Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 160: NỬA NĂM CHUẨN BỊ

"Sư phụ!" Đám người Kim gọi Tiếu Ân, nhưng ánh mắt vô tình liếc nhìn thân hình to lớn của Hắc Toàn Phong.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nhưng không để ý chút nào, dù là ai, nhìn thấy Hắc Toàn Phong, đều sinh ra cảm giác sợ hãi.

Vỗ vỗ cái đầu to của Hắc Toàn Phong, Tiếu Ân nói: "Vào đi thôi!"Hắc Toàn Phong cúi đầu, đi vào trong cửa động.

Ma pháp động của Tiếu Ân đã trải qua ba lần xây dựng, nguyên nhân chủ yếu là do ma thú to lớn này. Trước kia, ma pháp động cao khoảng bốn thước, cửa phòng thì cao hai thước.

Nếu trước kia thân hình của Hắc Toàn Phong chỉ dài tám thước, tự nhiên có thể dễ dàng xuyên qua cửa đá.

Nhưng hiện giờ thân thể của nó đã vượt qua cực hạn, cho nên ánh mắt của mọi người đều tò mò, nhìn xem nó làm sao đi qua mà không làm hư cửa.

Lúc này động tác của Hắc Toàn Phong không nhanh, cho nên tất cả mọi người đều nhìn rõ.

Thân thể to lớn của nó chui vào cửa đá, mắt thấy nó sắp đụng phải trần nhà, thì thân hình của nó đột nhiên kéo dài ra, dường như lùn đi.

Quá trình này rất tự nhiên, không có chút miễn cưỡng, cho đến khi thân hình của nó xuyên qua cửa đá, mới từ từ khôi phục lại.

Mọi người nhìn nhau, không thể tưởng tượng được thân thể của nó lại co giãn như vậy.

Tiếu Ân than nhẹ một tiếng nói: "Kim, từ ngày mai, chúng ta sẽ cải tiến xây dựng lại."

Về tới phòng của mình, Tiếu Ân đóng cửa đá, đội mắt kính, tiến vào không gian hư cấu."Nhất Hào, ruồi máy ghi lại được gì?"

Sau đó, trước mặt Tiếu Ân xuất hiện một bộ hình ảnh giả thuyết, bộ hình ảnh này giống như thực, hơn mười thước còn lại giống như thân hình của một sinh vật, nhất thời khiến người khác cảm nhận áp lực cường đại.

Phía trên hình ảnh, có rất nhiều sương mù, nhưng lờ mờ có thể thấy được điểm cao nhất của thạch bích, từ đó Tiếu Ân có thể suy đoán ra độ cao của thạch bích.

Nhìn hình ảnh này một lúc, sắc mặt Tiếu Ân ngưng trọng lên, đồng thời trong mắt của hắn lộ ra vẻ kinh hãi.

Nếu ở trong sương mù, hắn không nhìn được toàn cảnh thạch bích, bởi vì trong hoàn cảnh đó, căn bản không ai có thể tĩnh tâm.

Nhưng ở chỗ này thì khác, sử dụng ruồi máy ghi lại hình ảnh nơi đó, hơn nữa còn xem nó ở trong Nhất Hào không gian, nhất thời nửa khối thạch bích còn lại hiện ra trước mắt hắn.

Khối thạch bích này không biết có phải do trời sinh ra hay không, nhưng nhìn toàn cảnh, ngoại hình của nó dường như là một sinh vật to lớn.

Sinh vật này có cái đuôi dài, hơn nữa còn có một đôi cánh lớn ở sau lưng.

Tiếu Ân nhẹ nhàng liếm đôi môi khô khốc, thấy đầu cự thú này, ngay cả ở trong không gian hư cấu, hắn cũng không kiềm chế được vô thức làm ra một số động tác."Nhất Hào, rốt cuộc nó là vật gì?"

Sinh vật này chết rồi mà vẫn có up áp vượt cả Yidikalun, như vậy khi nó còn sống thì sao chứ? Rốt cuộc cường đại tới tình trạng nào?

Dù nó có cường hãn tới đâu thì nó cũng đã bị hóa đá.

Chỉ là hắn không hiểu, sinh vật này sau khi chết thì hóa đá hay bị người khác dùng pháp thuật cường đại hóa đá.

Nếu như là giả thuyết sau thì thế giới này quả thực đáng sợ.

Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, nhẹ nhàng nhấp nhô lồng ngực, dường như không làm như thế thì không thể nào đè nén sự khẩn trương trong lòng lại.

Nhưng ánh mắt của hắn vừa chuyển, thấy đống thạch bích bừa bãi, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác dở khóc dở cười.

Hắc Toàn Phong, nguyên từ trước tới nay những hòn đá mà nó ăn đều là thân thể của sinh vật cường hãn.

Có lẽ do nguyên nhân này nên nó mới sinh ra đột biến, chẳng những đột phá cực hạn của bản thân, lại còn sở hữu được lực lượng của chủng tộc khác. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comVừa nghĩ tới tiếng long ngâm, trong lòng Tiếu Âm mơ hồ biết được lai lịch của sinh vật hóa đá.

Mặc dù không nhìn thấy toàn cảnh, nhưng Tiếu Ân có thể khẳng định, nó chính là một con rồng. Đương nhiên hắn cũng không biết con rồng đó đã chết bao năm rồi.

Hắc Toàn Phong lại ăn một con rồng.

Nếu để lộ chuyện này ra ngoài, chỉ sợ dãy núi Ishtar không còn yên bình nữa.

Rời khỏi không gian hư cấu, Tiếu Ân lấy ra đống ma pháp lục thư, sử dụng lực lượng quét qua một chút, sau đó lại tiến vào Nhất Hào không gian.

Mấy thứ này hắn đổi được ở ma pháp công hội.

Nhất Hào sử dụng bí pháp phục chế tiềm thức, phục chế lại nội dung của lục thư.

Tiếu Ân xem qua một chút, quả nhiên chỉ là ngũ cấp, lục cấp nguyên tố hệ bình thường. Trong đó có ngũ cấp vòng phòng hộ mà Tiếu Ân khao khát.

Ngũ cấp ma pháp trong thế giới ma pháp có tác dụng trọng yếu.

Có thể nói từ ngũ cấp trở xuống, đều là những ma pháp đơn giản, cho dù là tam cấp ma pháp, hay tứ cấp cũng thế.

Nhưng một khi ma pháp đạt tới ngũ cấp, như vậy dù thi triển khó khăn, nhưng uy lực của ma pháp lại được đề cao lên.

Ví dụ như ngũ cấp ma pháp vòng phòng hộ, chẳng những có năng lực phòng ngự ma pháp, còn có công năng phòng ngự vật lý.

Dưới tình huống này, cho dù đối mặt với võ sỹ và cung tiễn thủ, thích khách, dựa vào ngũ cấp vòng phòng hộ cũng có thể ngăn cản.

Cho nên chỉ có pháp sư có vòng phòng hộ ngũ cấp ma pháp mới được gọi là khắc tinh của võ sỹ.

Nhưng ngũ cấp ma pháp quá cường đại, rất khó để làm phép.

Từ ngũ cấp trở xuống, phần lớn có một lộ tuyến bằng phẳng, nhưng ngũ cấp ma pháp lại giống ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ, có lộ tuyến hình lập phương. Mặc dù lộ tuyến lập phương đó không rõ ràng, nhưng giống với trò chơi 3D ở thế kỷ hai mươi mốt.

Nhưng chỉ khác nhau điểm đó lại khiến cho việc học tập ma pháp khó khăn hơn mấy lần.

Trong hàng ngũ tam tinh ma pháp sư, ít nhất có bảy phần mười số người do không nắm được đặc tính lập phương, nên cả đời dừng lại ở cảnh giới tam tinh ma pháp sư.

Chỉ pháp sư có đủ thực lực và thiên phú trác tuyệt mới có thể từ từ học tập, nắm trong đồ án lập thể này.

Đương nhiên, uy lực của ngũ cấp ma pháp cũng gia tăng tương ứng, không nói đến ma pháp phòng ngự, ngay cả ma pháp công kích cũng có uy lực siêu cường như nhiều hệ hỗn hợp với nhau.

Lướt mắt qua một lúc, khóe miệng Tiếu Ân mỉm cười.

Trong những ma pháp này, ngoài hai lục cấp ma pháp, hắn có thể học những ma pháp còn lại. Đương nhiên, đối với ma pháp sư thì trong số ngũ cấp ma pháp, trọng yếu nhất là vòng phòng hộ.

Tiếu Ân vội vàng nhìn qua kết cấu lập thể đồ. Nói thực, nếu luận về độ khó khăn thì chỉ ngang với tam cấp ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ Viêm Ma mà thôi. Chỉ có điều, chiều dài của nó dài hơn mà thôi, yêu cầu lực lượng tinh thần cũng lớn.

Hơi nhắm hai mắt lại, trong đầu hồi tưởng lại lộ tuyến ma pháp, mặc dù chỉ mới nhìn lần đầu tiên, nhưng đại khái hắn đã có một chút ấn tượng.

Dù sao việc tập luyện quảng bá thể thao cũng không uổng phí, giúp hắn có tố chất thân thể cường đại và trí nhớ trác tuyệt.

Đương nhiên có thể nhanh chóng ghi nhớ là do Tiếu Ân đã tập luyện ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ.

Nếu như không có loại ma pháp này, nhất định Tiếu Ân không thể nhanh quen thuộc với lộ tuyến đồ này như thế.

Luyện tập một lúc, Tiếu Ân rời khỏi Nhất Hào không gian.

Đoạn thời gian sau này, hắn sẽ không bị bó buộc về mặt thời gian, cho nên cũng không vội.

Rời khỏi Nhất Hào không gian, mắt nhìn thiết phiến, trong lòng có chút cảm khái, ở trong mắt của học đồ pháp sư, mấy thứ này là bảo bối không thể với tới, dù là tam tinh ma pháp sư không có đại ma pháp sư hoặc ma đạo sỹ làm hậu thuẫn, cũng coi nó là bảo vật hiếm có.

Nhưng đối với đám đê tử của đại ma pháp sư và ma đạo sỹ mà nói thì bọn họ rất dễ đạt được mấy thứ này.

Nếu như vị sư phụ của tên Lâm Khắc kia không phải là đại ma pháp sư hoặc ma đạo sỹ thì căn bản hắn không thể nào lấy ra ma pháp lục thư.

Trong lòng thầm than một tiếng, có sư phụ đúng là khác so với tự học, nếu có thể, Tiếu Ân cũng muốn bái một vị ma đạo sỹ làm sư phụ.

Lắc đầu, xua cảm giác quái dị đó ra khỏi đầu, Tiếu Ân nhìn mắt kính, thứ này còn hơn cả một vị sư phụ ma đạo sỹ.

Mò mẫm trong vòng cổ một chút, Tiếu Ân lấy ra một thiết phiến.

Nhìn tấm thiết phiến này, ngay cả kẻ trầm ổn như hắn trong nháy mắt cũng trở nên nóng rực.

Đây là ma pháp lục thư chứa ma pháp Thuấn Gian Truyền Tống của tứ tinh đại ma pháp sư Dimitri.

Tiếu Ân đã sớm để Nhất Hào phục chế lại nội dung bên trong, trải qua phán đoán sơ bộ, biết nó là chân phẩm. Nhưng vấn đề là, lộ tuyến đồ đó quá phức tạp, đừng nói là Tiếu Ân, ngay cả Nhất Hào cũng bị nó làm khó.

Mặc dù Nhất Hào dựa vào hệ thống tính toán siêu cấp, chắc chắn sẽ giải được bí mật về lộ tuyến đồ, nhưng độ khó khăn của ma pháp này khiến Tiếu Ân sợ hãi.

Dù Nhất Hào có thuận lợi phá giải lộ tuyến đồ, nhưng hắn muốn học được nó, không biết phải chờ tới năm nào, tháng nào.

Do dự một chút, Tiếu Ân lấy ma pháp oánh thạch và ẩn lân thạch ra, cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện chúng bình thường. Hắn hài lòng gật đầu, lấy ra một ít nguyên liệu.

Cuối cùng, hắn rời khỏi ma pháp động, phân phó đám người Kim một tiếng, sau đó bay ra ngoài dãy núi.

Hắn không mang theo ai đi theo, kể cả Hắc Toàn Phong cũng bị hắn quát mắng quay trở về. Bởi vì chuyện hắn làm không muốn bị ai nhìn thấy.

Một ngày sau, hắn tới một thành thị trung bình của đế quốc Lang Nhân, tùy tiện kiếm một cửa hàng thợ rèn, Tiếu Ân dùng tiền để mở đường, thuê lấy cửa hàng đó, nhưng chỉ thuê trong vòng một ngày.

Sau khi chủ nhân của cửa hàng rèn phấn khởi nhận kim tệ rồi rời đi, Tiếu Ân cũng không chần chừ, lập tức bắt tay vào công việc.

Hắn sử dụng chiếc nồi đặc chế để hòa tan ẩn lân thạch, tinh cương vương và một số kim loại đặc thù, sử dụng ma pháp để đun nóng, cuối cùng chế tạo ra mười khối thiết bài to bằng lòng bàn tay.

Thiết bài này dày hơn một chút so với tín vật của Dida đại tát mãn, phía trên có gắn một khối ma pháp oánh thạch. Thông qua thiết bị này, song phương không cần sử dụng ma pháp cũng có thể nhìn thấy mặt đối phương.

Đương nhiên, Tiếu Ân tỉ mỉ chế tạo ra thiết bài không phải vì ham thích mà để chuẩn bị cho việc tiến vào khe nứt không gian.

Mặc dù nghe khẩu khí của Dida, Tiếu Ân có toàn quyền lựa chọn việc có tiến vào khe nứt không gian hay không. Cân nhắc thận trọng, cuối cùng Tiếu Ân quyết định, dạo chơi trong đó một vòng.

Không phải nhiệt huyết của hắn dâng lên nên nhất thời hồ đồ mà do hắn nắm chắc, ở nơi đó không có ai có thể uy hiếp đến sinh mệnh của mình.

Điều này, sau khi hoàn thành sát lục thiên mạc, Tiếu Ân có thể khẳng định.

Dida đại tát mãn tự mình ra tay giết hại trên quy mô lớn, không phải là để tạo điều kiện tốt nhất cho Tiếu Ân sao?

Nếu cuối cùng Tiếu Ân lại lùi bước khi lâm trận, chắc chắn sẽ khiến Dida thất vọng.

Nửa ngày sau, hắn đã chế tạo xong thiết bài, ngay cả nhiệt độ cũng đã hạ thấp xuống.

Nhẹ nhàng vuốt ve thiết bài bóng loáng, phía trên thiết bài tỏa ra độ ấm ôn hòa. Mặt sau của thiết bài điêu khắc không ít hoa văn phức tạp, từng đóa hoa màu sáng chất chồng nhau nở rực tạo nên một đồ án xinh đẹp.

Thiết bài dày khoảng năm phân, phía trên trơn nhẵn, nói rõ nó không phải là một kiện hung khí giết người.

Mặt trên thiết bài có gắn ma pháp oánh thạch giống như một chiếc màn hình điện thoại di dộng, giờ phút này mặt trên không có bất cứ đồ án và văn tự nào cả.

Sờ trên người một lúc, Tiếu Ân lấy ra một khối năng lượng trung cấp tinh thạch và một con ruồi máy.

Đầu tiên hắn cẩn thận mò mẫm theo hoa văn trên thiết bài, ngón tay nhẹ nhàng di động, rốt cuộc nhướng mày, trong miệng thì thào vài giai điệu, mở cơ quan trên thiết bài ra.

Cơ quan trên thiết bài cực kỳ xảo diệu, đặt ở một cánh hoa không hề thu hút.

Tiếu Ân thả ruồi máy vào rồi đóng cơ quan lại.

Cái cơ quan nho nhỏ này được thiết kế đặc biệt, trừ khi tìm được chỗ mở, hơn nữa còn phải dùng sức và phối hợp với ma pháp mới có thể mở nó ra, nếu không chỉ có thể đập bể thiết bài mới có thể lấy ra vật nhỏ do Tiếu Ân tự mình chế tạo ra.

Thiết bài được tạo bởi kim loại cứng rắn nhất trong thế giới ma pháp, tinh cương vương, dù muốn đập bể thiết bài cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Tiếp theo, do có sự tồn tại của ẩn lân thạch, nên khối thiết bài này không có năng lượng dao động, nếu như không biết rõ tình hình, chắc chắn còn tưởng đó là thiết bài của một gia tộc bình thường.

Mặc dù trên thiết bài có ma pháp oánh thạch, nhưng việc này cũng đã có, nên cũng không bị người khác hoài nghi.

Chuẩn bị xong mọi việc, Tiếu Ân khảm vào thiết bài một khối năng lượng tinh thạch, có đồ chơi này, cả thiết bài mới đổi mới.

Dòng năng lượng chảy vào thiết bài, ruồi máy ở bên trong bị năng lượng kích thích, bắt đầu phát huy tác dụng.

Tiếu Ân thử dùng hai tấm thiết bài một chút, hiệu quả thu được ngoài sự mong đợi của hắn.

Hắn không sử dụng toàn bộ mười cái thiết bài, chỉ chọn ra tám cái, bỏ ruồi máy vào trong đó. Cư như vậy số lượng ruồi máy mà hắn có thể sử dụng bị giảm bớt.

Làm xong mọi việc, Tiếu Ân thu thập một chút, xóa bỏ hết những dấu vết ma pháp, sau đó len lén rời khỏi cửa hàng thợ rèn.

Khi hắn rời đi không kinh động đến bất cứ ai cả, mà chủ nhân của cửa hàng sau khi đã nhận tiền cũng không kể lại chuyện này. Dù sao, có tiền phải biết giấu, chỉ cần là người lịch lãm trong xã hội vài năm, ai cũng hiểu đạo lý này.

Trở về ma pháp động, Tiếu Ân triệu tập mấy tên đệ tử lại.

Hắn đi thẳng vào vấn đề, nói những chuyện liên quan tới khe nứt không gian cho đám người Kim biết. Nghe được hơn nửa số pháp sư truyền kỳ đều có kinh nghiệm trong khe nứt không gian, đôi mắt của mỗi người không tự chủ được toát ra ánh sáng nhiếp người.

Ánh mắt Tiếu Ân đảo quan mặt bọn họ một vòng, trong lòng khẽ thở dài, xem ra mình đã chuẩn bị đầy đủ rồi."Các ngươi nghe rõ rồi chứ, mặc dù Dida đại tát mãn nói qua, trong khe nứt không gian, mỗi người sẽ có kỳ ngộ khác nhau, thậm chí còn có thần khí trong truyền thuyết. Nhưng…" Giọng của Tiếu Ân trầm xuống:

Tiếu Ân tiện tay dắt dê lấy đạo cụ chiếu phim của gia tộc Berwick ra, phát lại nội dung trong ba khối kí ức thạch mà Dida đại tát mãn tặng cho đám người Kim xem.

Hình ảnh chân thực này mới có lực thuyết phục chính thức, khi xem xong nội dung bên trong, khuôn mặt của mỗi cá nhân đều hiện lên sự hưng phấn, nóng lòng muốn thử. Đương nhiên, trong lòng bọn họ cũng có sự sợ hãi, nhưng trải qua một năm lịch lãm trên đại thảo nguyên, bọn họ đã vượt qua tâm lý đó."Sư phụ, nơi đó là một chiến trường tốt để thí luyện." Khuôn mặt Carter lộ ra vẻ tò mò, ánh mặt lộ ra ý chí kiên định, huyết mạch trong cơ thể dường như bị kích thích sôi trào lên.

Đám người Kim tỏ rõ thái độ, chỉ có Mary muốn tiến vào cùng là bị Đức Lỗ Phu phản đối mãnh liệt. Đối với chuyện của hai huynh muội bọn họ, Tiếu Ân không xen vào, chỉ yên lặng đứng đợi.

Những người khác cũng trầm mặc không nói gì, cho đến khi Đức Lỗ Phu bị sự kiên trì của Mary thuyết phục, bọn họ mới không hẹn cùng liếc mắt nhìn nhau.

Tiếu Ân trầm ngâm trong chốc lát, lấy ra năm cái thiết bài vừa mới chế tạo xong, tự tay đưa cho mỗi người một cái."Sư phụ, đây là gì?" Đức Lỗ Phu dò hỏi.

Tiếu Ân đem năng lượng tinh thạch đặt trên hai khối thiết bài, một đạo năng lượng ma pháp nhất thời truyền xuống, kích hoạt ruồi máy ở bên trong.

Trên ma pháp oánh thạch xuất hiện khuôn mặt của Tiếu Ân, Tiếu Ân cầm thiết bài nói: "Đức Lỗ Phu, nghe thấy chứ?"Nghe âm thanh truyền từ thiết bài ra, ngay cả kẻ ngu cũng biết tác dụng của thứ này.

Mắt đám người Đức Lỗ Phu sáng lên, nhưng lập tức nghi hoặc nói: "Sư phụ, người không phải nói với con, trong khe nứt không gian, không thể sử dụng ma pháp để thông tin cho nhau sao?"

Tiếu Ân âm thầm cười khổ một tiếng. Xem ra có uy vọng cao trong lòng đám đệ tử cũng không phải là chuyện tốt. Đoạn thời gian kế tiếp, đám người Tiếu Ân tu luyện ma pháp với cường độ cao trong ma pháp động.

Tất nhiên đám người Kim toàn lực luyện tập, không dám có chút lười biếng. Bởi vì bọn họ hiểu, nếu tiến vào khe nứt không gian, như vậy chờ đợi bọn họ là sự khiêu chiến lớn nhất từ trước tới nay.

Bọn họ đã xem qua hình ảnh, so với người bình thường thì chiếm tiện nghi hơn, nhưng chút tiện nghi đó không đủ. Nếu không có đủ thực lực để làm hậu thuẫn, đừng nói bọn họ phát hiện được đồ tốt gì, dù muốn giữ lại sinh mệnh cũng khó.

Vì muốn tăng thực lực của đám đệ tử lên, sau khi cân nhắc, Tiếu Ân truyền cho bọn họ hai động tác nhỏ nữa của quảng bá thể thao.

Trải qua nửa năm tập luyện, tinh thần của Kim, Đức Lỗ Phu và Mary xuất hiện dao động dị thường, điều đó nói lên, bọn họ cũng có thể học tập ma pháp đặc thù.

Phát hiện này khiến Tiếu Ân vui mừng vô cùng. Trải qua phân tích của Nhất Hào, Mary thích hợp học Hoàng Kim ma pháp, còn ma lực của Kim tương đối kỳ lạ, hắn đặc biệt mẫn cảm với hai hệ ma pháp tương đối độc lập là thổ hệ ma pháp và phong hệ ma pháp, nhưng lại không hề có cảm ứng với các hệ ma pháp không gian hệ, vong linh hệ và Hoàng Kim hệ.

Không có cách nào, Tiếu Ân đành để hắn vứt bỏ mọi chuyện, chuyên tâm học tập nguyên tố ma pháp, ngày sau có ma pháp thích hợp, sẽ để hắn học sau.

Còn về Đức Lỗ Phu, ma pháp hắn thích hợp lại nằm ngoài ý muốn của mọi người.

Mặc dù cách xử sự của Đức Lỗ Phu không được như ý nhưng khi học tập ma pháp, biểu hiện của hắn lại khiến mọi người nhìn bằng con mắt khác.

Có lẽ do hắn cương trực và không có tâm kế, nên nội tâm hắn rất tinh khiết, càng có sự cảm nhận sâu về ma pháp.

Trong các loại ma pháp đặc thù, hợp với hắn nhất lại là ma pháp phức tạp và có uy lực nhất, nguyên tố triệu hoán hệ.

Cũng không biết có phải do học tập bộ động tác lớn thứ nhất của quảng bá thể thao hay không mà đầu của hắn trở nên thông suốt.

Tiếu Ân cảm giác ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ là một ma pháp rất phức tạp, thế mà Đức Lỗ Phu lại có thể dễ dàng nắm giữ được.

Hơn nửa năm sau, thậm chí Đức Lỗ Phu còn nắm giữ được tam cấp ma pháp, triệu hoán Viêm Ma.

Luận về thực lực, Đức Lỗ Phu trở thành người đứng đầu trong số các đệ tử, ngay cả lực lượng tinh thần cũng gia tăng trên phạm vi lớn, thậm chí Kim đã chạm tới cánh cửa của tam tinh ma pháp sư cũng chưa chắc dám nói chiến thắng được Viêm Ma của Đức Lỗ Phu.

Năm người Kim, mỗi người một vẻ, dù là nguyên tố triệu hoán hệ của Đức Lỗ Phu, hay không gian giam cầm của Lai An, hoặc vong linh hệ ma pháp của Carter, cũng có thể dễ dàng đánh bại ma pháp sư cùng bậc, thậm chí còn giết chết đối phương.

Mặc dù Kim không học được ma pháp đặc thù, nhưng ma lực của hắn lại mạnh nhất, hơn nữa Tiếu Ân đặc biệt chiếu cố hắn, nên đối với kết cấu lập thể đồ ma pháp, hắn đã hiểu rõ được một phần. Nếu như không phải thực lực còn kém một chút, chỉ sợ ngay cả ngũ cấp ma pháp vòng phòng hộ, hắn cũng có thể sử dụng.

So sánh ra, thì thực lực của Mary là kém nhất. Mặc dù nàng có tư chất học tập ma pháp Hoàng Kim hệ nhưng đối với Hoàng Kim ma pháp, Tiếu Ân và Nhất Hào lại nghiên cứu được ít nhất.

Mặc dù thông qua ma pháp vong linh hệ đối lập, hắn nghiên cứu được ma pháp trong nháy mắt khôi phục ma pháp, nhưng nó gần như chỉ là một ma pháp khôi phục, chỉ dùng để chữa thương cho bạn bè hoặc chính mình, hơn nữa hiệu quả còn xa mới bằng được Yidikalun.

Cho nên sau hơn nửa năm, người mà Tiếu Ân lo lắng nhất chính là Mary.

Trong hơn nửa năm, Tiếu Ân không lãng phí chút thời gian nào, tập luyện quảng bá thể thao mỗi ngày, nên hắn đã hoàn thành được bộ động tác lớn thứ hai của trung cấp quảng bá thể thao, khiến thời gian nghịch soa trong Nhất Hào không gian tăng lên sáu mươi lần.

Ngoài điều này ra, đối với nghiên cứu về ngũ cấp ma pháp, hắn đã nắm được đầu mối. Hắn đã có thể dễ dàng thi triển ra ngũ cấp ma pháp vòng phòng hộ và mấy ngũ cấp ma pháp công kích.

Đương nhiên, lực lượng tinh thần của hắn cũng đã đạt tới tiêu chuẩn đỉnh cao của tam tinh ma pháp sư, chỉ cần tiếp tục tu luyện, lúc nào cũng có thể đột phá cực hạn, trở thành đại ma pháp sư.

Trong đoạn thời gian này, thông qua tín vật do Dida đại tát mãn tặng, hắn liên lạc được với đám người Harrison, hơn nữa còn nhờ bọn họ đi thu thập lục cấp và thất cấp ma pháp quyển trục công kích.

Mặc dù số lượng quyển trục loại này cực nhỏ, hơn nữa giá cả rất cao, nhưng Tiếu Ân không keo kiệt, cho dù tiêu hao hết hàng tồn kho của Dida đại tát mãn, hắn cũng không buông tha.

Đương nhiên, Tiếu Ân cũng bắt đầu chế tạo quyển trục ngũ cấp ma pháp, đặc biệt là ngũ cấp ma pháp vòng phòng hộ, hắn chuẩn bị cho đám người Kim, mỗi người mười quyển.

Với số lượng đó, chỉ cần bọn họ cẩn thận một chút, thì ngay cả ở trong khe nứt không gian cũng thừa đủ để bảo vệ mình.

Cuối cùng, dựa theo thời gian ước định với Dida, Tiếu Ân mang mọi người rời khỏi ma pháp động.

Dãy núi Ishtar dài liên miên bất tận, phảng phất thông tới tận chân trời.

Mặt sau của nó mơ hồ là những dãy núi, kéo dài vô tận kết hợp với đại thảo nguyên, hình thành nên một cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ.

Những dãy núi uốn lượn hùng vĩ, giống như một con cự long ngủ say.

Trên bầu trời, những đám mây đan xen nhau trong gió, giống như một đóa hoa phù dung.

Đám người Kim đi theo Tiếu Ân tiến vào trong mây mù, trong lòng mỗi người đều cảm thấy vui vẻ và xúc động.

Kim cảm khái nói: "Ở nơi này lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ ngắm cảnh, thực là buồn."Mọi người lần lượt cười, nhưng hễ ở trong ma pháp động, bọn họ đều nhập tâm vào nghiên cứu và tập luyện ma pháp, làm gì còn thời gian nhàn rỗi đi ngắm cảnh chứ.

Tiếu Ân vỗ vỗ cái đầu to của Hắc Toàn Phong, nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai nó nói vài câu.

Lần này đại ma thú này không cự tuyệt, chỉ ngoái đầu làm ra bộ dạng ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ mà không nói nên lời, nhất thời khiến đám người Kim cười vang.

Hắc Toàn Phong há to miệng, nhe răng trợn mắt với đám người Kim, dường như uy hiếp gì đó.

Hơn nữa trên người nó toát ra cỗ khí tức cường đại, trong nháy mắt tràn ngập không gian.

Nhưng mà, ở lâu cùng nó nên biết tính cách của nó, mọi người vẫn tiếp tục cười, ngoài cỗ khí tức mơ hồ phát lạnh ra, không vì vậy mà thay đổi thái độ.

Mary xinh đẹp tuyệt trần, hơi nhíu mày, dịu dàng nói: "Tiểu Hắc, không nên làm loạn."Hắc Toàn Phong bất mãn quay người lại với bọn họ, giống như một tiểu hài tử giận dỗi, không chịu thỏa hiệp.

Tiếu Ân bất đắc dĩ trấn an nó nửa ngày, hứa với nó sau khi nó trở về sẽ cho nó ăn long thạch, mặt mày của nó mới trở nên hớn hở.

Không thể không nói, càng ngày nó càng có nhân tính, trừ việc không nói được, tất cả tâm tư và ánh mắt của nó biểu đạt ra không hề khác gì người bình thường.

Tiếu Ân lấy ra một vòng tay, đúng là không gian ngủ đông đã trải qua cải tạo.

Cái miệng rộng của Hắc Toàn Phong nhăm lại, nó ghét nhất là đồ chơi đó, nhưng Tiếu Ân lẩm bẩm vài câu, nó không tình nguyện, đành phải chui vào.

Tiếu Ân giao vòng tay cho Mary, nói: "Cầm lấy nó, tiến vào khe nứt không gian thì thả nó ra ngay."Mary thất kinh vội vàng nói:

Tiếu Ân nhìn Mary, chăm chú nói: "Bởi vì ta nói với Hắc Toàn Phong, nó phải tiến vào khe nứt không gian để bảo vệ ngươi. Nhưng với thực lực và thể tích của nó muốn tiến vào khe nứt không gian, biện pháp duy nhất là phải tiến vào không gian ngủ đông, cho nên nó mới tiến vào."Cái miệng nhỏ nhắn của Mary hơi nhếch lên, ánh mắt đỏ ửng lên, rốt cuộc nàng nhận lấy vòng tay, nhưng ánh mắt nàng lóe lên tinh quang, nếu lúc này Hắc Toàn Phong không ở trong vòng tay, mà ở bên ngoài, phỏng chừng nàng đã thơm nó.

Đức Lỗ Phu vui mừng thở phào một hơi, trong những người này, người hắn lo lắng nhất chỉ có Mary.

Đó là vì chẳng những thực lực của Mary kém nhất, mà nàng còn là phụ nữ, trong nhiều tình huống kém kiên cường hơn nam nhân.

Nhưng giờ phút này, hắn không cần lo lắng nữa, ngược lại vốn là người có thực lực kém cỏi nhất, giờ có Hắc Toàn Phong ở bên người, sợ rằng chỉ có nàng khi dễ người mà thôi.

Mặc dù Tiếu Ân giao Hắc Toàn Phong cho Mary, nhưng mọi người không vì thế mà lo lắng cho hắn.

Bởi vậy có thể thấy được, uy vọng của Tiếu Ân trong lòng bọn họ đạt tới một trình độ cao như thế nào.

Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua trên người bọn họ một vòng nói: "Hiện tại ta phân phó một câu, một khi tiến vào khe nứt không gian, các người không gọi ta là sư phụ nữa?"

Đám người Kim lần lượt đuổi theo, nhưng trong lòng bọn họ không hiểu tại sao Tiếu Ân lại phân phó như vậy.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-160/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận