Nghịch Lửa Chương 18


Chương 18
Trong thoáng chốc trái tim Lâm Vãn Thu bay lơ lửng trên đám mây hồng,

7có hàng 5ngàn con 40bướm dập d0dờn xung c1quanh, ru 3bùi trái 93 im cô. Niềm 7 ung động e gọt ngào, 3êm ái lan ef âu đến cd ừng tế a2 ào. Hai chữ ea“kết hôn” bđược phát 33 a từ miệng d ủa người 5đàn ông a à cô thầm 6 êu nhiều b5 ăm, chuyện 0 ày còn ảo 3 ơn cả giấc bb ộng mị, 4 rong đầu 05 hỉ còn 5 ang lên tiếng 66 háo hoa rôm a ả, sáng c ực cả c ầu trời 7 uy nhất 0 ó cô và banh. ( đoạn 7 ày khó quá, 95 ạn Thủy e5đã cố d3 ết sức 6 àm cho lỡn ca ợn một a í)



Nhưng 0e âm Vãn Thu 0d hật sự 8 iểu Bạch 5 huật Bắc 0e ó bao nhiêu b1 hướng mắt f8đối với 6mình, vì 8bthế, rất 20nhanh thoát  khỏi athế giới 1cảo, dùng 9lí trí khước c5từ: "Thật 7xin lỗi, ftôi cảm 9athấy hai 83chúng ta 4không thích 5hợp”.

Mi ctâm Bạch 2Thuật Bắc 0ehõm sâu ahoẵm, dựa 4người vào bxe, châm f4lên điếu 8thuốc. Gương 4mặt anh 8tuấn chìm 57trong khói 75thuốc đục 9mờ, giấu 4bkín cảm 86xúc chân 8bthật.

Đàn 8ông mà, 5ai chẳng 65tham lam vô 0cđộ. Lâm 1dVãn Thu  dần e4trở thành 58thói quen 5trong cuộc 05sống của 4eanh, dù anh 2không quá fcđể ý cô, 8nhưng sâu a9trong tâm dvẫn phát ffsinh  tham afniệm độc 88chiếm.

Bạch c9Thuật Bắc b6không phải 6là kiểu 5người tùy 5hứng, anh 9sống có d2nguyên tắc, 4luôn lập 2fnhững kế 59hoạch dài 27hạn cho f6tương lai. d9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng từ b0sáu năm 6trước, 8dkhi Lâm Vãn ebThu bất cngờ xuất chiện, thì bcuộc sống fcủa anh e4đã chệch dđường 4ray.

Thấy 0cô cùng a7tên đàn 1ông khác 9đứng chung 04một chỗ, e6lòng anh cbất giác 52sinh ra phẫn 4dnộ, căm dahờn. Hơi d4thở của canh đã dây 7trên người 3cô, cả 9ecơ thể 07cô đã được a9anh “đánh a0dấu chủ 28quyền”, 04vậy nên 79không được 3phép nói 31cười ríu 4rít với etên đàn eông khác.

0sự nổi f0loạn của 4bbản tính cechiếm hữu anên anh bất 42ngờ bật dara lời cầu 4hôn. Nhưng 0suy cho cùng, 46kết hôn bccùng Lâm eVãn Thu là 5một lựa bchọn không 5tồi. Làm evợ anh, 0Lâm Vãn fThu sẽ xem 67anh như “ông 9trời” 9ecủa cô, 80đối với d7anh một 5dạ hai vâng, 5khúm na khúm 5núm như cftrong quá a9khứ.

Ngón 7tay thon dài accủa Bạch 6Thuật Bắc cxuyên qua 13làn khói btrắng, ấn 83nhẹ vào 5emi tâm: “Nếu dnhư sau này, b3quan hệ bcủa em và 3Manh Manh 20bị phanh bphui, lúc cấy dù em 4ở với fbai đi nữa, fđều gây aảnh hưởng dxấu cho 94gia đình 8ftôi ."

Đôi 0mắt thâm 2sâu liếc d0nhìn phương 1hướng Cao 8aHách rời cdđi, tiếp d7sau trầm e4tư chuyển 9về phía abcô: "Huống 8chi cậu 8ấy còn 99là bằng 5fhữu của 56tôi."

Nghe 2Bạch Thuật 8Bắc nói 7xong, Lâm dVãn Thu chỉ ahơi giật amình nhưng fbkhông quá adkhó chịu. 53 © DiendanLeQuyDon.comTiếp xúc 5với anh 15nhiều thành 99quen, tâm clí chịu bađựng thất dvọng đã 2enhuần nhuyễn 17ngấm sâu 94vào máu, 5chả bao 2giờ cô 3chi vọng 45vào những 6điều viễn 8vông, phi 8athực tế bnữa.

"Ngài cyên tâm, fsẽ không 7ai biết 5eđược mối dquan hệ 1dcủa tôi 8và Manh Manh." 3Lâm Vãn 6Thu cúi đầu 7nhìn xuống 5mũi giày, a5nhoẻn miệng 7cười khổ, 17"Những 8dđiều đã f7hứa với e9Cố tiểu cthư, tôi 61luôn ghi 5nhớ trong 1lòng. Mặc bkệ Cố etiểu thư fđang ở 3eđâu thì 4phần hợp afđồng này 9vẫn mãi ecó hiệu 8flực. Vả flại, tôi ccùng Cao b1Hách... không bdphải loại 62quan hệ dfnhư anh nghĩ."

Bạch cThuật Bắc bkhẽ ngước b1mắt, ngắm 11nhìn hàng alông mi đen 6dài của 6dLâm Vãn 93Thu, chúng 3vểnh lên 4cong vuốt, dtựa như 65cánh quạt 7bhương bồ e0nhỏ. Chỉ f7vì câu cuối a0của cô, 4tâm tình 6vốn tồi 0tệ liền bchuyển biến a9theo chiều 59hướng tốt.

Lâm 5bVãn Thu không 6anhìn anh denữa, chuẩn 0bị lướt 6qua anh, đến 77chào tạm 1biệt Manh ecManh.

Dụi 0atắt điếu 5thuốc, Bạch e7Thuật Bắc 3nhàn nhạt f2tuôn ra một 0tràng: "Cùng 3tôi kết 38hôn có gì afkhông tốt? 3Từ nay về dsau, em có 4athể quang cminh chính cđại ở 85cạnh Manh 6bManh. Chẳng 6cphải em 5luôn mồm 71nói yêu d2con bé sao? 0aBây giờ ccchứng minh 8cho tôi xem cnào."

Thân 6thể Lâm aeVãn Thu cứng 3đờ, kinh 7engạc quay eđầu nhìn danh.

Anh 3đứng trong 9ánh tà dương, avầng sáng 30vàng tô 73điểm cho dvóc dáng 9dcao lớn, 7rắn chắc. 8 © DiendanLeQuyDon.comÁo sơ mi 86trắng làm 30dịu đi dđộ lạnh etrên gương 33mặt . Nhìn 29thoáng qua, 44vẫn như 77chàng hoàng 8tử trong 78giấc mơ 6thời thiếu 2nữ của 82cô, nhưng b4chỉ cần b9vài giây 12sau, hàn d9ý khát máu 2etỏa ra từ 3người anh 4sẽ lập 0atức đông 64cứng trái aftim cô, đá 4cô trở 8về thực 5tại.

Manh 5Manh chăm 2chú nhìn dtừng cử e6chỉ của 4Bạch Thuật 1Bắc cùng 6Lâm Vãn 1fThu, hiệu 4quả cách 3âm trong exe quá tốt, fbé không 25nghe được cdgì, cửa 3lại mở 73không ra, 18Manh Manh 86dần lo lắng, 3alấy bàn 9tay nhỏ 1đập mạnh 3fvào cửa c0sổ, hét d1to: "Ba, caba không cđược bắt 9nạt dì bcủa con 6dđấy!"

Bạch 5Thuật Bắc 5tiến lên 9một bước, 02làm ngơ 0trước sự fồn ào của 2fcon gái, 33lẳng lặng 5tiếp cận 2eLâm Vãn 2Thu.

Hai bngười đứng afsát nhau, 6chóp mũi dnhư có như 58không chạm 9vào nhau, 94anh dịu 57dàng vén e4sợi tóc 90bay trong 91gió ra sau b7tai cô: "Lâm 51Vãn Thu, etôi biết 4bđời này 5em yêu nhất 3chai thứ, cchính là e2tiền cùng 9Manh Manh, 9kết hôn 9evới tôi bđi, em sẽ 62nhanh chóng c4nắm trong atay hai thứ d5đấy."

Lâm acVãn Thu đần 2bngười đứng 1tại chỗ, 5alạc vào 0đôi mắt fđen sâu bhun hút của feanh. Đôi cmắt ấy 66tỏa ra nguồn 1ma lực, 1hút cạn 63linh hồn fcô, xoáy a6chặt trái 6tim cô. Nhưng 46trong lòng banh . . . 5 © DiendanLeQuyDon.com. . .

Cổ dhọng khàn 8đặc, Lâm deVãn Thu muốn 6há miệng, 04Bạch Thuật 5fBắc đưa 4ctay ngăn 96trở, chất 5giọng trầm ekhàn rót ednhẹ vào 8ctai cô: "Em 5hãy từ cctừ suy nghĩ."

-

1tình cảm dnhiều năm a9với Bạch 4Thuật Bắc, fLâm Vãn bThu dần btrở thành b5“kiểu amẫu tiêu bbchuẩn” 3cho những 51người yêu 9đơn phương. e © DiendanLeQuyDon.comTình yêu bấy gần 8bnhư thành 16chấp niệm 6cả đời 2cô. Nhưng 05cô chưa 6bao giờ 0ảo tưởng 60bất kì 7bđiều gì etừ anh, dbởi cô b9thấy rõ ekhoảng cách 7xa xôi của 7emình và 1Bạch Thuật 47Bắc, đặc 64biệt luôn btồn tại  một 9Cố An Ninh 0làm vách engăn bền 8echắc.

e7vậy, cô cchưa từng 04nghĩ sẽ d0có ngày 3bản thân fkết hôn 20cùng Bạch 3Thuật Bắc, echo dù bọn edhọ có chung f3một đứa fcon gái, ethậm chí f8còn chung 77giường 27chung gối.

Lâm f2Vãn Thu ngồi 4ở trên 81sô pha, thần 4người nhìn c2căn nhà 6trống trải. 6 © DiendanLeQuyDon.comTừ khi Tri ffHạ rời 75đi, trong 37nhà yên 7tĩnh hẳn, f1chỉ còn 4mình cô 4đối diện f8với bốn 8cbức tường 81lạnh lẽo 19xung quanh.

44vị của asự cô đơn 2vô cùng cdđáng sợ, adcô cũng 3fnhư bao người aphụ nữ 3khác, khát akhao một 7mái ấm 0gia đình, 9muốn có 8fmột bờ d9vai rộng 1rãi, một dvòng tay e6ấm áp, 63dịu dàng a7an ủi những 80khi cô mệt 7mỏi. Nhưng bBạch Thuật 4Bắc sẽ 2là người 4ấy sao?

Một 6dngười chồng cdkhông hề 82yêu thương 68vợ, kiểu 3gia đình 24tạm bợ dấy sẽ 4trôi về e1đâu?

Lâm 5bVãn Thu không 3xoắn quá 03lâu vào avấn đề 31này. Cô dđi rửa 47mặt cho aftỉnh táo, 9rồi mở 41laptop bắt 74đầu nghiên 6cứu công d6việc. NHiệm evụ quan 78trọng trước cmắt là 9phải nhanh 9chóng giải 1quyết chuyện 8công ty, e6gấp rút 1tìm công 64việc mới, abệnh của 29Tri Hạ phải eliên tục cđiều trị cmới có fkết quả a0tốt, mỗi 32tháng cô 45nhất định ephải kiếm 6đủ tiền ccho phí chữa 6bệnh.

e8không có 56thời gian d2để sầu 4não cho chuyện b2tình yêu dfnam nữ.

Ngày ahôm sau, 8Vãn Thu cùng 36Cao Hách 10đến câu 25lạc bộ ctập thể ehình. Cao 3Hách là 81khách quen 44ở nơi này, 0thái độ 93của quản 9lí đối 4với anh 6ata rất ân bcần, chu 1đáo, nhiệt atình đi dphía trước fdẫn đường, 98còn hiếu a7kì quan sát 1Lâm Vãn bThu vài lần: 9"Vị 7tiểu thư 59này là lần 61đầu tiên 72tới đây?”

Cao 88Hách thận 72trọng nhìn d5Lâm Vãn eThu, bàn 6atay khẽ 0đặt lên eđầu vai 98cô: "Làm 4cho cô ấy 41một thẻ f9hội viên, fTam thiếu 87có thắc 42mắc thì 74cứ nói 5với anh 2ta, đây 64là bạn 6của tôi."

Quản 5lý đã nhìn aquen những 0tình huống ethế này, 57mặt mày 4aliền hớn 56ha hớn hở: c"Được, 5được, daxin mời 1dhai vị tới 0bên kia."

"Chỗ f8này là sản cnghiệp của 8người con a1trai thứ 6ba của Bạch fagia." 5bCao Hách cvừa đi 0bvừa giải 9thích, trong 6đầu Lâm 0Vãn Thu ngờ fngợ hiện flên bóng edáng người 38đàn ông 19mà cô tình 5cờ gặp 7một lần, aliền phát 3ahiện ra edđiều thú dvị: đàn eông trong d2nhà họ b1Bạch đều cmang dáng 30vẻ ngạo enghễ của c9bề trên, 6fluôn lạnh 6dlùng xa cách 83với đời.

Lâm 52Vãn Thu lặng fblẽ liếc 9nhìn bàn e3tay đang 7ctự nhiên bđặt trên 0vai mình, 9bàn tay của 7bác sĩ đẹp a4nhở, còn b3mang theo 2eít hơi ấm btruyền xuống bđầu vai 4dcô.

Cao 6Hách tinh a5ý nhận dra sự ngại 9ngùng của ccô, vội 4thu tay lại, 25khó khăn cmở miệng: 47"Thật 7xin lỗi, fanh ra nước cngoài du dehọc vài 19năm nên 7lễ tiết. 79 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 63 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 86có ý gì fkhác."

Lâm d8Vãn Thu nhìn 8bộ điệu 53khẩn trương 4ccủa anh b3ta, hai gò 5cmá trắng 6noãn dần 73ửng lên bmàu đỏ f2hồng, cô 1bỗng nhiên 01nhoẻn miệng 8bcười: "Cám 17ơn anh đã 09chịu giúp f5em."

Hôm 7nay Lâm Vãn 86Thu đến d9đây, mục fđích để 6theo dõi 75anh chàng 7người mẫu 66trong bản dfhợp đồng acô đã kí. b7 © DiendanLeQuyDon.comMà nơi này f8chỉ cho 6phép khách 5VIP ra vào, 6cô hết 9ccách, đành 48nhờ sự 56trợ giúp 57của Cao 5Hách.

Con bangươi đen 5của Cao dHách phát ara tia sáng fbmê người, 7đuôi lông 2cmày nhướng 7elên vòng 0cung hoàn 1ehảo: "Nếu dmuốn cảm 5ơn, vậy 9amời anh 22bữa cơm 8đi?"

Lâm 57Vãn Thu hơi fsững người, 20ngay sau đó 59gật đầu: e6"Được cạ."

Hai 7người đi 4dọc theo 1hành lang 2dài, trên e1đường 0bgặp rất 01nhiều nhân 57vật lớn bdở Dong Thành. b5 © DiendanLeQuyDon.comCao Hách 0tuy là bác fsĩ nhưng b5hầu như f9đều quen 9biết những 6nhân vật aenày, Lâm 7Vãn Thu trầm 84mặc đi 04phía sau 5anh ta, hơi 12mất tư 8nhiên khi 49bị những c3cặp mắt ffsoi mói ghim 6thẳng vào b4người. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhững ánh 24mắt tràn cngập vẻ 6mập mờ, 92chọc ghẹo, bthêm những 78vẻ mặt 2như muốn 4hỏi lại d1thôi với aCao Hách…Cô d1tuy chậm 09hiểu nhưng dcũng lờ 17mờ ngửi 6ra mùi vị 8bất thường.

Lâm fVãn Thu thầm 8anghĩ, chắc echắn phải 1atìm cơ hội, 1nói chuyện 8erõ ràng c2với Cao 0Hách .

Hồn 7vía Lâm 3bVãn Thu tiếp dtục trên fmây, cho etới khi bcái tên fdquen thuộc b6lôi tuột ddnó xuống.

"Thuật b0Bắc?" 1cCao Hách a5bất chợt 7dừng chân, bcnhíu mày 80một cái, f3"Sao 2anh lại 57ở đây?"

Lâm 4bVãn Thu ngạc fnhiên ngẩng bđầu, Bạch 1Thuật Bắc 5evận bộ 18đồ thể 49dục màu 0eđen, phác 5họa rõ 9ràng những f8đường 62cong săn 0chắc của 59cơ bắp. b4 © DiendanLeQuyDon.comNgũ quan 4lạnh lùng 95hợp thành 2dgương mặt c0nghiêm trang, 39khóe môi 79hơi mím, 6đôi mắt 3csâu đen 09nhìn đăm 3ađăm vào b1cô.

Ánh 8dmắt sắc 3ebén như amột cây 37đao nhọn, 0dkhiến mọi 6người rùng 0mình, đổ 87mồ hôi 1lạnh chỉ 72bằng chiêu 75“nhãn sát”.

Lâm 97Vãn Thu không b1dám chơi 5trò đấu f4mắt với 3Bạch Thuật fcBắc,  khôn 56ngoan dời 43tầm mắt bbtới cô 8nhóc đứng 8bbên cạnh 31anh.

Manh aManh mặc e3quần sọt 33cùng chiếc 2eáo may ô, 6edẩu môi cra chiều bmất hứng, f7nhưng khi 0thấy Lâm 3Vãn Thu liền 44nở nụ 13cười tươi drói: "Dì eơi."

Lâm 4Vãn Thu tiếp 85được cô 70nhóc đang 8bổ nhào b0vào mình, f9buồn cười 1quẹt nhẹ aesống mũi e4bé: "Sao 95thế? Ai 18dám chọc 3cục cưng 9của dì amất vui 9fvậy?"

Manh 3Manh ấm 47ức, đưa bdbàn tay mũm dmĩm chỉ 97về phía d2Bạch Thuật fBắc: "Ba dngốc lắm, 2clại đưa 31con đến 7phòng dành 53cho con trai 1để thay a8quần áo, engười ta 2là con gái 7mà!"

Lâm 9dVãn Thu tức 10cười: ". 32 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 2 © DiendanLeQuyDon.comCục cưng, 62ba con là 1cđàn ông 30mà."

"Nhưng 18con là con 2gái." 0Manh Manh 68vẫn kiên 17trì với 4tư tưởng 5“nam nữ bbhữu biệt”, abôm chặt 71Lâm Vãn dbThu, nũng anịu: "Con adđi với 5adì nha. Ba d6ngốc lắm, 2lát nữa 8sẽ dẫn 4bcon vào phòng dtắm nam fđấy, xấu 24hổ lắm 13dì ơi"

Lâm cVãn Thu dở 6khóc dở 4cười, chợt 38nghĩ đến e3việc Manh 7eManh không 0dcó bàn tay 57phụ nữ 2achăm sóc, 80sau này phải d3lẽo đẽo 5atheo sau Bạch 60Thuật Bắc dđến nhiều 1dnơi không 7thích hợp, 8trong lòng 3adấy lên fnỗi khổ 1sở .

Bạch a4Thuật Bắc fdcùng Cao cfHách đứng ftán gẫu avài câu. 7 © DiendanLeQuyDon.comCao Hách 2cảm thấy 5giữa Bạch 29Thuật Bắc 5và Lâm Vãn 16Thu có điểm 81khác thường, 15nhưng Lâm 9Vãn Thu không 3nói, anh bta sẽ không d4hỏi.

45Dù gì trong b1tim Bạch 2bThuật Bắc b7đã có bóng 0hình khác, 1như vậy, aanh ta chắc cfchắn còn d0cơ hội.

Hai 44người nhất 32trí không 4nói chuyện 2eliên quan c0đến Lâm 6fVãn Thu. 4 © DiendanLeQuyDon.comLúc Cao Hách 1vừa buông 45lỏng cảnh 45giác, Bạch beThuật Bắc 47bất ngờ 4xoay người, 1nói với 7Lâm Vãn 31Thu: "Để 5Manh Manh ctheo em đi, 6bxong việc ccnhớ gọi 1cho tôi."

"Việc 9này——" fLâm Vãn 5Thư còn 4chưa kịp 9chối từ, 16Bạch Thuật b6Bắc đã 7fnhét tay 0fvào túi bquần, thong 9dong bước 7cđi thẳng. d0 © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 4fcô vừa 1csốt ruột 0vừa lo âu, 5bngười đàn 3ông đó 20không phải 7ghét nhất e6việc Manh eManh ở một 1fmình với 7dcô sao? Hôm 4nay bị ai 0nhập mà 0ctrở nên 9tốt tính 41thế!

Mấu 32chốt  là becô có việc 6ekhẩn cấp 45cần giải 79quyết, dẫn 0ftheo Manh 9manh rất 75bất tiện. 3 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn abThu tức 3đến ngihến frăng nghiến clợi, dậm 2cdậm hai 52chân, nhưng dcBạch Thuật 9Bắc là 8kẻ thân 9cao chân cdài, chẳng d6mấy giây fsau đã biến 62mất ở b6khúc quanh 1btrên hành 0lang.

Cao 5aHách liếc 4nhìn cô ebé “bóng 2đèn nhỏ” cfđột ngột a2chui ra, giơ 2tay vuốt 2cve đầu 93bé, mỉm 45cười: "Hình 6như Manh d1Manh rất dthích em."

Lúc 01trước anh dfta từng 4nghe Lâm cVãn Thu kể 0sơ qua, biết bđược lúc e8khi đi lạc 63đã đến 9ở nhà cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 4là đứa d4trẻ thiếu 9mất tình cethương của 2emẹ, khó 5trách lại dyêu quý e9Lâm Vãn 5fThu như vậy.

Lâm deVãn Thu không 5biết nên 7giải thích 72ra sao, đành bqua quýt admột câu 7f"Không 8còn chuyện 8cgì nữa, 7banh bận 4tập luyện 2thì cứ 8đi trước, 7để em trông ebé."

bđi vài bước, 1lại quay eđầu: "Còn bachuyện mời 7cơm, em sẽ 42gọi điện 4bhẹn với f2anh sau."

". 2b © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." aeCao Hách acòn đang e8trợn mắt 6há mồm, 6Lâm Vãn 6dThu đã ôm eManh Manh evào phòng e0thay quần 9áo.

Không cphải Lâm 9Vãn Thu muốn 0bồi dưỡng 0tình cảm 3nên mới f6hẹn anh 1ta sao ? Quái 0egì giờ 4lại vứt  anh cta qua một bcbên?

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/72107


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận