Bệnh tiểu đường biểu hiện như thế nào?
Đó là thừa glucose trong máu. Người ta chẩn đoán bệnh tiểu đường bằng cách đo lượng đường huyết khi đói và đôi khi bằng xét nghiệm chịu glucose, hoặc tăng đường huyết qua đường miệng. Xét nghiệm này nhằm theo dõi hiện tượng tiến triển đường huyết trong thời gian hai giờ, sau khi đã hấp thụ vào lúc đói 75 g glucose được hoà tan trong 200 ml nước. Người ta cũng có thể phát hiện sự có mặt của đường trong nước tiểu khi lượng đường huyết cao hơn 1,8 g/l, là giá trị từ đó thận lấy một phần glucose trong máu để cố thải số đường thừa qua nước tiểu. Đây là cách duy nhất đã có từ lâu để chẩn đoán bệnh tiểu đường cho tới thế kỷ XVIII và có những người nếm nước tiểu theo cách của họ để thực hiện xét nghiệm ít thú vị này.
Có hai loại bệnh tiểu đường chính. Bệnh tiểu đường típ 1 (phụ thuộc insulin), thường được gọi là tiểu đường gầy hoặc tiểu đường thiếu niên, xảy ra phần lớn thời gian còn thơ ấu. Phản ứng miễn dịch của cơ thể xử sự như thể một số mô của tuyến tụy là lạ và tiêu diệt các tế bào sản xuất insulin. Khi ấy việc kiểm soát đường huyết bị rối loạn sâu sâu và phải chữa bằng cách tiêm insulin hằng ngày suốt cả đời. Bệnh tiểu đường típ 2 (không phụ thuộc insulin) chiếm hơn 90% trường hợp bị tiểu đường. Nó cũng được gọi là bệnh tiểu đường béo và thường mắc sau 50 tuổi. Insulin vẫn sản xuất bình thường, nhưng các mô mà hocmon này vẫn tác động trở nên vô cảm. Vì vậy các tế bào gan, cơ và mô mỡ không còn đáp lại sự tiết ra insulin nữa, nên đường huyết được duy trì. Có nhiều nghiên cứu muốn cải tiến cách chữa bệnh tiểu đường và hiện nay người ta đang xem xét cách ghép các tế bào tiết insulin hoặc cả ghép tụy nhân tạo. Những hạt mà chúng ta quan sát, lepton hoặc quark, có thể chỉ là những biểu hiện của cách rung khác nhau của các sợi dây này. Những “thuyết của tất cả” này, cực kỳ trừu tượng, chưa thể quan trắc trong phòng thí nghiệm, nhưng sau khi phát hiện ra electron hơn 100 năm, chúng đang chỉ ra đúng hướng cho những tham vọng của các nhà vật lý trong thế kỷ mới.