Chương 37 Lâm Vãn Thu không biết có phải chính mình suy nghĩ nhiều hay không, người đàn eông như dcBạch Thuật 8Bắc, sao ccó thể dadễ dàng 2cbộc lộ 02nỗi khổ t5 âm trước 89 ặt người 3f hác? Quả e2 hiên Bạch T1 huật Bắc n9 hanh chóng b19 uông cô 90 ra, vuốt 1 ve mái tóc 28 rối tung 77 bừa bộn c46 ủa cô, fa ỏi: "Đói không?"
Lâm
f2 Vãn Thu đã 1ađói đến 6 váng đầu, 25 suốt đoạn 4dđường 5fđi gần 39 như chẳng 9 có gì vào bf ụng. Huyện b8 là một t99 rong những 50 khu vực gặp 5 nạn nặng 2e nhất, nhiều 82đường 8 sá bị nước l0 ũ phá hủy. 11 © DiendanLeQuyDon.com Xe đi trên 3 hững đoạn a9đường 7d núi gập 1 hề, uốn 21 lượn. Chất d lượng đường f5 xuống thấp 0cảnh hưởng bđến tốc 6độ di chuyển, d0kéo dài e8gấp đôi 2athời gian d9cần đến.Cô
2adùng sức 9dgật đầu eemột cái, 3sau đó nhìn banh dẫn 7tay mình 5đến ngồi f6trên chiếc cgiường 5đơn. Ánh d6chiều tà 9fphủ lớp f7màu vàng 6alợt lên e4gương mặt etuấn tú ecủa người 6đàn ông, 4aâm sắc 6atrầm thấp 39cất lên: 24"Em chờ 8một lát."Bạch
fThuật Bắc fdnói xong b7thì ra khỏi 4alều, Lâm aVãn Thu ngồi 19ngay ngắn 8trên chiếc 9giường 4nhỏ, nhướng eemắt quan 44sát, tỉ fcmỉ đánh 4giá “gian d9phòng” 6: bài trí 1rất đơn 67giản, trừ fchiếc giường 76cô đang 8ngồi, chỉ fcó thêm 93một cái ebàn thấp 1và một 05cái ghế. c5 © DiendanLeQuyDon.comChăn trên bgiường 32được xếp fbgọn gàng bngay ngắn, 6tạo thành 4ckhối hình bclập phương 8đẹp mắt.Lâm
6fVãn Thu đưa e4tay sờ sờ, 7lại sợ cxê dịch 6không đúng 0li gấp nên b5vội vàng 59thu tay.Bạch
9Thuật Bắc 2rất nhanh 92đã trở alại, cầm 09trong tay dhai tô mì c0ăn liền, 12mi tâm hõm asâu và nói: 60"Chỉ ecòn cái 9này thôi."Lâm
0Vãn Thu biết 0tại khu a3vực gặp f1nạn mà bbcó được 1fthức ăn 5đã là may 8mắn lắm, 63hơn nữa fdcô cũng 75chẳng kén căn, giơ 9dtay nhận alấy. Cô 0khẽ nhìn 7eanh một 3bcái, phát 90hiện tô 81mì của d8mình được 9cưu tiên c3thêm một 5trái trứng 5mặn.Bạch
8Thuật Bắc 8engồi cạnh 6cô, một 4tay đặt dtrên đầu cgối, tay 1kia bưng 2phần mì 5của mình, 8ánh mắt cnghiêm túc enhìn cô: a"Không 0được kén 93ăn, phải 5ăn hết 9đấy."Lâm
ceVãn Thu buồn fcười trước 0abộ điệu c7của anh, 5mím môi 9gật đầu.Bạch
9Thuật Bắc 3nhìn cái bmiệng nhỏ bnhắn đang f2nuốt những b5sợi mì, avài giây 5dsau mới debắt đầu băn phần 5của mình. b5 © DiendanLeQuyDon.comTrời chiều abdần buông 77xuống, sắc 7trời bên 4cngoài đã dtối mịt, 3thỉnh thoảng có tiếng 5dbước chân bdồn dập a6của các b8chiến sĩ 0qua lại.Ngoài
1ăn, hai người fdtựa hồ ckhông có 49gì để dtrao đổi, 3Lâm Vãn ffThu không 89biết, anh c1vì quá đói 67hay quá mệt 5emỏi mà 4hình như 2eđang cố 2ý tránh 1cô.Lâm
5Vãn Thu vốn 7không giỏi egiao tiếp, ddvào lúc 7này bị f4anh cố ý 89xa cách, 9nên nghĩ 6mãi vẫn 1không ra 98đề tài 5để nói, 8fbầu không 0bkhí trầm 52muộn khiến 8người ta 3hít thở 45không thông.Cô
6nhịn không 3được bắt dđầu suy 0nghĩ vẩn 2fvơ, vừa aanãy anh còn 45bảo nhớ ccô, nhưng btình huống 2trước mắt 89thật sự d5không giống.Loáng
bmột cái, 4Bạch Thuật 8Bắc đã 19xử lí xong 5tô mì, quay 8cđầu nhìn 7cô, anh có efchút do dự 7cnói: "Hôm 3anay anh bận 98đến khuya, 73em tranh thủ cngủ sớm fđi, đừng 0chờ anh."Lâm
dVãn Thu ngửa 10đầu nhìn 39anh, cô có 9erất nhiều flời muốn 8nói cho anh cnghe, nhưng 6anh giống 17như đang ecó chuyện 1gấp. Có 3lẽ vẫn 15còn nhiều evấn đề acần giải baquyết sau 6fkhi đã bước b0đầu khắc bphục được 2tình hình 4thiên tai? aLâm Vãn 4Thu không 7muốn trì b2hoãn công dviệc của 3anh, vẫn bthông cảm e3gật đầu dđáp ứng: b"Anh 6không cần 5lo lắng 89cho em đâu."Bạch
81Thuật Bắc amuốn nói blại thôi, 90đứng im alặng một 70hồi lâu, c9cuối cùng axoay người aerời đi.Lâm
17Vãn Thu nhìn 7ctrái trứng 8mặn còn 8evẹn nguyên 3ftrong tô, 27vừa rồi 8cô định bnhường acho anh, nhưng e5anh thật 9sự ăn quá 42nhanh. Anh 4fở cạnh acô chỉ bmới được 25vài phút 5ngắn ngủi.Bóng
bfđêm càng a6lúc càng c9sâu, bên bngoài có 9tiếng huyên c5náo khác bathường, fLâm Vãn 2dThu từ khe 08hở của 84tấm màn 1cche nhìn cra ngoài. 67 © DiendanLeQuyDon.comNgoài kia, 60có rất 0nhiều chiến f6sĩ đang 16bận rộn, 95còn có những dfquân y vội 7dvã mang túi 78thuốc, cứu cechữa những 0người gặp 4nạn, khu ddtrị thương 0tạm thời dđang trong c4tình trạng 62rối tung b6rối mù.Lâm
a9Vãn Thu suy 0cnghĩ một alúc, quyết 1ađịnh đi 2cra ngoài. 1a © DiendanLeQuyDon.comĐịa thế 73của sân 3vận động 7tương đối dcao, phần 61lớn những 2dngười bị fathương đều f2được đưa cđến đây 6chữa trị, dLâm Vãn 45Thu đi ra fgiúp đỡ 18mọi người, 83phụ trách 12vận chuyển 8những thứ celặt vặt, 4thỉnh thoảng ftán gẫu 69cùng mọi cngười mấy cacâu ....Sau
1khi đã quen 9ethuộc, mấy 3cô y tá dbắt đầu 3btò mò về 39quan hệ ccủa Bạch 8Thuật Bắc 69và Lâm Vãn eThu, hình 7ảnh hai dngười tay 5trong tay 1vào buổi echiều thu dhút không dcít những ecặp mắt 7xung quanh."Chị
alà người 2byêu của 5đội trưởng?"Đối
evới cô 6by tá cứ 6ba lần bốn cdlượt dò e4hỏi, Lâm a< 10000 /span>Vãn Thu hết b1cách, đành f2khẽ gật 7bđầu cam 77chịu.
Mấy 55cô gái cực 0kì kinh ngạc: 12"Trời bbạ! Bạch 6đội đã 2akết hôn easao? Chúng 5tôi chẳng dbiết gì 80cả."
Lâm dVãn Thu lúng 6túng, gò 91má đỏ dửng: "Chúng 9tôi chỉ 9vừa đăng 9kí, còn 3chưa kịp 98tổ chức f6hôn lễ." bdÁnh mắt bhâm mộ c2của các 86cô gái khiến dbtim Lâm Vãn fThu đập 5loạn, người cfđàn ông 6như Bạch 2Thuật Bắc, 5chắc chắn dsẽ có nhiều 22cô gái yêu 22thích.
"À, 4hóa ra là 64chị." 1bMột người etrong số 3dđó bỗng a8lên tiếng, dnháy mắt 2mờ ám với 7cô, "Vậy 19nên người betối qua 9gọi đện d9là chị, edmọi người 07còn đang 5fnhức óc, 8ađoán xem 0người đó 8có quan hệ 76gì với 0đội trưởng, dkhông ngờ 5lại là b6người yêu."
Nụ fcười trên 8amặt Lâm 8Vãn Thu trong 2nháy mắt 2cbị đông 9cứng, tối bfhôm qua——
Cô 1fđâu biết 9số điện 46thoại ở anơi đây, 2di động 7của anh 65thì không 82gọi được. 9 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 4mặc dù 0Bạch Tiểu 1Lê có đưa 4số điện f2thoại và abđịa chỉ, 6nhưng cô c9quyết định 72không gọi fnữa, bởi 44vì muốn bcho anh một 3aniềm vui 42bất ngờ.
Mấy 8ecô ý tá f4tiếp tục críu ra ríu 1tít, hoàn 2toàn không 85chú ý đến e8ánh mắt 15ảm đảm 98của Lâm 9Vãn Thu.
Lâm 6cVãn Thu không 38muốn suy eenghĩ nhiều, 3thầm nhủ bđiện thoại fcó thể 4do Bạch dTiểu Lê 1cgọi tới, fphải chăng e4em ấy muốn denói cho Bạch 9Thuật Bắc a0biết chuyện 8cô sẽ tới?
Có c0điều phản 7ứng hôm 7nay của daBạch Thuật eBắc. . . f © DiendanLeQuyDon.com. . . Anh ekhông hề 2biết chuyện a4đấy, biểu 3cảm kinh 46ngạc lúc 2đầu không 5thể là 33ngụy trang cđược.
Lâm dcVãn Thu càng bnghĩ càng e6khó chịu, etâm tình 38đang tốt bđẹp bỗng fchốc hóa ehư không, 6nhưng cô fkhông cách 14nào tra xét, 5dcàng không 5thể trực dtiếp hỏi 96thẳng Bạch 6Thuật Bắc.
Giữa 8vợ chồng e7cần phải e8tin tưởng, b4tôn trọng cflẫn nhau, 3Bạch Thuật 1cBắc từng f7nói sẽ dkhông bao 7giờ làm 39chuyện có clỗi với bcô, cô không 0nên vì những 0lời vu vơ bmà suy nghĩ 20không tốt 60cho anh.
Lâm 8Vãn Thu nghĩ e4như vậy, 2cố gắng 57khắc chế 4dnội tâm 85rối loạn, btiếp tục f6giúp đỡ 9mọi người 8làm chút achuyện đơn 3giản. Lâm 3Vãn Thu tập f4trung làm 20việc, bỏ bquên thời 57gian, đến 0khi mọi acngười thúc 8giục cô 02về nghỉ 7thì phát 4hiện đã 4sắp rạng 0sáng.
Lâm cVãn Thu sợ 6Bạch Thuật 26Bắc đang 50tìm mình, 23vội vàng 58cùng mọi e6người tạm fbiệt, hấp d1tấp trở cvề khu nghỉ 0ngơi.
Trong dlều Bạch 85Thuật Bắc 9vẫn sáng ađèn, nhưng 0fkhông có 6aai, có lẽ 3anh đã trở 9về một 7dlần nhưng f6không đi btìm cô. 4a © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 94 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 0bquan tâm 3chút nào 1sao ?
Mặc 44dù suy nghĩ ffnhư vậy accó chút 82chủ quan 2hoặc “già 0mồm cãi 2láo”, hay abbiết rằng 24việc anh 0không yêu eccô thì hành bđộng như 7avậy cũng 1bbình thường, d3nhưng trong 78khoảnh khắc, 33trái tim 93cô như bị 2bóp nghẹt 57đau nhói.
Lâm 0cVãn Thu mệt 9mỏi rửa 0mặt, mở cto mắt nằm 93trên giường. 9 © DiendanLeQuyDon.comĐi một 88chuyến đường e9dài khiến 4toàn thân 1bcô rệu 6rã, còn dmối hiềm 1anghi lại 72ảnh hưởng 8đến tinh 3cthần cô, 59khiến nó 9không thể e2an ổn tiến 2bvào giấc 6engủ.
Bên 0ngoài thi ebthoảng có bánh đèn 20cùng tiếng dngười bàn etán. Đây calà một 95địa phương cxa lạ, cô 4achẳng quen b2biết ai 8ngoài anh. 1 © DiendanLeQuyDon.comTrong giây 11phút nông 16nỗi, cô dđột nhiên 41chạy đến, 4chắc chắn 3khiến anh 2và mọi 8người cảm a0thấy không bđược tự 0cnhiên thoải 69mái.
Lâm cVãn Thu nghiêng bcngười nhìn 67cái gối 77đầu của a2anh, mặt 6trên gối ecòn phảng bphất mùi 4hương thơm c1mát của f7dầu gội 6đầu, tựa 86như anh vẫn 7bhiện hữu 1bên cạnh 6cô. Tuy nhiên, 8trong chăn 8vẫn rất 3clạnh lẽo. 7d © DiendanLeQuyDon.comSau khi cơn f7lũ tàn quét, evẫn còn 5đọng lại 2lớp khí 26giá lạnh, 23rét buốt.
Thân b4thể Lâm 35Vãn Thu co 3ero lại, 3đem chiếc 8chăn còn ađọng hơi 7cấm của 9anh, trùm akín lên 3fngười.
Mãi ađến ba fagiờ sáng, fbBạch Thuật aBắc mới 5btrở về 4elều, điềm 4nhiên nằm 46xuống bên 54cô. Lâm e1Vãn Thu khẽ b5mở mắt, eđập vào dmắt là 10lồng ngực 09màu đồng c0rắn rỏi, 3nửa thân ctrên trần etrụi kề 05sát thân c2thể cô, 4hoàn toàn e6giam cầm 64cô trước 59ngực anh.
Giường 44quá nhỏ, 7acơ thể 4dhai người 8sát rạt 55không còn 20chút khe 8hở, ngửi e2thấy mùi 2hương quen 7thuộc, tâm fctình Lâm 22Vãn Thu dần 56lắng xuống, echủ động 22co người 64sát bên banh.
"Ngủ 8đi." 6Tay anh nhẹ 6dnhàng vỗ 8bvỗ tấm b1lưng mềm cmại, giọng 2nói thều 94thào lười e8nhác, cho 34thấy anh 7brất mệt.
Lâm fVãn Thu hơi 1blạ chỗ, 17thấy anh 71mệt muốn fdđứt hơi, 0dcô không a1nỡ làm 8phiền. Nhưng 10bị anh ôm 27như vậy, 48cô không 6thể ngủ 84được. 38 © DiendanLeQuyDon.comTrên người 5anh mang theo e5khí lạnh fngoài trời, egiống như d6khối băng 3lạnh ép e5sát cô.
Cô 1mở mắt 36nhìn anh, 17lén quan asát bộ 70dạng của 7anh trong ebóng đêm 33mờ tối, e1loáng thoáng 0thấy được 2hai hàng d9chân mày d5đang chau 2chặt, dưới 87cằm lúng 0phúng lớp f0râu đen, 1dxem ra anh 3thật sự 9abề bộn 11nhiều việc.
Hô 1ehấp của 8danh dần ddần kéo bdài, Lâm c8Vãn Thu vô bcùng đau blòng, cảm 2thấy tự e3trách vì 42những suy cnghĩ nhỏ 2emọn của 0cbản thân. 85 © DiendanLeQuyDon.comTại sao dcô có thể chồ đồ 9như vậy, 4vừa nghe 7cngười khác cnói một acâu đã d4bắt đầu 9bhoài nghi 51anh.
Lâm daVãn Thu ngắm 1anh rất 7flâu, dường 4như muốn bnhìn bù 3cho những cdngày xa cách cvừa rồi. d © DiendanLeQuyDon.comRất lâu 4sau, vì sợ 0làm anh thức 3giấc, cô fnuối tiếc 4thu tầm 7mắt, ngoan 3ngoãn nép 3vào lòng 3anh.
"Sao 2nhìn anh dlâu thế?" 2Anh bất b1chợt mở 4mắt, con 79ngươi đen 4trong bóng 12tối phát 21ra những 68tia sáng drực.
Lâm 34Vãn Thu có 35cảm giác 66bị bắt 7tại trận 8fkhi làm chuyện b2xấu, cực 63kì xấu 04hổ, cô 0nhỏ giọng bchỏi: "Việc 1em tự ý fđến đây 0khiến anh 6không vui?"
Những 4tia sáng 2nhạt từ ccbên ngoài erọi vào 6lều, ngũ 5dquan Bạch 0cThuật Bắc 75chìm trong e9màn đêm 93mông lung, 0Lâm Vãn dThu nhìn 2không tới, bechỉ có 3thể lờ b7mờ dõi 5theo hình 99dáng cao 19lớn của 34anh.
Thật f7lâu sau anh famới trả 4dlời: "Làm 8dsao vui nổi."
Trái c4tim Lâm Vãn eThu như rơi 28xuống vực fcthẳm, khuôn b1mặt khổ 8sở ngước 3nhìn anh, 4dnhưng chắc 8chắc anh 9sẽ không 5bthấy nét 9bi thương 5hằn sâu 48trên đấy.
Anh 6siết mạnh 92vòng tay, 7dôm chặt 9cô hơn, 3lúc này 44mới nhỏ 54giọng nỉ b9non: "Đường 66xá xa xôi 4hiểm trở, cem lại đi 94một mình. 61 © DiendanLeQuyDon.comNhỡ đâu 8dgặp chuyện 05không may, eđời này 7anh làm sao 39sống thanh 6thản được."
Thân 0thể đang fbcứng ngắc 55từ từ 7ethả lỏng, 24Lâm Vãn 8Thu giơ tay eôm lại 1vòng eo của 8anh, khuôn 22mặt vùi btrong lồng 4ngực ấm 4fáp, trong 9alòng có 35chút ngọt cngào: "Nhưng eem thật esự rất 6dnhớ anh, cnhớ đến 5không chịu 2nổi."
Bạch bThuật Bắc 00trầm mặc, acơ thể 1chơi động 3ađậy.
"Đừng 82nhúc nhích, 98cứ để 9em ôm anh." 0Lâm Vãn dcThu thẹn athùng yêu d2cầu, sau 67chuyển sang 5thương lượng, 2"Chỉ bmột chút 95thôi, lát bsau anh hãy c3ngủ."
Trong 65bóng đêm, 9bhai mắt 1Bạch Thuật aBắc vẫn 4mở to, tạm fthời buông 5dbỏ mọi 8thứ, cánh 44tay đặt ddtrên eo Lâm bVãn Thu càng 77lúc càng 66dùng sức, 21khóa chặt 19cô vào lòng.
Lâm 8Vãn Thu hơi 9bị ngạt d3thở, khó 1khăn nói: 3"Mỗi 6ngày, những 2suy nghĩ 7cvề anh cứ 5lởn vởn 17trong tâm etrí em. Giờ 3phút này 72anh đang 70làm gì? 9Có mệt 5mỏi, có 6gặp nguy 1hiểm hay 64không?.... a © DiendanLeQuyDon.comEm chỉ muốn 7tới thăm aanh một btí, nhìn 4anh một 8cái để byên lòng 2rồi lập 5ctức rời 0ađi, không bhề muốn 2gây phiền aphức cho 55anh đâu."
Bạch 9eThuật Bắc ccúi đầu, 78hô hấp ddần nặng d7nề.
Lâm fdVãn Thu cảm 3nhận được chơi thở 48của anh, ckhông dám 24tiếp tục ffbày tỏ, 35khẽ ngưỡng 4mặt nhìn 3anh. Bạch a5Thuật Bắc 9không lên 6tiếng, bất cchợt hôn 7engấu nghiến 69cánh môi emềm mại 2của cô, 1cđè thấp 0giọng khiển 58trách: "Mẹ 49kiếp, em 03chính là 6muốn gây 11phiền phức 3cho anh, đêm 30nay em chắc 60chắn cố 9bý phá giấc d9ngủ của 0anh."
Lâm 1Vãn Thu sững e3sờ, thân 8thể nặng a8nề của a5người đàn aông đã cdđè ép xuống 2e. Anh chống c0tay, nằm fatrên người 3fcô, giọng enam trầm ethấp đầy 46khiêu gợi dvang nhẹ fcbên tai "Em 3ephải cố 83kìm nén eđấy, nơi 6này cách a5âm cực fkì kém. 3 © DiendanLeQuyDon.comNếu đêm 7nay anh không 3ecó hành 8động gì, 8chắc chắc ekhi về em 88sẽ loạn 6tưởng."
". 9f © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." 66-
Ngày 9fhôm sau, 7cBạch Thuật 6Bắc gấp 16gáp rời dfđi, những 6dịu dàng dlưu luyến b8của hôm 1qua cứ như 9một giấc 5emộng. Buổi b1sáng. Lâm 00Vãn Thu quyết 3eđịnh trở cbvề nhà, 28lúc đi chỉ 73để lại 5cho anh tờ 18giấy nhắn, 2cô không 8muốn làm aphiền anh 66nữa.
Chuyến ađi này quả 4thật có fchút thất 5fvọng. Lâm 79Vãn Thu cố a6gắng bình 0ổn tâm dtình hỗn eloạn, tiếp dtục tự 84an ủi, thái eađộ của 5banh rất 8phù hợp dvới tình 6cách lạnh 4lùng của afanh.
Về 02phần cuộc 90điện thoại dkia, từ e1đầu đến b4cuối cô 9vẫn không 2hỏi Bạch 3Thuật Bắc, 9ebọn họ 5fđang trong 5thời kì 83tân hôn, 3ckhông nên 0xuất hiện eanhững chất f4vấn hay 1tranh cãi 2ekhông cần 5thiết.
Ba 9ngày sau 72khi cô rời cdoanh trại, 7Bạch Thuật 0Bắc cũng 2quay về a5nhà.
Lúc 6này, trong 21nhà mới a7có chút 0không khí 3vui mừng, bdấm áp của emột gia c5đình. Mỗi 7ngày, Lâm aVãn Thu đều 7trông đợi aBạch Thuật 1Bắc cùng 5bcô thương 5lượng chuyện fkết hôn, bthế nhưng, 4aanh lại 64không có 3abất kì ađộng tĩnh e2gì.
Thật 8ra Lâm Vãn 9Thu cũng 9dkhông chấp 32nhặt cái 40nghi lễ dcđấy, hiện 8tại Manh 73Manh luôn amiệng gọi 57cô là mẹ, aBạch Thuật 5dBắc vẫn bđối xử 4khá tốt dvới cô. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu 4fkhông có ehôn lễ, c5trong cô 3vẫn cảm b4thấy có 96chút thiếu 43sót.
adDạo này 72Bạch Thuật bBắc có 66vẻ rất 5bận rộn, bcó lẽ anh 9bất đắc e6dĩ phải c9trì hoãn 6chuyện hôn 87lễ, Lâm 56Vãn Thu dần felãng quên beđi, không 1muốn cứ axoắn mãi 1một vấn ađề. Được dbcùng anh fvà Manh manh f4chung sống, 76với cô 40đã đủ.
Thời 6gian cứ 28chậm rãi 3dtrôi qua, 1đảo mắt c7đã tới 1mùa đông.
Buổi 6sáng, Lâm b1Vãn Thu phát 8hiện thân b9nhiệt của 92Manh Manh 4hơi nóng, 0amỗi khi 1bé bệnh 98sẽ cảm cdthấy rất 2khó chịu. 0 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn bThu kẹp 1nhiệt kế 6vào người 2Manh manh, 07phát hiện enhiệt độ 7có chút 63cao, liền 40đón xe đưa dcon gái đến 6ebệnh viện.
Hôm 3cnay, Bạch 33Thuật Bắc dcó cuộc cdhọp ở fđơn vị, 1hai ngày 51tới sẽ 2bkhông ở cbnhà. Lâm 49Vãn Thu đã athích ứng b1với cuộc esống như ccvậy. Kết 2fhôn không abao lâu, f3đa phần cthời gian ffcô đều csống chung b0với Manh faManh. Mình 91cô chăm e1sóc bé vẫn 6nhẹ nhàng e4chán, đã 29có kinh nghiệm 4chăm sóc cTrị Hạ, 31giờ chuyển 26sang Manh 4manh, cô 0cảm thấy 39rất thoải fmái.
Lâm 6vãn Thu đi 0lòng vòng 1tại tầng a3trệt của b9bệnh viện, 5đang muốn 3eđến quầy 73đăng kí bbđóng tiền. f2 © DiendanLeQuyDon.comCô quá quen 7thuộc với 0những trình 8ftự của 5bệnh viện, echo nên mọi aviệc đều ethực hiện 1rất thuận 3etay, chỉ 2clà, loay 19hoay một c8hồi, trên 97trán cô bcđã chảy 0đầy mồ cfhôi, hai 9má dần 0đỏ hây b3hây, trái 1engược với 6thời tiết 6mùa đông a3lạnh lẽo.
Cô 5bcầm đơn 48thuốc chuẩn 78bị lên 4tầng ba 42nhận thuốc. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐến góc 4rẽ cầu 0thang, cô ccúi đầu 26xem kĩ lại 1hóa đơn, 0evừa ngẩng 16đầu đã a7thấy một 6dáng dấp 3quen thuộc 53bước vào athang máy.
Lâm 77Vãn Thu thất 0thần đứng e1tại góc 5rẽ, đến 3ckhi cửa bthang máy ckhép chặt 61vẫn chưa 6thể hồi 1dhồn.
Nếu 7bóng lưng fkia chỉ 4là trùng dfhợp giống c7nhau, vậy edcòn bộ a7quân trang 6quen thuộc betrên người cthì sao? 42Người đàn 8ông đang 6bận họp 5trong đơn 7vị, thế fnào lại 8bxuất hiện 1dở đây?
Đặc 61biệt, còn amột điều 9khiến hô 8hấp của 53cô ứ đọng dtrong cổ 0ahọng. Đó dlà anh cùng 2bđi với 33Cố Bá Bình e– ba của b5Cố An Ninh.
Lâm 9Vãn Thu thả 8mình mặc 3cho sự sai 90khiến của dma quỷ, 0dcất bước d8đuổi theo fhai người.
Bọn 6họ đi đến 6khu nội ftrú ở tầng cmười hai, ccLâm Vãn 10Thu biết fhành động 4lén lút 36theo dõi crất ti tiện, 8nhưng cô ackhông khống 3chế được, 2anão bộ 6mất đi 83sự kiểm a8soát. Những 5thứ hỗn eđộn, vô dđịnh ào bào ập đến, bủa 4vây đầu 1óc cô.
Hai 8người Bạch 87Thuật Bắc ctiến vào 34một phòng 1bệnh cao 0cấp, Lâm cbVãn Thu đứng catại hành 55lang, bên detai là nhịp c2đập loạn 2của trái 6tim mình, 7hai chân 93từ từ 15mềm nhũn, 8cố gắng 9lết đi 8ctừng bước.
Chỉ 8dcần tiến 7lên một feđoạn nữa, 34một đoạn 6nữa là f5có thể 7nhìn thấy 7tình hình 4bên trong 6fphòng bệnh.
Cô anắm chặt 7tay thành enắm đấm, 9blòng bàn 0ftay toát 25đầy mồ 63hôi lạnh, amồ hôi fchảy ròng 5ròng như a1xuất ra btừ thùng bfđá lạnh.
Cuối 5cùng, bước 5chân Lâm 8Vãn Thu dừng ctrước cửa 1cphòng bệnh, 59đắn đo c0hồi lâu 3mới thu 48hết dũng 6khí nhìn 6evào bên 4ftrong. Hình dcảnh đầu dtiên đập dvào mắt, c1chính là 2khuôn mặt aangười phụ dnữ vô cùng bbquen thuộc, e3tuy không e5sáng rực canhư trong ecquá khứ, 1enhưng vẫn 4đủ để dngười xung equanh phải flóa mắt fdnhìn.
Cố a8An Ninh, rốt 4cuộc cô d3ấy đã cquay về.
Vâng,ngược 2đã tới, 4đọc mấy 51chương kế ftiếp mà b2hai mắt 00Thủy rơm 98rớm, tuy d1không có 91chảy nước 0mắt nhưng 1vẫn xúc e2động lắm. 77 © DiendanLeQuyDon.comTội LVT 4ecủa mình 22quá