Ngôi Nhà Vui Vẻ Chương 1-2

Chương 1-2
1. Mỗi ngày tôi đang học cách rời xa ba ngay ở trong suy nghĩ, theo cách nói của tôi là vậy. Câu chuyện bắt đầu từ hôn lễ của ba.

2.

Khi đó tôi chín tuổi. Xủng xính trong chiếc váy thêu màu xanh da trời tiến vào lễ đường để biểu diễn dương cầm thay lời chúc phúc tôi muốn gửi tới ba tôi. Tôi vốn là một đứa bé ghét đến lóp học dương cầm nên dù được học, tôi vẫn chẳng có chút tiến bộ nào, nhưng với khúc nhạc này tôi đã thực sự luyện tập rất chăm chi. Bời vì hôm nay có cả ba mẹ tôi tham gia, hơn nữa việc được đám nhận vai trò quan trọng tại hồn lễ như thế này tựa nlnr có một điều gì đó đang thực sự diễn ra và có phần thú vị hơn việc đóng vai ba hay mẹ trong trò chơi với búp bê, trò chơi buôn hàng của lũ trẻ thường ngày.

Khi tôi nói với cô giáo dạy dương cầm của tôi rằng: ‘Đây là bản nhạc con sẽ chơi trong ngày cưới của ba con” dường như cô ngạc nhiên đến mức không thể khép miệng lại, cô chi có thể lắp bắp vài lời hỏi lại: "Ba dượng con ư?”

“Không ạ. Là ba con. Lần này là ba con sẽ kết hôn”. Một thoáng cô giáo nhìn tồi, tôi đang đứng trước những đứa trẻ khác mà như thế này thi không được, một người nếu đã quyết tâm thì phải luôn khí thế, tôi giả bộ nở một nụ cười rạng rỡ sau khi đã tạo dáng như đang nghĩ ngợi điều gì đó, tôi dõng dạc: “Vậy đi, chúng mình hãy cùng nhau luyện tập chăm chi một lần. Dù vậy đừng quá say mê tập luyện đấy”. Khi tôi nói thế, nhừng đứa trẻ nhìn tôi già bộ cười, điều ấy cũng chẳng còn xa lạ. vốn dĩ chúng luôn nhìn tôi với ánh mắt đầy tò mò và thương hại Ìilnr nhìn một đứa mồ côi tội nghiệp. Nliờ chút thương hại đó. tôi nghiễm nhiên được miễn bị phạt, đương nhiên chi là những hình phạt đơn thuần, nhưng điều đó chẳng bao giờ trở thành mảng ký ức tươi sáng trong tuồi thơ tôi. Hay nói một cách nặng nề hơn, đúng hơn là một kỷ ức buồn. Dầu sao thì tôi nhắt định sẽ biểu diễn bàn nhạc Ngôi nhà vui vẻ của tôitrong hồn lễ của ba tôi.

Dù cỏ đến bất cứ đâu nơi tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc

Nơi bình yên nhất chi có thể là ngôi nhà yêu dấu của tôi

Thiên đường của tôi, niềm vui của tôi, điểm dừng chân của tôi

Chi cỏ thế là ngôi nhà của tôi - nơi hoa thơm đua nở với tiếng chim hót véo von.

 

 

Nguồn: truyen8.mobi/t131685-ngoi-nha-vui-ve-chuong-1-2.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận