích động, ma pháp này không tồi, hơn nữa khoảng cảch công kích cũng rất xa, một vạn thước đó. Mặc dù loại công kích viễn trình cự ly xa này chưa bằng tên lửa trên trái đất nhưng trên thế giới này, ít người có thể đạt tới.

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân lập tức bắt đầu học ma pháp này.

Nói thật, độ phức tạp của ma pháp này, lần đầu tiên hắn mới gặp. Mặc dù triệu hoán Viêm Ma đã phức tạp tới cực điểm, nhưng so với ma pháp này vẫn như một bài học vỡ lòng, đơn giản không thể nào so sánh được.

Nhưng thấy được cảnh này, Tiếu Ân không nản chí, ngược lại càng trở nên hăng hái hơn.

Bởi vì thông qua mấy năm nghiên cứu ma pháp, khiến hắn rút ra một kết luận, kết cấu đồ của ma pháp càng phức tạp, uy lực của nó càng khổng lồ.

Ma pháp này nếu khó nắm giữ như vậy, uy lực của nó sẽ khiến người khác phải mong đợi.

Suốt bảy ngày, Tiếu Ân không bước ra khỏi phòng một bước.

Đám người Kim cũng không cảm thấy kỳ quái đối với điều này, bởi vì ma pháp sư một khi nghiên cứu ma pháp, đừng nói là bảy ngày bảy đêm không ra khỏi cửa, dù bảy mươi ngày không ra khỏi cửa cũng là một chuyện hết sức bìnhthường.

Đương nhiên, với thực lực của bọn Kim, chưa đạt tới trình độ này, cho nên trong lòng bọn họ chỉ có sự kính nể và hâm mộ mà thôỉ.

Trong bảy ngày này, ngoài mỗi ngày dành một khoảng thời gian cố định luyện tập quảng bá thể thao và tu luyện lực lượng tinh thần, thời gian còn lại Tiếu Ân dùng để làm quen với ma pháp mới này.

Thiên tư của Tiếu Ân chắng qua chỉ thuộc loại bình thường, hắn không phải là kỳ tài ngút trời, sở dĩ có thể nắm giữ ma pháp tới mức tùy tâm sở dục, đạt tới trình độ thuấn phát, là do sự cố gắng của hắn.

Chỉ cần hắn có thể nắm giữ ma pháp, Tiếu Ân đều tiến hành luyện tập vô sổ lần, lượng luyện tập khổng lồ đó, không phải ma pháp sư nào cũng có thể tưởng tượng nổi.

Cho dù là trong truyền thuyết, đạt tới đỉnh cao truyền kỳ pháp sư, cũng không thể luyện tập ma pháp với số lượng như Tiếu Ân.

Điều này chính là yếu tố thành công của Tiếu Ân.

Trong Nhất Hào không gian, hắn có thể không kiêng kỵ gì, thi triển ma pháp, tiến hành học tập lộ tuyến ma pháp. Hoàn cảnh thần kỳ này nếu để cho người khác biết, chỉ sợ cả đời này hắn không thể sống an bình.

Bảy ngày cố gắng cũng không uổng phí, mỗi ngày Tiếu Ân dành mấy trăm giờ để làm quen và luyện tập, cuối cùng cũng miễn cưỡng nắm giữ được ma pháp này.

Tuy nói hiện tại Tiếu Ân chỉ có thực lực nhất tinh ma pháp sư, vốn không có khả năng nắm giữ ma pháp này, nhưng trong Nhất Hào không gian, chuyện gì cũng có thể phái sinh, lại càng không phải nói sớm nắm giữ một ma pháp nho nhỏ.

Rời khỏi phòng, Tiếu Ân không kinh động tới ai cả, sau đó chạy ra ngoài.

Hắn không tiến hành thử nghiệm ma pháp ở trên đỉnh núi mà thi triển Phong Tường Thuật, tới một khu rừng vắng cách đó mấy chục dặm.

Ở địa phương không có bóng người này, Tiếu Ân hít sâu một hơi, trong đầu nhanh chóng hiện lên lộ tuyến của tam hệ phi đạn.

Một giây sau, sắc mặt Tiếu Ân đại biến, mặc dù hắn đã sớm có dự cảm, uy lực của ma pháp này rất lớn, tiêu hao lực lượng tinh thần cũng không phải chuyện đùa.

Nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ ra, một viên tam hệ phi đạn đã tiêu hao một phần mười lực lượng tinh thần của hắn.

Ma pháp này thế nào đây? Chẳng lẽ là ma pháp trong truyền thuyết chuyên bóc lột lực lượng tinh thần sao?

Ngay trong lúc Tiếu Ân nói thầm thì trước người hắn sáng lên, xuất hiện một phi đạn to lớn có thể tích tầm bảy tám thước, to lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Chứng kiến phi đạn có hình dạng giống tên lửa trên trái đất, trong lòng hắn nhất thời cảm khái.

Ai nói thế giới ma pháp không có người am hiểu khoa học kỹ thuật, chỉ với hình dáng phi đạn trước mắt, không hề khác gì so với vũ khí công nghệ cao ở kiếp trước của mình.

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, bởi vì ở vị trí cao, hơn nữa phối hợp vói Ưng Nhãn Thuật, cho nên Tiếu Ân thấy có một đám thổ lang đang vây quanh một khu vực, bộ dáng của bọn chúng rất cổ quái, dường như vừa mới săn được mồi, cho nên mới tụ tập nhau cùng thưởng thức.

Tuy nói Tiếu Ân và Harrison có quan hệ vô cùng tốt, nhưng đổi vói thổ lang, Tiếu Ân lại không hề có chút cảm tình.

Đoán khoảng cách của mục tiêu, tầm khoản năm nghìn thước.

Hắn vung tay lên, chỉ nghe thấy tiếng gió vang lên, ma pháp phi đạn đã biến mất không còn thấy nữa, mà ở hướng kia, đàn sói dường như cảm ứng được cái gì đó khiến chúng ngẩng đầu lên.

Nhưng động tác của bọn nó đã quá muộn.

Tam hệ phi đạn đã phóng tới chỗ bầy sói đang cắn xé con mồi.

Một con thổ lang đứng mũi chịu sào ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp, bị tam hệ phi đạn nghiền nát thành thịt.

Sau đó, ma pháp phi đạn nổ mạnh ra.

Một tiếng nổ lớn vang lên, một cơn gió lốc thổi lên, khói mù mịt bốc lên, ngay cả Tiếu Ân có Ưng Nhãn Thuật cũng không nhìn thấy rõ.

Chậm rãi, đợi cơn gió tiêu tán, Tiếu Ân mới thấy được cảnh tượng bừa bãi còn sót lại. Nguồn: http://truyenyy.comCả đàn thổ lang không có con nào có thể chạy thoát, cả đàn biến thành những mảnh vụn, kể cả con mồi xui xẻo của đàn thổ lang cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Ở giữa vụ nổ mạnh có một cái hố tròn, bởi vậy có thể thấy được, tam hệ phi đạn có uy lực lớn như thế nào.

Hai mắt Tiếu Ân sáng lên, trong lòng hắn hạ quyết tâm, ngày sau nếu gặp phải Holyfield, nhất định phải cho con kim mao sư vương kiêu ngạo kia nếm thử mùi vị của tam hệ phi đạn.

Chỉ là chuyện khiến Tiếu Ân tiếc nuối đó là, sử dụng biện pháp này tiêu hao quá nhiều lực lượng tinh thần.

Với thực lực trước mắt của Tiếu Ân, nếu sử dụng phương thức thứ hai của ma pháp này, sẽ triệu hoán được mười phi đạn, sau đó hắn chỉ còn nước ngoan ngoãn rời khỏi cuộc chiến đấu, bởi vì lực lượng tinh thần tiêu hao quá lớn.

Như vậy, vấn đề trọng yếu trước mắt, không thể nghi ngờ đó là, phải mau chóng gia tăng lực lượng tinh thần lên.

Về tới ma pháp động, đám người Kim dĩ nhiên không có ở trong động, mà đã ra ngoài, nhìn về phía mà Tiếu Ân đang bay về. Tiếu Ân lập tức biết, bọn họ bị tiếng động lớn do mình thí nghiệm ma pháp hấp dẫn.

Vẫy tay với bọn họ, Tiếu Ân nói: "Trở về đi, không có gì hay để xem đâu."Kim lập tức đi vào, Đức Lỗ Phu do dự một chút, hỏi:

Quả nhiên, sau khi có được câu trả lời thuyết phục của Tiếu Ân, đám người Đức Lỗ Phu mặc dù vẫn có chút nghi hoặc, nhưng sự lo lắng trong mắt đã biến mất."Sư phụ, người thí nghiệm ma pháp sao?" Kim cung kính hỏi.

Về tới gian phòng của mình, Tiếu Ân lấy năm khối ngũ cấp ma hạch từ trong vòng cổ ra, đây là những thứ hắn tham ô khi chế tạo thước phim.

Dựa theo nhưng lời Nhất Hào nói, hắn có thể chế tạo ra Hoàng Kim kết giới, giống với sát lục kết giới, hình thành nên Hoàng Kim năng lượng trong một phạm vi nhất định, hơn nữa nhờ ở trong kết giới mà những phần tử rời rạc trở nên linh hoạt hơn.

Dưới tình huống này, có thể tiến hành hấp thu năng lượng ở ngoại giới, hiệu quả thu được gấp mười lần so với bình thường.

Trước kia do không có ngũ cấp ma hạch nên Tiếu Ân thúc thủ vô sách, nhưng hiện giờ có được ngũ cấp ma hạch, Tiếu Ân lại do dự không quyết.

Đến cuối cùng có nên chế tạo không?

Nếu như thứ này được chế tạo ra, như vậy hắn có thể khẳng định, thực lực của đám người Kim trong thời gian ngắn sẽ đột nhiên tăng mạnh, thậm chí trong vòng nửa năm có thể tiến giai thành ma pháp sư chính thức.

Hơn nữa liên tục luyện tập ở đây, bọn họ cũng có thể bảo trì tốc độ tiến giai, trong vòng mấy năm là có thể dễ dàng vượt qua mình.

Tay Tiếu Ân chống cằm, vẻ mặt đơn bạc, lặng lặng tự hỏi.

Nếu để cho đám người Kim có thực lực vượt qua mình, vậy sẽ xảy ra hậu quả gì?

Không phải hắn dùng tâm tiểu nhân để đo lòng quân tử, mà dù thế nào, hắn không thể để chuyện này xảy ra.

Nói thực, trong lòng hắn mặc dù vẫn luôn tôn kính sư phụ Maren, nhưng theo thực lực của hắn tăng lên, đặc biệt khi đạt tới cảnh giới nhất tinh ma pháp sư, tâm tình đã có sự biến hóa vi diệu, dường như cũng không kính sợ đối với sư phụ Maren như xưa nữa.

Tự vấn bản thân, Tiếu Ân cũng không tin tưởng, nếu có một ngày, thực lực của đám người Kim siêu việt hơn mình, còn có thể duy trì thái độ kính sợ này không?

Cân nhắc thực lâu, Tiếu Ân thở dài một hơi, lầm bầm nói: "Quên đi, chờ thực lực của ta đề cao rồi sẽ tính sau."Hắn cất mấy khối ngũ cấp ma hạch vào trong vòng cổ không gian.

Đột nhiên một con ruồi máy nhẹ nhàng đậu xuống lỗ tai hắn, một âm thanh nhỏ truyền vào tai hắn: "Chủ nhân, người có muốn nhanh chóng gia tăng lực lượng tinh thần không?"

Tiếu Ân nao nao, lần đầu tiên hắn nghe thấy ruồi máy phát ra âm thanh lớn như vậy để nói chuyện."Chủ nhân, nếu như người muốn đề cao thực lực của bản thân, tôi có một đề nghị."Hai mắt Tiếu Ân sáng lên, hắn biết Nhất Hào không tự dựng nói như thế, chắc chắn nó đã nắm chắc.

Không nói hai lời, Tiếu Ân lấy mắt kính ra, tiến vào Nhất Hào không gian."Nhất Hào, ngươi tìm được biện pháp gì?"

Tiếu Ân ổn định tâm thần, cẩn thận đọc, một lát sau, khuôn mặt của hắn nhất thời hiện lên sự vui mừng và ngạc nhiên đan xen lẫn nhau.

Kỳ thực, lưu lại lộ tuyến đồ này không phải là một nhân vật kinh thiên động địa, chẳng qua người đó chỉ là một nhất tinh ma pháp sư nho nhỏ mà thôi.

Nhưng vị nhất tinh ma pháp sư này không giống người thường, từ nhỏ hắn đã có trụ cột thiên phú cực mạnh, khi tu luyện lực lượng tinh thần sơ cấp, tiềm năng được kích thích ra hơn xa so với Tiếu Ân.

Dựa theo những lời hắn nói, ngay cả Benson còn xa mới bằng hắn.

Đúng là do có trụ cột thiên phú xuất sắc như thế, nên rất nhanh hắn được thu làm môn hạ của một vị đại ma pháp sư, trở thành nhập môn học đồ.

Nhưng điều khiến hắn không thể ngờ tới đó là, khi học tập phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao cấp, hấp thu năng lượng ngoại giới để đề cao lực lượng tinh thần, hắn phát giác ra thể chất của mình không phù hợp để hấp thu năng lượng ngoại giới. Năng lượng ngoại giới mặc dù phong phú và cường đại, nhưng tốc độ hấp thu của hắn chỉ có thể lấy tốc độ rùa bò để hình dung.

Đừng nói là so với những người có thiên phú kiệt xuất, dù là đệ tử có thiên phú bình thường cũng vượt xa hắn.

Cứ như thế, mười năm sau, hắn vẫn dậm chân ở tình trạng cửu cấp học đồ. Những đồng môn trước kia của hắn, giờ đã siêu việt hơn hắn, bỏ lại hắn ở sau rất xa.

Hơn nữa chủ yếu là, sư phụ của hắn sau khi biết tình hình, đã buông bỏ hắn, hơn nữa còn lén cảm thán, hắn khi còn sống không còn cơ hội tiến giai. Mặc dù sư phụ của hắn niệm tình cũ không đuổi hắn ra khỏi ma pháp tháp, nhưng đã mặc hắn tự sinh tự diệt.

Từ trên trời cao rơi xuống mười tám tầng địa ngục, đã kích này đủ khiến bất cứ ai cũng phải nổi điên.

Nhưng tên pháp sư này không hề nổi giận, chẳng những mỗi ngày kiên trì luyện tập, lại còn lật xem sách ma pháp của sư phụ, để tìm ra một con đường mới.

Cuối cùng, hắn quả thực đã tìm ra một phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần mới, hơn nữa nhờ phương pháp này hắn trở thành nhất tinh ma pháp sư.

Nhưng đáng tiếc là, sau khi hắn đạt tới cảnh giới ma pháp sư chính thức, phương pháp này lại lộ ra khuyết điểm lớn, cuối cùng không thể trợ giúp hắn tiến giai thêm bước nữa. Cứ như thế, hắn rời khỏi ma pháp tháp của sư phụ, ẩn cư tại một địa phương không ai biết tới, kết hôn rồi sống tới ngày cuối cuộc đời. Thấy được những lời giới thiệu này, trong lòng Tiếu Ân thở dài không thôi, cảm thấy vô cùng khâm phục đối vơi nghị lực của vị ma pháp sư. Nếu đổi lại là mình, gặp phải tình cảnh đó, chỉ sợ đã sớm buông tha, chọn con đường khác. Nhưng người ta lại kiên trì không ngừng, người thường không thể có nổi loại nghị lực này.

Sau khi giới thiệu xong sự tích của ma pháp sư, ở phía dưới là những giải thích liên quan tới lộ tuyến đồ.

Lộ tuyến đồ của ma pháp này kỳ thực được cải tạo từ phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần sơ cấp.

Ma pháp sư đó gọi phương pháp này là phương pháp tu luyện ma lực chất chồng.

Mỗi lần hoàn thành lộ tuyến đồ của phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần sơ cấp, tiềm năng trong cơ thể lại được khai phá một ít, khiến lực lượng tinh thần được đề cao lên một chút.

Phương pháp này mặc dù thong thả, khô khan, nhưng có chỗ tốt, đó là một con đường vô tận. Hơn nữa thu hoạch có được, dựa vào sự cố gắng nhiều hay ít.

Không giống với hấp thu năng lượng ngoại giới, nếu không thể hoàn toàn chuyển hóa nó, thì cả đời sẽ không có cơ hội tiến giai.

Mà ma pháp sư kia sáng tạo ra phương pháp tu luyện ma lực chất chồng còn tiên tiến hơn phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần sơ cấp một bước.

Khi tiến hành tu luyện lực lượng tinh thần, nếu có thể duy trì quá trình tu luyện không ngừng, kéo dài thêm một giờ, hiệu quả sẽ gia tăng, thời gian duy trì càng dài, hiệu quả càng cao, tiềm lực trong cơ thể được khai phá nhiều hơn, lực lượng tinh thần cũng được đề cao trên phạm vi rộng.

Ma pháp sư đó đã dùng phương pháp tu luyện ma lực chất chồng này khiến cho lực lượng tinh thần đạt tới tiêu chuẩn ma pháp sư chính thức. Nhưng khi hắn trở thành ma pháp sư, lại bi ai phát hiện, do thể chất con người hạn chế, hắn khó có khả năng dùng hai mươi bốn giờ một ngày để tu luyện theo phương pháp này.

Hắn là con người, cần phải ăn uống nghỉ ngơi, cần phải ngủ để đảm bảo tinh lực.

Cho nên dù hắn có cố gắng như thế nào, cũng khó có khả năng tiến thêm một bước nữa, cho nên hắn mới tâm tàn ý lạnh, sống một cuộc sống ẩn cư, không tranh giành với ai cả.

Khi Tiếu Ân đọc xong nội dung, đôi mắt hắn sáng lên như một ngọn bảo đăng.

Không thể tưởng tượng nổi, trên thế giới này có thiên tài như vậy. Phương pháp tu luyện ma lực chất chồng này mặc dù không thể khiến vị ma pháp sư kia đột phá cực hạn, nhưng đối với Tiếu Ân mà nói thì nó là một kiện chí bảo vô giá.

Đương nhiên, tất cả là do Nhất Hào trợ giúp, nếu không có thời gian nghịch soa, tình cảnh của hắn cũng không tốt hơn đối phương.

Nhưng có Nhất Hào, tình huống lại khác. Trong Nhất Hào không gian, nghịch soa thời gian có thể đạt tới mấy chục lần, nếu hắn sử dụng tám giờ tu luyện lực lượng tinh thần sơ cấp, như vậy trong Nhất Hào không gian có thể liên tục duy trì trong vòng hơn ba trăm giờ.

Điều này ở bên ngoài không thể làm được. Nhưng có Nhất Hào, vậy tất cả đều có thể.

Hơn ba trăm giờ tu luyện ma lực chất chồng đủ khiến lực lượng tinh thần của hắn tăng lên tới một độ mà người khác nghe qua phải rợn tóc gáy.

Mặc dù cho tới bây giờ, Tiếu Ân còn chưa tiến hành suy đoán một cách chuẩn xác, nhưng hắn có thể khẳng định, trước mắt hắn đã có một con đường để hắn thông tới đỉnh cao nhất của thế giới ma pháp.

Chậm rãi nhắm hai mắt lại, Tiếu Ân kiềm chế không để tâm tình của mình kích động.

Hắn hít sâu một hơi hỏi: "Nhất Hào, ngươi lấy thứ này ở đâu?"

Tiếu Ân vuốt mũi của mình, hắn không thể ngờ được, thứ này dĩ nhiên từ trên trời rơi xuống tay mình.

Vừa nghĩ tới việc mất mấy đồng Cray đã mua được nó, Tiếu Ân không nhịn được thở dài. Vận khí của mình, người bình thường đúng là không thể so được.

Nhưng trong lòng hắn khẽ động hỏi: "Nhất Hào, ngươi phục chế nó lúc nào thế? Ta cơ bản đã quên chuyện này mà."

Tiếu Ân bừng tỉnh gật đầu nói: "Nói như thế, khi ta rời khỏi cửa hàng thợ rèn ở thành Subi Tira, ngươi mới biết nội dung trong đó."

Chương trình này quá nhân tính hóa, ngay cả tư tưởng phức tạp của con người cũng đoán được, quả thực không thể tin được.

Chần chừ một chút, Tiếu Ân nói: "Biểu hiện của ta rõ ràng như vậy sao?"

Mặc kệ Nhất Hào biến thành dạng gì, nó vẫn là Nhất Hào, là nơi cung cấp cho hắn vô vàn cơ hội thần kỳ.

Đối với Tiếu Ân, Nhất Hào càng trở nên lợi hại càng tốt, như vậy tốc độ phát triển của hắn cũng tăng lên.

Gật đầu mạnh một cái, Tiếu Ân nói: "Nhất Hào, để ta thử uy lực của phương pháp tu luyện ma lực chất chồng này xem."Hai mắt Tiếu Ân lấp lánh hữu thần, lộ ra vô vàn ánh sáng lộng lẫy.

Trước mặt của hắn xuất hiện một tấm màn hình, lộ tuyến ma pháp phức tạp lại một lần nữa xuất hiện.

Ở lâu cùng với Nhất Hào, hắn đã sớm quen với màn hình lộ tuyến, biết đâu là điểm khởi đầu, đâu là điểm cuối cùng.

Có Nhất Hào ở bên cạnh, tương đương với một cái máy không gì không biết, hơn nữa có thể trở thành giáo sư chỉ điểm mình hai mươi bốn giờ liên tục. Đặc biệt khi học tập lộ tuyến đồ, người khác lại càng không thể so đo được với ưu thế của Tiếu Ân.

Dù là sư phụ Maren của hắn, chỉ điểm hắn học tập cũng chỉ nói lộ tuyến ban đầu ra thôi, phần lớn thời gian để hắn tự mình nghiên cứu, chỉ lúc nào Maren cao hứng mới cẩn thận chỉ dạy chi tiết quá trình vận hành của lộ tuyến ma pháp.

Nhưng chỉ đạo như thế vẫn có giới hạn, căn bản không ai có thể trong lần học đầu tiên khắc sâu được đống lộ tuyến hỗn độn đó trong đầu, cho nên Nhất Hào có sự trợ giúp to lớn đối với Tiếu Ân, đủ để khiến bất cứ ma pháp sư cũng phải nổi giận đố kỵ.

Yên lặng nhìn màn hình, Tiếu Ân không ngừng ghi nhớ nội dung của lộ tuyến, trong đầu hắn dần hình thành nên một đồ án hoàn mỹ.

Nhưng khi Tiếu Ân nghiên cứu xong, trong lòng càng thêm kính nể vị ma pháp sư nghiên cứu ra loại phương pháp tu luyện này.

Bởi vì ông ta không chỉ sáng chế ra lộ tuyến phẳng mà là lập thể đồ rất phức tạp.

Bởi vì trong thế giới ma pháp, chỉ có hỗn hợp ngũ cấp ma pháp trở lên mới có được pháp thuật siêu cường để làm nên lập thể lộ tuyến đồ này.

Có rất nhiều tam tinh ma pháp sư, trải qua thời gian dài thu nạp năng lượng, khiến cho ma lực của bản thân đạt tới cánh cửa đại ma pháp sư.

Nhưng bởi vì tư chất có hạn, bọn họ không cách nào nắm giữ được loại ma pháp lập thể đồ này.

Cho nên, những pháp sư này dùng tinh lực của cả đời mình, cũng chỉ có thể dừng lại ở tam tinh ma pháp sư mà không cách nào tiến thêm một bước, trở thành đại ma pháp sư.

Tương tự, bởi vì bọn họ không cách nào giải thích được lộ tuyến đồ, nên không có cách học tập phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao hơn. Cứ như thế, chênh lệch so với đại ma pháp sư càng lớn thêm, căn bản không thể so sánh với nhau.

Ma pháp sư sáng tạo ra phương pháp tu luyện kỳ dị này chỉ là một học đồ pháp sư nho nhỏ, nhưng bằng vào sự cố gắng của bản thân, nghiên cứu ra lập thể đồ chỉ có đại ma pháp sư mới có thể nắm giữ.

Thiên tư như thế không thể dùng từ thiên tài để hình dung, mà phải nói là thiên hạ không ai sánh bằng.

Nếu như không phải chịu sự giới hạn về tư chất, giống Tiếu Ân không cách nào hấp thu được năng lượng ngoại giới, thì chắc chắn thành tựu của vị ma pháp sư đó không thể đo lường được, cho dù là truyền kỳ pháp sư cũng có thể trở thành.

Lại một lần nữa cảm thán, Tiếu Ân tập trung tinh lực cao độ, bắt đầu tiến hành luyện tập phương pháp lực lượng tinh thần mới lạ này.

Lần đầu luyện tập không phải hết sức thuận lợi, đặc biệt tại những chỗ rẽ đặc thù, thiếu chút nữa đã phát sinh sai lầm.

Cũng may có màn hình trước mắt nhắc nhở, dưới tình huống này, rốt cuộc Tiếu Ân cũng miễn cưỡng hoàn thành.

Nếu như để cho vị ma pháp sư phát minh ra loại ma pháp này biết, Tiếu Ân chỉ mất mấy giờ là có thể hoàn thành lần luyện tập đầu tiên, chắc chắn hắn sẽ nhảy từ mộ ra quát to một tiếng: "Trời sinh ra ta, sao còn sinh ra ngươi."Lần đầu tiên thành công, trong lòng Tiếu Ân thầm hô may mắn.

Nếu như không phải hắn học ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ, sớm tiếp xúc với lộ tuyến lập thể đồ, như vậy ngay cả khi có Nhất Hào hỗ trợ, cũng đừng mơ thuận lợi hoàn thành."Nhất Hào, thành tích thế nào?"

Trong ma pháp động tương đối tịch mịch, nhưng không thể nghi ngờ gì là nơi tu luyện tốt nhất. Điều này, ngay cả ở trong ma pháp tháp cũng khó có thể có được.

Bởi vì ma pháp động được thành lập ở những nơi hoang dã, ít ai lui tới, còn ma pháp tháp là đầu mối của các thế lực.

Cho nên những ma pháp sư muốn tiến lên đỉnh cao, mục tiêu lựa chọn của bọn họ thường là ma pháp động chứ không phải là ma pháp tháp, nơi mà thế nhân hâm mộ.

Tiếu Ân bế quan ở trong gian phòng của mình một tháng, trong một tháng này, cuối cùng hắn đã hoàn thành mục tiêu, đó là duy trì liên tục ba trăm giờ tu luyện ma lực chất chồng.

Theo phỏng đoán của Nhất Hào, có thể đạt tới mức này đã gần tới cực hạn mà Tiếu Ân có thể chịu đựng được trước mắt.

Mặc dù còn có thể tiến thêm một bước nữa để phát triển, nhưng lúc này không cần phiêu lưu mạo hiểm.

Cho nên dù là Nhất Hào hay Tiếu Ân đều không hẹn mà cùng lựa chọn phương pháp ổn định nhất, lấy ba trăm giờ làm hạn định, không tùy tiện gia tăng.

Nhưng dù là như thế, hiệu quả mà thu được cũng khiến Tiếu Ân phấn chấn.

Lực lượng tinh thần của hắn tăng trưởng còn vượt sự mong đợi của hắn, tốc độ tăng lên hai mươi lần.

Có nghịch soa thời gian, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân tăng trưởng không kém gì nhất tinh, nhị tinh ma pháp sư bình thường, mà sau khi có ma pháp mới, tốc độ của hắn tăng lên hai mươi lần, theo phỏng đoán của Nhất Hào, tiến độ của hắn đã có thể so với đại ma pháp sư, thậm chí là so được với cả ma đạo sỹ.

Cho nên khi Tiếu Ân hiểu rõ tình huống của bản thân, ngay cả hắn cũng có chút không tin.

Đồng thời do thực lực tăng lên rất nhanh, cũng khiến cố kỵ lớn nhất trong lòng Tiếu Ân được giải quyết.

Hắn quyết định nghiên cứu Hoàng Kim kết giới, đẩy nhanh tốc độ tu luyện của đám Kim lên, nhanh chóng trở thành ma pháp sư chính thức.

Lấy ba khối ngũ cấp ma hạch từ trong vòng cổ ra, sau đó lại lấy ra một ít gân ma thú.

Khi Tiếu Ân nhìn thấy đống nguyên liệu này, trong lòng xuất hiện một tia cười thản nhiên.

Nguyên liệu này kỳ thực không khác gì nguyên liệu để chế tạo sát lục thiên mạc, có thể nói cả hai có khuôn mẫu giống hệt nhau.

Hắn vốn tưởng Nhất Hào sáng tạo ra một pháp thuật thần kỳ mới, không thể tưởng tượng được nó chỉ thay đổi, biến đổi hình dạng sát lục thiên mạc mà thôi.

Nhưng dù là như vậy, với năng lực tính toán của Nhất Hào thì đây không phải chuyện cười mà là chuyện cực kỳ xuất sắc.

Ít nhất đổi lại là Tiếu Ân, khó có khả năng làm được chuyện này.

Dựa theo phương pháp học trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân tập hợp đống tài liệu này lại một chỗ. Hắn sử dụng một ma pháp đơn giản, chỉ là tam cấp ma pháp bình thường, Ngưng Thổ Thuật.

Đương nhiên, nguyên liệu đưa vào không phải là thứ bùn đất bình thường mà là gân cốt và máu trên người ma thú cao cấp.

Mấy thứ này không phải những thứ trước mắt Tiếu Ân có thể có, mà là do hắn yêu cầu Harrison mang tới.

Chậm rãi, dưới tác dụng của Ngưng Thổ Thuật, gân cốt và máu ma thú hòa thành một thể, chắc chắn không gì phá nổi.

Làm xong bước này, Tiếu Ân cẩn thận cầm ba khối ngũ cấp ma hạch lên.

Ba khối ma hạch này có tác dụng trọng yếu khi chế tạo đạo cụ ma pháp, có sự tồn tại của chúng mới có thể khởi động được đạo cụ ma pháp.

Có thể nói, ba khối ma hạch có tác dụng giống như việc điểm nhãn cho rồng, nhờ có nó mới có thể phát huy tác dụng thần kỳ của đạo cụ ma pháp.

Đặt một khối ma hạch trước mặt, hắn lấy bút xương ra, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ lại, khuôn mặt hắn tràn ngập ý cười ấm áp.

Chiếc bút xương này là do Benson đưa cho hắn, trải qua vài năm sử dụng, hắn đã quen dùng bút xương, mỗi lần cầm nó, khuôn mặt thô kệch của Benson lại hiện lên trong đầu hắn.

Ý cười trên mặt hắn ngày càng đậm, nếu để Benson biết mình có năm tên đệ tử, trong đó có một tên có sáu phần giống hắn, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.

Khẽ lắc đầu, Tiếu Ân thu liễm tâm thần, hít sâu một hơi, trong đầu nhất thời xuất hiện một bộ lộ tuyến đồ ma pháp thần kỳ.

Lộ tuyền đồ này không phải là lộ tuyến đồ của sát lục thiên mạc, bởi vì lộ tuyến đồ đó cần có năng lực vượt xa thực lực trước mắt của Tiếu Ân, đừng nói là vẽ, dù muốn thi triển thử ở thế giới hiện thực một chút, cũng không dám.

Trước mắt Tiếu Ân đang vẽ lại lộ tuyền đồ của ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ mà vị ma pháp sư vô danh lưu lại trong động khẩu.

Lộ tuyến đồ này so sánh với sát lục thiên mạc thì đơn giản hơn nhiều, chẳng qua chỉ tương đương với độ khó của tam cấp ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ mà thôi.

Đương nhiên, ma pháp này cũng không có nhiều uy lực, nó chủ yếu được dùng để chế tạo đạo cụ ma pháp cùng loại với sát lục thiên mạc.

Chỉ cần vẽ lộ tuyến đồ lên ma hạch, khi hoàn thành đạo cụ ma pháp, đưa thuộc tính ma pháp nguyên tố vào, sẽ tự động ngưng tụ thành kết giới ma pháp tương ứng.

Đạo cụ ma pháp thần kỳ như thế, lại chỉ cần dùng tam cấp nguyên tố triệu hoán hệ để chế tạo, bởi vậy có thể thấy được tri thức của vị pháp sư vô danh kia uyên bác thế nào.

Bút xương chậm rãi hoạt động trên ma hạch, toàn bộ tâm thần của Tiếu Ân chìm đắm trong đó, trên người hắn, năng lượng ma pháp dao động không ngừng xuất hiện, mặc dù độ dao động không lớn, nhưng với phạm vi này mà nói, người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi.

Nếu như giờ phút này, bên người Tiếu Ân có ma pháp sư khác, chắc chắn ma pháp sư đó sẽ thất kinh.

Bởi vì loại dao động trong phạm vi này rất lớn, đã vượt qua phạm trù lí giải của ma pháp sư bình thường.

Có thể nói, trong cấp bậc nhất tinh ma pháp sư, rất khó có khả năng xuất hiện dao động trong phạm vi lớn như thế.

Song, Tiếu Ân lại không hề để ý đối với loại năng lượng dao động này. Đối với hắn, ngay cả tam hệ phi đạn cũng có thể nắm giữ được, vậy ma pháp cấp thấp hơn, tự nhiên không cần nói.

Từ từ, lộ tuyến đồ ma pháp phức tạp cũng đã hoàn thành trên ma hạch.

Khi lộ tuyến đồ hoàn thành, ma hạch nhất thời tản ra một đạo ánh sáng hoa lệ, ma pháp nguyên tố ở xung quanh vui sướng nhảy múa, giống như bị hấp dẫn bởi ma hạch.

Một lát sau, ánh sáng trên ma hạch tán đi, lộ tuyến đồ trên ma hạch ẩn vào trong.

Giờ phút này, dù có một vị ma đạo sỹ tới đây, cũng chưa chắc nhìn thấu được sự huyền bí trong đó. Đương nhiên, nếu như đối với pháp sư đã quen thuộc với cấu tạo đồ của ma pháp thì ma hạch này cũng không tính là sản phẩm xuất sắc.

Đó là chỗ đặc biệt của nguyên tố triệu hoán hệ, giống như ma pháp sư bình thường không thể nắm giữ không gian hệ, nguyên tố triệu hoán hệ, không phải người nào cũng giải thích được.

Tiếu Ân thở sâu một hơi, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Vẽ lộ tuyến đồ lên ma hạch còn phức tạp hơn nhiều so với thi triển ma pháp, nhìn Tiếu Ân có vẻ ung dung thoải mái, kỳ thực hắn đã sớm dồn toàn bộ tinh lực, đặc biệt khi vẽ, không dám phân tâm tí nào.

Cho nên giờ phút này, lực lượng tinh thần của hắn vẫn đầy đủ như trước, nhưng lại có cảm giác choáng đầu hoa mắt, hận không thể được đi ngủ ngay.

Loại cảm giác uể oải này đã rất lâu hắn không gặp qua, cho nên bất chợt xuất hiện, dù là Tiếu Ân cũng có cảm giác ăn không tiêu.

Nhưng hắn không lập tức ngủ ngay, ngược lại tập trung tinh thần luyện tập quảng bá thể thao.

Cảm giác uể oải trước mắt là cách tốt nhất để khảo nghiệm ý chí của hắn, nếu như lúc này hắn chiến thắng được sự uể oải, sẽ có lần chiến thắng tiếp theo, thậm chí sẽ quen dần với cảm giác này.

Tập quảng bá thể thao xong, Tiếu Ân thoải mái duỗi lưng, cả người tràn ngập cảm giác nhẹ nhàng thư sướng, khiến hắn thoải mái rên rỉ.

Vì để thuận lợi vẽ ma pháp lên ba khối ma hạch, Tiếu Ân dùng biện pháp an toàn nhất, mỗi ngày chỉ chế tạo một ma hạch. Dù tinh lực có dư thừa, hắn cũng đình chỉ chế tạo.

Hơn nữa trước mỗi lần chế tạo, hắn đều ngưng thần tĩnh khí, điều chỉnh tình trạng của bản thân tới độ tốt nhất.

Cẩn thận như thế nhưng vẫn có một lần chế tạo ma hạch bị thất bại.

Lần thất bại đó khiến Tiếu Ân đau lòng không thôi, hơn nữa lần thất bại đó khiến hắn sinh ra cảm giác muốn đánh bạc, muốn lập tức nếm thử lại, nhưng cái ý niệm đáng sợ cuối cùng cũng bị lý trí của hắn áp chế.

Hắn cũng không hiểu được, tại sao lại sinh ra ý niệm táo bạo đó, nhưng đối với hắn mà nói, đó cũng không phải là tin tức tốt.

Từ nay về sau, trong lúc tu luyện hắn cẩn thận hơn, hơn nữa còn thông tri cho Nhất Hào, tiến hành giám sát mình hai mươi bốn giờ, nếu có hành vi kích thích, nhất định phải nhắc nhở.

Nhưng trải qua lần giáo huấn đó, trong quá trình chế tạo, Tiếu Ân lại càng cẩn thận hơn.

Vào ngày thứ tư, cuối cùng hắn cũng chế tạo ma hạch thành công, hơn nữa còn khảm nó vào trong đạo cụ.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-146/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận