Nghịch Lửa Chương 24


Chương 24
Bây giờ đã rất trễ hơn nữa dựa vào lực đạp bàn chân, chứng tỏ người bên ngoài mang theo ý đồ không tốt

 

Lâm 58 ãn Thu không c2 ám mở cửa eb bừa. Cô 7f ặng lẽ 96đi tới 4 cửa, khắc c85 hế nhịp c tim đập 4e loạn, thấp 97 giọng hỏi: c"Ai đó?"



Người 0 goài cửa 7 chả ừ hử t0 iếng nào, 84đáp lời cc3 ô là những cd ú đạp 4 càng gia tăng 7 lực.

Lâm e Vãn Thu xác 7bđịnh kẻ 05 goài cửa 4 chẳng phải da người tốt, c trong đầu xaa ẹt nhanh e4 qua muôn vàn se0 ự suy đoán, cdb ó lẽ là ne gười do g87 ã Ngô tổng 09 phái tới h9c oặc là b9c ọn lưu m1 anh côn đồ… tda óm lại, cd ngàn vạn l4c ần không 6 thể mở 7 cửa.

Cô la6 ùi về góc 9hẹp trong b7căn phòng, 5gắt gao 4dùng chăn b8trùm kín 6người, 8bcắn chặt 9môi không 5dám lên 9ctiếng, ngay 5cả tiếng 2hô hấp 7cũng khẽ eckhàng, yếu 1ớt.

56hội bây 1giờ đầy d6rẫy những 32tên tội dphạm cướp b6bóc, cưỡng ahiếp…từng e0dòng tin a3tức chấn e7động thay fphiên nhau dhiện trong c9trí nhớ. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hết bcách rồi, bdù sợ hãi 9đến đâu 0cũng chỉ a6có một 21mình cô c1phải gồng fmình chống 4đỡ.

Ngoài 27cửa đột 7nhiên trở c7nên yên 02tĩnh, đầu 9Lâm Vãn 72Thu từ hai 2đầu gối angẩng lên, dhơi thở 3nín nhịn. e © DiendanLeQuyDon.comLát sau, 1một tràng ftiếng bước 79chân nối bđuôi nhau 8rời đi, cdquả nhiên 63không chỉ d7có một 44người.

Nỗi b1sợ hãi 62ập vào 7lòng, Lâm 8Vãn Thu co cmình nằm 2trên giường dbkhông dám 1gây tiếng 3động. Tiếng bbước chân exa dần rồi 3biến mất, btrả lại e8sự yên 8ắng cho c6màn đêm.

Trong 4phòng yên 61tĩnh, xung 7quanh không demột tiếng eđộng, nhưng 9nỗi sợ adtrong cô acvẫn không 1cách nào 2ctan biến,  cứng emình nằm aftrên giường.

Giờ c0phút này, efcô vô cùng 42nhớ nhung fgia đình cnhỏ ngày b7xưa của amình: có bba, có mẹ bfkế và có 0cả…Tri 1Hạ.

Cuộc esống xô 36bồ chốn ethành thị, b6chỉ một 21mình cô 8đơn lẻ abóng, trong 3thân tâm acmình, Lâm 1fVãn Thu khao bekhát một 4mái ấm 5egia đình, e5có người 08bên cạnh a1chia ngọt f9sẻ bùi, bdcùng cô 6an ổn trải 2qua những angày dài 8là đủ.

f0xếp gọn bclại chăn 1mền, uể 29oải nằm c5thừ người, 54không muốn 14động chân 66động tay 1vào bất 1kì thứ agì, thầm 29nghĩ ngày 83mai sẽ làm asao? Những afngười vừa e6nãy rốt 68cuộc có b5mục đích 9gì? Phải dbáo cảnh 5sát ư? Nhưng cchưa có 2chuyện gì 5xảy ra, a4có báo cũng 40như không.

Lâm e5Vãn Thu vẫn cnghĩ những 9điều vẩn 8evơ, không achút buồn fngủ, cho 5ađến khi 04cửa cuốn 4bị gõ vang 4flần nữa, 5trái tim ddcô giật fthót, như a2treo lủng 5lẳng trên casợi dây.

Lần enày tiếng 2gõ rất dcó tiết e9tấu, không 56loạn xạ 3như lúc a1nãy, không b3có hung hăng, 37nóng nảy. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Lâm 79Vãn Thu vẫn atập trung 02cảnh giác, 56nhìn lên 5cđồng hồ, 6đã hơn e010 giờ.

"Lâm 8Vãn Thu." 2Giọng nam 0trầm thấp, câm sắc 5quen thuộc, dnhư ngọn 3nến lấp 97lánh trong bmàn đêm eđen, chiếu 7dsáng thế 7giới u tối 92của cô, 2đẩy lùi c8nỗi sợ 2ehãi.

Lâm 9Vãn Thu bỗng 50chốc ngẩng 49đầu lên, c6cảm thấy 7rất khó 1tin, rất 5không chân 99thật, ngơ 2ngác ngồi 7ôm gối, cmím môi 3không trả 4dlời.

Thế cdnào lại 9là anh đây? fCô nhất eđịnh là 2đang nằm 0mơ rồi.

Bạch 7aThuật Bắc 7cau mày, 0bắt đầu 9bmất kiên 0nhẫn, Manh 7Manh vẫn f9hay gọi 0fđiện oán c0trách với 5anh, méc d5Lâm Vãn 0Thu càng c6ngày càng blơ là bé, 0hôm bữa 3ecòn lỡ 4ahẹn với fbé, việc 6trước đây e4chưa từng 9dxảy ra.

3anhóc cực dkì thất 85vọng, trong f0lời nói 3fnhuốm đầy eeniềm tủi fthân, cả bngày đều 62buồn rười 04rượi.

Bạch 0Thuật Bắc bthương con cgái, đau 89lòng khi 3thấy bé dfchịu uất 2aức, vội 5vàng bớt fchút thời dagian đi tra exét Lâm bVãn Thu. c © DiendanLeQuyDon.comNgười phụ 0nữ này 1đang làm 6cái quái fgì? Vì sao 6lại dám 21cúp điện 31thoại của canh, còn 9ddám lỡ e9hẹn với 63Manh Manh?

26cửa thật 7flâu nhưng 67không có 0tiếng đáp, fcsự ngụy 89trang nho 5nhã, dịu 2dàng của 8banh đang 9rơi dần 5về con số 1không, ngữ 1fđiệu bất dgiác tăng 05thêm: "Lâm cVãn Thu, 23mở cửa!"

Màn 70cửa bất bthình lình ađược kéo elên, Bạch 7Thuật Bắc 7chưa có bphòng bị, 2bất ngờ cbị ánh 7đèn chiếu athẳng vào 68mắt. Anh ctheo bản d6năng nhắm dfmắt, mày 0rậm nhíu 86lại, đáy 5lòng càng 4buồn bực.

Tính 46khí anh vốn 68chẳng hay 2cho gì, sự 5ngụy trang 6cũng đã 1ctiêu biến, fvừa định bnổi giận, b0lại bị adáng vẻ 5ecủa cô b1gái trước 0mắt khiến e6cho ngơ ngẩn.

Hai 2vành mắt 3của Lâm 63Vãn Thu đỏ 7au, khuôn dcmặt dưới 33ánh đèn 8btrắng bệch d4như giấy, acô dường b7như có điều efmuốn nói 0với anh, dkhóe môi 6run rẩy, 3ngập ngừng eahồi lâu bfmới mở 42miệng: “Anh… 8vì sao lại 4tới?"

Bạch eThuật Bắc f6nghi ngờ fnhíu mày: c6"Sao esắc mặt 45kém thế?"

Lâm 3Vãn Thu siết 2echặt quả 0ađấm, hàng 9mi đen rủ 0xuống, tránh 50tầm mắt d9anh và nói: 1"Có 6lẽ vì quá 5cmệt mỏi."

Người 1đàn ông etrước mắt 5vĩnh viễn 6fsẽ không 5biết, giờ 3phút này, 8tâm tình 6cô phức 29tạp đến 7mức nào. fa © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn eanh, tựa 70như trên cbngười anh 2phủ một 34tầng sắc 3màu ấm, dkhẽ khàng felan tỏa 0cvào lòng dccô.

Bạch abThuật Bắc 0nheo mắt 98quan sát faLâm Vãn 0cThu, cảm 2thấy tâm e5trạng cô 79bất ổn, 1nhưng cô 61đã cố dtình giấu, 3anh cũng 54lười tra 2cứu. Chỉ  giơ dtay vuốt 2nhẹ gò 0má trắng d4và nói: 7"Vậy 12đừng làm 4nữa, cái bquán bé c5tựa lỗ 4dmũi này accó kiếm cđược bao 6nhiêu đâu."

Không 03bằng trực 17tiếp nhận 2blời anh, 5dmột bước b1lên mây, 20ăn sung mặc 3sướng cả 57đời không atốt sao?

Anh 6không biết a4trong hồ 50lô của 4fcô rốt 32cuộc chứa 1thứ gì e5nữa, cần fchi phải 5lằng nhằng, bvòng vèo 1mãi thế? 26Chẳng lẽ 10vẫn còn fđắn đo 59giữa anh 0avà Cao Hách?

Lâm fVãn Thu nghe 4anh nói xong, 5flặng lẽ 5anuốt lại dnhững từ 83đã trào 3lên cổ 2họng. Tuy fgiọng điệu 8của anh 23mang theo 6bcưng chiều 90nhưng ý 7tứ vẫn dẩn chứa f0sự ngạo 2mạn của ftầng lớp 3trên cao.

1trầm mặc, f7nhẹ nhàng 4tránh thoát 7lòng bàn 1tay ấm áp: 8c"Tôi 61rất hài clòng với ctình hình d6hiện giờ, 8mỗi ngày c9trôi qua c3rất tốt."

Quán eăn này do 99cô tự tay 8egầy dựng 46lên, mặc 28dù rất 3nhỏ, mặc ddù số tiền a8kiếm được abchẳng bằng 8dnhững đồng flẻ trong c7túi của fBạch Thuật fcBắc, thế d2nhưng nó 8là nơi cô ffđã kí thác dftất cả cmọi hi vọng, 1mọi niềm 99tin vào tương 9lai.

Lời 2cự tuyệt e0thẳng thừng 0dthoảng qua 9tai Bạch c7Thuật Bắc, 1trong mắt 78anh nhanh b0lóe lên 86tia khinh f4thường. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh cố ẩn dcnhẫn, im 9alặng chuyển eđồ trong etay qua cho 94cô.  Lâm eVãn Thu nhìn edđồ vật 5trong tay 82thật lâu, 73hơi ngạc 8cnhiên hỏi: a"Cho 9ctôi?"

Bạch 18Thuật Bắc enhướng 6mày, gật cđầu: "Có 7bcần không?"

Lâm 8Vãn Thu mở atúi ra nhìn, 4là pepper 97spray *, còn bccó đèn 0fpin, thêm 1dvài dùng 1cụ phòng 1vệ mà cô 1chưa từng 73thấy qua, 29mọi thứ ađều được 45đóng gói fkĩ lưỡng. a © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 1fcô nhất 7thời trở enên nặng atrĩu, đồ fvật trong 51tay tựa c4như một echiếc bàn b5là to lớn, ccrất nặng 8và cực 9kì nóng.

*: bbình xịt ahơi cay hoặc 3tiêu cay, 2dùng để etự vệ.

Bạch 54Thuật Bắc 5đời nào c5biết cách 6achăm sóc 1tỉ mỉ a2như vậy, 22chẳng là athời gian a5này, anh 62gửi Manh 6Manh cho Bạch 3Trạm Nam fchăm sóc. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô nhóc ecả ngày 26buồn chán, f6chỉ còn afcách ngồi 37“buôn dưa a7lê” về f5chuyện của b4hai người 8lớn cho c3chú của 3bmình nghe. 07 © DiendanLeQuyDon.comTrước kia, 6Bạch Trạm 1Nam đã từng 3gặp qua ecLâm Vãn d0Thu, có ấn 8tượng khá 2tốt về 24cô, bèn 9thay anh trai 29nghĩ ra những 55tuyệt chiêu 7edụ dỗ 4phụ nữ.

Trước fdkhi Bạch a8Thuật Bắc 10tới đây, d4Bạch Trạm 7bNam đã có 7emột bài 61bổ túc 89cho anh, dạy 0anh một e2loạt những blời ngon 2tiếng ngọt, 54luôn nhấn 1mạnh ý 7echính: con cgái lúc afnào cũng 47cần phải 6dỗ dành, 0chiều chuộng.

Tóm alại, những catuyệt chiêu 84“dụ vợ” 3từ trước dtới giờ f8đều do bmột tay 9Bạch Trạm 4Nam truyền athụ cho 26Bạch Thuật 2Bắc. Bạch 8Thuật Bắc 5buộc phải 3thừa nhận dbmột điều, ffsự dịu dddàng của fđàn ông 3dlà mật 9dngọt trí a1mạng đối bvới phụ 8nữ.

Khuôn 04mặt Lâm 00Vãn Thu tràn 78đầy sự 5ecảm động, amặc dù f0cô cố kìm acnén, nhưng 2bvẫn bị aanh nhìn athấu được.

Bạch a3Thuật Bắc 12không hiểu f4rõ tư vị cdưới đáy 8lòng, đứng ftrước ánh 62mắt  đưa dtình ẩn 1atình của 81Lâm Vãn dThu, cơn 17sóng thỏa 11mãn dâng 06cao dưới 4đáy lòng.

Lâm 3Vãn Thu vội 7vàng gật bđầu, nói: 7"Tôi 91sẽ dùng, dbên trong 35chắc có ctài liệu 4hướng dẫn."

Bạch 3Thuật Bắc bim lặng 4bngắm cô, 0anhìn hốc 4bmắt ửng 5đỏ của dccô, thấy fbộ dạng 56nhu mì hiền 8thục của 0cô, sự 9thỏa mãn 7dưới đáy d5lòng dần 9cchuyển đổi 48sang trạng b1thái khác, 9anh vô thức 1nhấc chân ebtiến lên, 8ôm chặt 94cô vào lòng.

“Bùm” 5emột tiếng, bcđồ vật 8trong tay 4Lâm Vãn 88Thu rơi xuống 9sàn nhà.

Tiếp 1ftheo, đôi 5môi cô bị dBạch Thuật 0Bắc bắt dlàm tù binh, aanh tỉ mỉ 7gặm cắn c7hai cánh dmôi đỏ, 0bdùng lực amút, dùng 9csức hút, 4đợi cô 8dần mê 9muội, thân 25người dần 1mềm nhũn, danh mới e9đẩy đầu 9alưỡi vào.

Lâm ddVãn Thu không 8kháng cự fdnhư trước, etuy nhiên 7fthân thể 71vẫn còn 71hơi cứng, 15hai cánh 9ctay Bạch 61Thuật Bắc fvòng chặt 1lấy cô, 9cả người 29cô lọt 6ethỏm trong evòm ngực 6rộng lớn 5của anh.

Hai 6người đứng b9trước cửa 53tiệm, bóng 6hình bao atrùm lên 55nhau, được 6ánh đèn 2trên cao 5kéo thật bdài. Lâm 56Vãn Thu vụng 8bvề không abiết đáp d7lại, trong 8clòng hỗn caloạn đủ e8loại cảm 42xúc.

Bạch 1Thuật Bắc 27hôn rất asâu , lòng 4bàn tay chầm 24chậm ve evuốt vòng 74eo thon gọn. 22 © DiendanLeQuyDon.comTuy cách 0lớp quần d6áo nhưng 7vẫn mơ 26hồ cảm adnhận được d8làn da nhẵn dnhụi, căng 39tràn của 1dcô.

Chờ 7đến khi cthỏa mãn, f5anh mới 5chịu thả 5cô ra.

Khuôn 5mặt Lâm 2cVãn Thu thuần 2cmột màu 4đỏ, sống 61mũi cao thẳng 73cũng đỏ c8bừng bừng, ccBạch Thuật aBắc thay d6cô chỉnh 77lại mái e9tóc, thừa bcơ khom người 0hôn nhẹ blên hai cánh 7dmôi, nói 7nhỏ: "Ngủ 1dngon."

Lâm cVãn Thu nhìn e9lom lom vào fanh, ngập f9ngừng muốn 15nói lại ethôi, con 82ngươi trong 2suốt sáng 1ngời trong 2bóng đêm.

Bạch 3Thuật Bắc cnhìn dáng 46vẻ của a7cô, phút 9chốc hiểu bđược lý 86do chần achờ của edcô, nói beđơn giản: 72"Tôi dkhông có cý gì khác, dbem đừng 79quá khẩn dtrương. 6 © DiendanLeQuyDon.comTôi đã dbnói nói blý do cho 26em biết erồi mà. 86 © DiendanLeQuyDon.comVì gia đình c9luôn hối e7thúc tôi 95cưới vợ, 9mà em chính 9alà lựa 38chọn tốt 36nhất cho 6fManh Manh, cnên tôi 6cmuốn thử 52thích em. 4 © DiendanLeQuyDon.comChỉ đơn 3giản thế ethôi."

Anh ahoàn toàn 78không nói 42láo, kể 0dtừ khi tiếp fxúc với 99Lâm Vãn 0Thu, trong e0anh dần 6sinh ra tham f6muốn độc achiếm. Với 8anh, Manh 58Manh mãi 3flà người a3quan trọng 78nhất, bé 7cmuốn Lâm aVãn Thu làm ebmẹ bé thì 4aanh sẽ cưới 17Lâm Vãn eThu làm vợ.

4thích hay a9không, sau 28này hãy 46nói, có b2ai nắm chắc 6dchuyện tương d0lai đâu?

Lâm 80Vãn Thu chẳng 1biết phải 8fphản ứng 1ra sao, có anằm mơ 48cũng không b9ngờ sẽ dbcó ngày 39người đàn 04ông mình ccyêu nói cnhững điều 5này với ecô, anh nói, eanh muốn 0bthử. . . d © DiendanLeQuyDon.com. . . thích 8cô?

Cả 14đêm trằn 01trọc, lăn dfqua lộn 9lại, không 79cách nào 01vào giấc a4ngủ, đáy 6lòng chộn 6rộn, trái 7tim trong 8lồng ngực 13cứ như 76biến thành 4chủ thỏ 7nhỏ, rạo 3rực nhảy fnhót.

Ngày cehôm sau, 0aLâm Vãn 39Thu vẫn 9rời giường 81từ sớm, 1dbắt đầu 6một ngày ebận rộn. 6 © DiendanLeQuyDon.comBuổi sáng c2từ 7h – a11h là giờ 4avàng đón 2ftiếp khách, f1loay hoay blàm xong 7việc, cô ecchủ động a8gọi cho 5dManh Manh.

Gần 2đây, cô 8cquả thật 18có chút dblơ là, lạnh 1nhạt với 7bé, nhớ eđến bộ d0dạng tủi 1fthân, uất 6ức của 1bé, tim cô 8fbất giác 4nhói đau.

Manh c9Manh ôm theo 0óan khí 3tích tụ 9dcả mấy 79ngày trời, 7không ngừng 05thanh trách 9qua điện 89thoại: "Dì cchỉ lo kiếm 6ctiền thôi, 94Manh Manh 8không còn dquan trọng 9evới dì 89nữa phải 7không?"

Lâm 82Vãn Thu cười 8khổ giải 74thích: "Dì 5sai rồi, 5chủ nhật 91hai dì cháu amình đi cchơi nha, 6Manh Manh 5fmuốn đi 24đâu nè?"

"Con 0không muốn 9đi đâu 9hết." 3Cô nhóc axụ mặt, 9ra vẻ mất 5hứng, ánh 3mắt liếc 7dvề Bạch f8Thuật Bắc, 9bhai con ngươi d3đen xoay 5vòng, "Con 4giận lắm, 5fkhông còn fsức nói 4chuyện với 76dì nữa, 7dì tự nghĩ 0biện pháp ckhiến con 04nguôi giận 67đi."

Manh fManh nói d1xong bèn 83đưa điện cthoại cho 2Bạch Thuật 1Bắc, che 6miệng, nói fnhỏ vào dbtai ba mình: 5"Hẹn 7dì đi xem 70phim nha ba, anói là ba 3cmuốn dẫn 6con đi."

Bạch 8Thuật Bắc e2cau mày, 6nhìn biểu 0cảm tha 0fthiết của dbé, miễn 8bcưỡng áp 43điện thoại 10bên tai: 5"Là 0tôi."

Đầu 1ngón tay 38của Lâm 9eVãn Thu khựng d6lại, im 6lặng nghe 85giọng nói 0khô khan, 1cứng nhắc 8của Bạch 1eThuật Bắc 0vang đều: 61"Manh eManh tức 39giận, muốn 2em dẫn nó 8đi xem phim."

Nụ 0cười trên 16mặt Manh a6Manh cứng 9eđờ, giận e8đến nghiến 04răng dậm 9chân, hai 72đấm tay cdquơ quào d2kháng nghị: 8"Ba ngốc b1quá, tại 49sao nói là 9con muốn."

Lâm 77Vãn Thu loáng 7thoáng nghe 0được giọng 6anói non nớt dfcủa bé, 63không nhịn 7được cười era tiếng, absự lúng 5ftúng vừa 38nãy vơi 7ađi ít nhiều, 07cô định 1trả lời, c4đã nghe 1Bạch Thuật 15Bắc nói 07tiếp: "Tôi 41có thể bgiúp em mua avé, mua đồ 51ăn, còn alàm tài 1cxế miễn a7phí cho em 59nữa, mang 8tôi theo 94được không?"

Tim cfLâm Vãn 3fThu đập 6dồn dập, 8sự dịu 1dàng của 9Bạch Thuật aBắc vẫn 6bnhư cũ, 97không thể 9xóa đi  tràng 5ý lạnh, 04nhưng cô  không 4có cách 6chối từ.

Manh dManh giơ 5ngón tay 3dcái hướng 15về phía 01ba mình, fahíp mắt 8cười vui e2vẻ.

"Bảy f7giờ tối 3tới đón 3bem." 22Bạch Thuật 9Bắc chốt 9câu nói 60cuối cùng 6rồi nhanh 8dchóng cúp fmáy.

Lúc d1này, trong 9quán có 3khách đến, 25Lâm Vãn 1Thu đành 91buông điện 3thoại, tiếp 7ctục lo việc c8bán hàng.

Buổi 6ctối , Bạch fThuật Bắc 58còn chưa fbtới, trong 3quán đã a8rước phải amột đám 2akhách không dmời mà 0fđến. Mấy 64gã đàn fông hung 7hăng xộc bvào, hai fchân một 45đường e4quét sạch 6mọi chướng 2ngại trong aquán.

Lâm 5Vãn Thu nhìn abộ dáng 84hung tợn ebcủa bọn 4chúng, trong 2đầu liên ctưởng tới 7đám người bđập cửa 3etối qua.

Đám 2người tự 2tiện bày 1chỗ ngồi 5một hàng, 3một gã 03mặc áo 3da màu đen flên tiếng, e6ám chỉ cý đồ của fbọn chúng: 6"Tự d3ý mở quán a8ăn ở chỗ 76này mà không ehỏi ý các 93anh? Phí b0an toàn của 58các anh đâu 3cưng?"

Phí dan toàn? 9Lâm Vãn f3Thu suy nghĩ 9thật lâu 4fmới hiểu 0được hắn 1ta đang nói dđến "phí 1bảo hộ" 0. Cô không fngờ cái 2quán bé 21tẹo này 0lại bị 48bọn chúng 1d“chiếu 3tướng”. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô đứng 7esau quầy 4etính tiền, ddkhẽ mấp 16máy môi 20"Thật 5xin lỗi, 76tôi chỉ 08mở quán 28buôn bán 1nhỏ, không bkham nổi bphí này."

5đàn ông 3đối diện afném cho cô c5cái lườm 5độc ác, 5angay sau đó eđá mạnh 4chiếc ghế d0bên cạnh, 6âm thanh 9cất cao 46chói tai 4: "Không 6ftrả nổi athì đừng 1abuôn bán 5nữa, không bekiếm nổi etiền thì afmau đóng d3cửa đi. f © DiendanLeQuyDon.comAnh em à, 9mau giúp 3em gái của dcchúng ta 6một tay 8nào."

Mấy 76gã đàn 8ông vô tư 2cđập phá, 6không chút 6e dè kiêng b6kị. Hiện cdtại trời bcòn chưa catối hẳn, 3ven đường 9thỉnh thoảng 3có người cqua lại, 19nghe tiếng 6bđộng họ 25tò mò liếc 4mắt nhìn, 4ckhi thấy dcảnh tượng 24bên trong fthì trợn 9tròn mắt, 3dhoảng sợ 5lủi đi 93xa.

Vốn elà quán 8căn chỉnh 1tề sạch d3sẽ, trong 64chốc lát 4hoàn toàn b4mất đi 10diện mạo.

Lâm e6Vãn Thu nắm 85chặt tay 7núp sau quầy 6ethu tiền, 9một tay 84gắt gao 9fgiữ chặt 6điện thoại, b3chuẩn bị fgọi đến a110, một ccgã đàn 6ông lướt 7qua bàn, 8Bâysải bước 81đến trước 99mặt  cô, cfthô lỗ 8đoạt lấy 0chiếc điện 28thoại, vứt 6mạnh xuống achân tường, b0ánh mắt 29tóe lửa agiận: "Báo 23cảnh sát? 8Cô cho rằng fcảnh sát eesẽ quản."

2đàn ông 9ngang nhiên 1dcàn quấy, 2dlời nói e0chả có 90chút kiêng 5kị.

Lâm 2Vãn Thu không 3biết những bngười này ecó bối fcảnh đặc 9biệt hay eekhông, chỉ 1cảm thấy cbọn chúng 2không giống 4những tên 2côn đồ 2chuyên thu 5phí bảo 6hộ. Nếu 5cquả thật 9amuốn moi 23tiền, hù 3dọa vài ccái là đủ, 2cần gì 78cố ý đập 3nát quán f7ăn của fcô.



Hơi 4atrễ nhưng dThủy chúc 9mọi nguồi 0năm mới 5cvui vẻ, f7vạn sự 59như ý nhá.
Bữa fgiờ tại 0bị bệnh f7nên không bedit truyện cđược, c8đang cố flê lết 2để kịp 9hoàn đúng 9tiến độ fđây ^^. f7 © DiendanLeQuyDon.comChương này blàm trong cetình trạng 5vật vờ, 80mọi người 40đọc phát 4hiện lỗi 3bthì nói 80cho mình dbiết với dnhé, mình ecbuồn ngủ 97quá, phải 76lên ôm giường 5đây. Chúc 6bmọi người cngủ ngon

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/72653


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận