Nghịch Lửa Chương 39


Chương 39
Quả nhiên trong hai ngày tới, Bạch Thuật Bắc không trở về nhà.

Lâm Vãn cfThu vẫn cgiữ nếp e4sinh hoạt 72bình thường. c ©M DiendanLeQuyDon.com Mỗi ngày c00 ô đưa Manh dd anh đi học, 6a sau quay trở b về quán, d9 bận rộn ba uôn bán 40 tới chiều 2 thì rước 9c Manh Manh về. 7 © DiendanLeQuyDon.com Khi cùng Manh ma anh ở chung m25 ột chỗ, f9 cô tận lực c biểu hiện 44 một cách 2 tự nhiên 65 nhất, vờ nf hư chẳng 3a có chuyện gf ì xảy ra.



Nhưng m9 ỗi lúc c ngồi một m1 ình trong c quán, Lâm b Vãn Thu gỡ d6 bỏ toàn 51 bộ ngụy 4 trang, bản f thân thường h03 ay thất 9e thần, đầu 7óc thường f hay nghĩ về 8b Bạch Thuật e7 Bắc.

Lúc 83 này anh đang lea àm gì? Có 9phải cùng 8Cố An NInh ff——

Nghĩ 3tới đây cthì lòng 2đau như b0cắt, trái ctim như bị 9bàn tay vô 9hình bóp cnghẹt, không d5cách nào a7thở nỗi. b6 © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ ecó thể 93vùi đầu 8vào công 1eviệc, lấy 9bận rộn cfđể phân catán những 44suy nghĩ 28vớ vẩn. b © DiendanLeQuyDon.comCô lau sạch bmọi dụng ccụ trong 5ebếp, cứ ealau đi lau 6lại sàn 9enhà, mặc eddù nó đã 8sạch bóng. f © DiendanLeQuyDon.comCô không 22dám để etay chân 58rãnh rỗi, 96không muốn 08cho tâm trí e4có cơ hội 20suy nghĩ 2về anh nữa.

7bcũng đã 8cnghĩ tới 7aviệc ngã bbài với 95anh, nghĩ 68tới việc cmình chủ 2động rời 55đi, nhưng bcòn Manh 59Manh của 0acô? Bạch 4Thuật Bắc 2fchắn chắn ddsẽ không bđể cô 8nuôi bé, acô cũng 7ckhông có 09tư cách 2đấy. Tuy d3nhiên cô bkhông từ 8dbỏ được 5con gái. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐã mất 0mà tìm lại 4được, 39đối với a0cô càng 90trân quý 72hơn.

Buổi ctối, Lâm 3Vãn Thu thường 8lặng lẽ fngắm nhìn 55Manh Manh cngủ, lệ 9erơi đầy 01mặt, thấm 0ướt hết e8gối đầu. 9 © DiendanLeQuyDon.comTại sao? aTại sao 88cô cố gắng d5nhiều như cvậy mà 2ccuối cùng bvẫn thua b2triệt để?

Ba 3ngày sau, 8cBạch Thuật b8Bắc về 7fnhà.

Lúc 9đấy, Lâm 1Vãn Thu đang d1trong phòng e8bếp xắt 42thức ăn, 8nghe tiếng edhô giòn 9giã của aManh Manh: c“Ba ơi!” c6. Bàn tay 88cùng trái etim run lên ebần bật, ecô không 14cẩn thận b3bị dao cứa 8dvào ngón f8tay, quá 1đau đớn.

Theo dbản năng, 3cô rên lên bmột tiếng, 6không ngờ bcanh có thể 12nghe được.

Bạch 5Thuật Bắc 8vội vàng 18đi tới, f9hai cánh dtay to khỏe b8khóa chặt eccả người e1cô, anh khẽ 0cau mày: a6"Sao dlại bất 62cẩn thế?"

Lâm aVãn Thu không b5nói lời 3bnào, ánh dmắt phức 4ctạp nhìn 6anh chăm 4dchú. Vẫn 07là một 5bBạch Thuật 39Bắc như 00ngày thường, 20không có b4thái độ 62hay biểu 39tình gì 53đặc biệt, athậm chí detrên mặt 7anh còn hiện 70lên vẻ 39lo lắng epha lẫn 5tia trách 9dcứ khi thấy 5cô bị thương.

Anh 8thật tài ctình, che 4giấu quá 40kĩ, cô không cthể nhìn 8ra bất kì 12sự ngụy d0trang nào.

Hai 8người đứng bbrất gần dfnhau, Lâm b1Vãn Thu không 5ccách nào 3ép mình 02xem nhẹ 7ccái mùi 15nước hoa 5phụ nữ 9vương vấn cctrên người bBạch Thuật 7fBắc, tựa f7như làn fkhí độc, 12muốn ép 5acô chết 8ngạt trong 9đấy.

"Em aerốt cuộc a5là cắt cdthức ăn 9chay là tự acắt thịt a9mình?"

Bạch 95Thuật Bắc a4tự nhiên 6đem ngón etay trắng 2nõn hướng 70vào trong bmiệng, nhẹ 6nhàng mút aesạch máu, esau đó, fdanh kéo nó 46xuống vòi cnước, rửa bthật kĩ. 0 © DiendanLeQuyDon.comThái độ e3của anh 3crất lạ, 0giống như 90cáu kỉnh, btựa hồ facòn có chút 5dghét bỏ: a"Em đúng clà đần 89mà."

Lâm 1Vãn Thu cúi dđầu không c0nhìn anh, 9chậm rãi c5rút ngón 9tay mình 3ra: "Để 9cem đi tìm e0băng keo a1cá nhân."

a1nhanh chóng 6ra khỏi dphòng bếp, 6hai mắt f4đỏ hoe. 53 © DiendanLeQuyDon.comNhưng sợ ffManh Manh 4phát hiện, 3cô không e9dám khóc, f8bây giờ 0ngoài bé 7ra, cô chỉ 57còn hai bàn 3ftay trắng.

Bạch 02Thuật Bắc c3đứng tại 5dchỗ, nhìn dchằm chằm dbóng lưng bađang rời dđi của 50cô. Hai hàng echân mày a9nhíu chặt, 0chính giữa cflõm thật 7sâu, hôm 3nay Lâm Vãn 0Thu rất 09khác lạ, 85vài ngày 49không gặp, 51hình như bcô đã gầy dfđi nhiều.

Sau c7đó, Lâm 5Vãn Thu vẫn 7nhất quyết f7tự mình bnấu cơm, 0Bạch Thuật 8Bắc đứng ephía sau bquan sát c4một hồi, f7chậm chạp 8rút cà vạt, 90nói: "Anh cđi tắm."

Lâm dVãn Thu nín dthở gật b6đầu một 5cái, anh 15khom người fđặt một 9nụ hôn 9lên má cô. a3 © DiendanLeQuyDon.comCánh môi 93lạnh lẽo 7dính sát 6làn da như ebxuyên thấu 0dqua nó, đông fblạnh đáy 4lòng cô.

Lâm a8Vãn Thu chú d6ý lắng 65nghe tiếng 1chân xa dần 4của Bạch dThuật Bắc, 98nước mắt 9rơi lã chã.

d5thật là b5kẻ vô dụng, fkhông dám dthẳng thắng acchất vấn 5anh. Có lẽ, becô là kẻ 5hèn nhát, 1cluôn luôn 37sợ hãi 7kết quả e8của việc 7hai người 7cùng ngã 8bài. Chỉ 3fcần một 8câu nói, c9mọi thứ 9sẽ đi vào actuyệt lộ, 1không còn achút hi vọng.

Chiếc 11điện thoại e2đặt trong 36túi tạp 7dề rung 9lên vài dlần, tiếng 79chuông rất 15ngắn và 3gấp rút. 81 © DiendanLeQuyDon.comCô cầm 35lên nhìn, 3là tin nhắn 7đến từ 61một số 8điện thoại 45xa lạ, ngón aatay nhẹ 21nhàng ấn b0nút mở 2btin.

Đến ckhi Lâm Vãn 6Thu nhìn dthấy tấm 9hình trong 59điện thoại, 2sau gáy như aebị người eta giáng 2xuống cây 33gật sắt, 8fđau đớn ađến mức 8muốn lịm 1đi.

Lâm aVãn Thu thừ 9người nhìn bbtấm hình 0kia. Trong 2tấm hình, 43có một aengười đàn c5ông mặc 1báo sơ mi fmàu trắng 9tinh, gương a4mặt thanh 1tú hiện alên nét edịu dàng, 8kế bên 20là một 7bcô gái ngồi a8trên chiếc 4xe lăn, phía 1trên hai c8người là 40tán cây 77to rộng 9lớn.

Bọn 25họ mỉm 0cười nhìn evào mắt 16nhau, bầu 27không khí egiữa hai 43người vô 40cùng kín 03kẽ, căn 1bản không fđể người ethứ ba xen dcvào. Bức 4hình cho 7người ta 0một cảm 0giác….chính celà vô cùng 0thân mật.

Lâm e8Vãn Thu khó e0chịu ưỡn 2người, 86trái tim f2quá đau. 8 © DiendanLeQuyDon.comDường như 6nhát dao 8vừa rồi, fkhông phải d5cứa vào 32tay cô, mà 1blà chém f7mạnh vào 3cchính giữa 5trái tim, fbbổ nó thành dhai nửa.

6biết rằng 9những ngày fdqua, anh chắc 0chắn ở 93bên cạnh cbCố An Ninh, 3nhưng khi 3tận mắt 8chứng kiến, b9nó vẫn 1như đòn ađánh chí 10mạng, khiến fcô hoàn 15toàn tan bdvỡ.

Bạch c1Thuật Bắc 3tắm xong 25liền ra f8ngoài, cơ 9bthể sạch a5sẽ khoan f1khoái đứng 9bsau lưng 2aLâm Vãn 5Thu. Thấy cđôi mắt 71cô tựa 93như ứ máu, 21anh vội 5vàng nâng dcằm cô 72lên, để 7fcô nhìn 15vào mắt fbmình.

"Sao 6vậy?"

Trong celòng anh fnhói lên 0fmột cái, a8giọng nói acũng mềm cđi hẳn, 3asau đó cúi 2đầu thấy 80trong tay 7cô đang 43cầm một 5vật nhỏ, 1miệng anh 0bất đắc 66dĩ tràn bdra tiếng 8cười nhẹ: 1f"Cắt 8cà rốt 0cũng khiến 2cem khóc đến 3đỏ hai 1mắt?"

Nhìn eđôi mắt 1ađỏ hồng fftựa như 50mắt chú 17thỏ nhỏ, 05trái tim 9dBạch Thuật 67Bắc đập 3loạn một fnhịp.

"Nào, 24để anh 3ctrai thương c8em." cNói xong, 8anh bèn nâng 0khuôn mặt bccô lên, bdùng miệng 9tỉ mỉ d0hút sạch enhững giọt blệ còn 9vương trên 71hai khóe fmắt cùng 8hàng mi đẫm dnước, lòng 6bngón tay 7dịu dàng 39vuốt ve 55môi cô, 27"Ngốc 3chết đi e5được. f1 © DiendanLeQuyDon.comThôi để 3canh làm cho."

Lâm feVãn Thu thấp e5giọng "Ừ" 9fmột tiếng, 3đứng qua 66một bên, 6fbắt đầu acắt salad. 89 © DiendanLeQuyDon.comHiện tại, 17cô không 0adám nhìn cthẳng vào dmắt anh, 19nhìn rồi besẽ không 9khống chế cđược bản d6thân liên 6ftưởng nhiều b9hơn.

Bạch 36Thuật Bắc 5giúp cô 79cắt hết bcphần cà drốt còn clại, sau 92liền dán 1sát cô, ckhông chịu 0ra ngoài. 51 © DiendanLeQuyDon.comThi thoảng 4còn phụ 1bgiúp cô 68rửa cá, c6lấy dầu a9ô liu, ân 6bcần một 8cách khác e7thường.

Sự 7ôn hòa của 85anh ngày bhôm nay, anếu như 91là trước 2kia, cô cầu fcòn không e8được. 33 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây 2fgiờ, chỉ fthấy  châm bchọc. Vì 33sao anh như 24vậy? Nội 83tâm cảm dthấy có clỗi nên amuốn bù 25đắp, bố fthí cho cô 2sao?

Một 39nhà ba người 6dùng cơm 8cxong. Bạch 0Thuật Bắc 51cùng Manh 72Manh xem phim choạt hình.

Anh 48 10000 ôm Manh Manh 1trong ngực, cchốc chốc 71lại đút 0múi quýt 0bvào miệng 11bé, còn 12kiên nhẫn 5thảo luận 8dnhững tình 56tiết trẻ acon với 9bé, nhìn 92ra được 38tâm tình 6anh rất 3tốt.

Đang 4xem thì di c4động của fBạch Thuật 2Bắc đổ 2fchuông, anh 7cúi đầu 9nhìn, biểu 6acảm bỗng 1chốc phức btạp, trực actiếp cúp 2emáy không 09nhận.

Lâm aVãn Thu không engồi ở 9dưới nữa. c7 © DiendanLeQuyDon.comCô lên lầu, b6vào phòng d7ngủ, ngồi 8trên giường 5bgấp quần ffáo vừa 9mới giặt 2sạch cho bManh Manh, 8tâm trí 07bất giác 6lại suy 26nghĩ miên 33man. Bạch 4Thuật Bắc 1fđang đợi 49cô chủ 36động mở 4miệng sao? aHoặc là 3anh căn bản dkhông thể 85ly hôn. Dù e3sao quân 9hôn cũng 4khắc nghiệt 31hơn hôn 0nhân bình b0thường. 34 © DiendanLeQuyDon.comNếu Bạch fThuật Bắc 4xem trọng fcsự nghiệp 3sẽ không 1dễ dàng b5mở miệng 1dđòi ly hôn.

Đang 2suy nghĩ d5liên miên, 87cửa phòng d5ngủ bị 44đẩy ra. 31 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 80Thu ngẩng c6đầu liền bđón nhận 0eđôi đồng etử đen 2nhánh, trầm 6tĩnh của a6Bạch Thuật 69Bắc. Anh 0mặc bộ 0quần áo a8ở nhà, 22có màu xám 1tro, hai tay 0nhét vào 07túi quần.

Dáng f0vẻ kia thật 2fkhiến người cta mê muội, afLâm Vãn 10Thu vội dvàng cúi ethấp đầu: e"Sao canh lên đây?."

Bạch cThuật Bắc dđến ngồi 3cạnh cô, 90không lập ftức nói e0chuyện, 4ngược lại bcẩn thận 03quan sát fcô: "Tâm 8tình em không 85tốt?"

Động 47tác gấp f4quần áo 2của Lâm 90Vãn Thu hơi 8bchậm lại, 88gật đầu 25một cái: 3"Ừ, ccả ngày d6bận bịu 4trong quán cfnên hơi 6mệt."

Lúc 8này, Bạch e8Thuật Bắc 5bgiống như 36thở phào anhẹ nhõm, 3tiếp theo, 2lòng bàn 3tay anh dịu 30dàng mơn 2trớn đỉnh eđầu cô, 34giọng nói 6trầm thấp: b"Công 3việc cực 3aquá thì ađừng làm 1nữa, em eở nhà nghỉ 2ngơi, tập 05trung chăm 7sóc cho Manh 92Manh đi."

Không 9biết Lâm 7Vãn Thu lấy 7đâu ra dũng 43khí, bỗng 3dchốc ngẩng 2đầu lên, dtrong khoảnh ckhắc ngắn 3ngủi, ánh e5mắt cô 84lóe ra tia 74trào phúng 64thêm chút fhoạnh họe, bcnhìn thẳng 8mắt anh: 81"Anh emuốn biến 34em thành 2bbảo mẫu?"

Bạch f1Thuật Bắc 3liền giật 8fmình, giọng 4điệu của 2cô làm anh 01không vui, 69sắc mặt cđột nhiên 1tối xuống 7vài phần: c"Nói 8bậy bạ fgì vậy? 59Lâm Vãn 0Thu, tôi c4chỉ quan e1tâm em thôi."

Lâm 2aVãn Thu cắn 5môi, khóe 2fmôi khẽ 2mấp máy, 44cuối cùng 0bvẫn lặng 4thinh, tiếp a8tục cúi 2đầu làm 8aviệc.

Bạch eThuật Bắc dbchau mày, f9biểu cảm dcó chút 6khó coi, fflát sau nhẹ egiọng vỗ d8về cô: a1"Nếu ebem thích, 6anh sẽ giúp 84em mở một 5ccửa hàng ddlớn hơn, aở khu vực 4nào thì 8tùy em chọn."

Lâm 7bVãn Thu chợt esinh ra ảo 4giác, Bạch bThuật Bắc abắt đầu fcra điều dkiện rồi eà? Một c8giây sau, 2fcó phải aanh sẽ đề 5cập đến 11chuyện ly 2fhôn? Định 2etặng viên 1kẹo trước fkhi giáng 0một bạt c3tay cho cô 8sao?

Lâm 1Vãn Thu gấp dxong quần fáo bèn đem 98đống đồ 02bỏ vào etrong tủ 4của Manh dManh. Cô 8trầm tư 48đứng trước 6tủ quần cáo, tay run 2lẩy bẩy, 1nhét nhiều 80lần mới acó thể 8xếp chỉnh 8etề vào 0tủ. Nào cngờ câu 9nói tiếp 7dtheo của 5Bạch Thuật 6dBắc hoàn 9toàn bất c2đồng với 67những lời a3kịch cẩu 85huyến trên 7truyền hình, 9khiến cô 3ngơ ngác.

"Sinh enhật vui 9dvẻ ——" eAnh bỗng 76nhiên vươn b8tay ôm lấy 0dcô, hơi 41thở ấm 5bnóng phả 9vào sau tai.

Cần 57cổ đột ecnhiên lạnh 4clẽo, cô 74cúi đầu 1ngắm nhìn 2sợi dây fcchuyền. 8 © DiendanLeQuyDon.comViên kim ccương sáng bdưới ngọn d6đèn phát 1bra hào quang 8chói mắt, 3asợi dây 20dính trên 7da thịt, 48mang tới c4làn khí e1lạnh thấu c2xương.

0từ tấm dgương của bctủ quần 9aáo liếc 2nhìn Bạch 7Thuật Bắc. b © DiendanLeQuyDon.comAnh cúi đầu cmút nhẹ a2cần cổ 5bthon dài 1dcủa cô, 96từ từ bngẩng đầu, 77nét mặt d6cực kì b6chuyên chú, abmiệng kề 9fsát tai cô, 3dnói nhỏ: c"Hôm 2nay là sinh 47nhật em 17đấy. Bé 3ngốc, quên 94rồi à?"

Quả f4thật cô bđã quên, 51ngày trước blà Tri Hạ 7cùng cô aăn mừng. 0 © DiendanLeQuyDon.comNăm nay, 6anh ở viện c3an dưỡng, acô đã sớm 47quên béng 51đi. Không dngờ còn 6có người 6nhớ, thế 9bnhưng lại 5là Bạch 74Thuật Bắc. dd © DiendanLeQuyDon.com. . . . .hơn 52nữa lại 53vào lúc ecnày.

Bạch 7dThuật Bắc 8xoay người 85cô qua, đối 11diện với b2anh: "Dạo 6này anh quá bbận, tạm 64thời tặng e9món quà 5fnày, lần fsau sẽ bù 2cđắp thứ 2tốt hơn."

Lâm 57Vãn Thu có 56cảm giác 2một giây adtrước cô 0bvẫn còn 3khổ sở 62dưới địa 7ngục, một b9giây sau d2anh đột 9dngột kéo d7cô lên đám 3mây bồng. d5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bởi 5vì câu nói 51cuối cùng, 2bđám mây bấy từ 2từ tan vỡ, 5cô dần 3drơi xuống echỗ cũ.

"Cám 2ơn." 58Lâm Vãn 4aThu thấp 8giọng nói 59lời cảm acơn, trong 81lòng ngũ 3vị tạp 58trần, vừa 7fđắng vừa ecchát, lại 53thêm những aecảm xúc 1không thể 6nói rõ. 1 © DiendanLeQuyDon.comHóa ra, ngày ftrước cô blà kẻ tầm fthường b7đến thế, 13dễ dàng 7bbị những dbiểu hiện 2giả dối 39của anh 4mê hoặc, dcòn bây 7fgiờ, cô 4xin chừa, 8không dám 9ctin tưởng 3ebất kì 2điều gì 7nữa….

Thấy 4cô như vậy, 3trên mặt dBạch Thuật 2Bắc lộ 4avẻ thất 2vọng, tay eđang nắm 6abả vai cô 7thoáng dùng 7sức: "Em 02không thích 2cái này?"

"Không 9phải." 0eLâm Vãn 2Thu ngẩng eđầu cười 6cười, chỉ 8là nụ cười 4ấy không a3cách nào dcche dấu 23được tia 0akhổ sở, 08"Em rất 6thích, cũng d8rất vui 71mừng, anh 98xem này, 03em mừng e8đến sắp 57khóc rồi."

Hai 18cánh mũi 42dùng sức fchít thật 4sâu, cô 1không muốn 4lộ tâm 2tình thật atrước mặt 0người đàn 24ông giả 72dối này.

Bạch 31Thuật Bắc d1nhìn đăm 26đăm vào chai con ngươi 81của cô, 7thấy trong d8đấy lóe 47lên những 8tia nước 73mờ, anh 4có chút efthỏa mãn b8mà chua xót. 9c © DiendanLeQuyDon.comCô gái này d8rất dễ 6bị anh làm 71cảm động, 4luôn mềm 6lòng với 7anh. Anh mỉm 3ecười, véo 3nhẹ mũi 5cô: "Anh 46muốn dành 4cho em sự 7bất ngờ, 9nhưng không 8dphải là c2biểu hiện c3bất ngờ e6đến mức 5này."

Lâm 4Vãn Thu nghi 3dngờ liếc b7anh một 7dcái. Anh 7nắm cằm 3rồi cắn 61cắn đôi 1môi cô: 9f"Em có 8nên đáp d9lễ cho anh 4không?"

Lâm 6cVãn Thu luống a9cuống trả dclời: "Em b0không có. a5 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 9f © DiendanLeQuyDon.comTiền."

"Không 1cần tiền, 7lấy thịt b5đáp lễ alà được." 7Khóe miệng 2anh lộ vẻ 7fxấu xa, fđầu ngón 7tay nhẹ 52nhàng vân cvê lỗ tai 7cô, "Buổi 2dtối anh 9sẽ nhận d7phần lễ 1acủa em."

Buổi eetối, Lâm c1Vãn Thu hoàn 43toàn không 57thể hòa f3nhập cùng 0anh. Mặc aanh trêu cđùa thật 0lâu, thân bthể cô aavẫn khô bkhốc.  Xoay aqua xoay lại bmột hồi, f5Bạch Thuật 1Bắc cũng 84dần chán 0nản, lửa 75dục tặt blịm, uể 4boải nằm 1cxuống cạnh 4acô: "Ngủ 36đi."

Lâm 72Vãn Thu lặng 2lẽ xoay 10người, dbkhép chặt 4fhai mắt.

Bạch 0eThuật Bắc etrầm mặc 1atrong chốc 6lát, cuối 5cùng vẫn 17xoay người, 7btừ đằng 2sau ôm cô cvào lòng. e5 © DiendanLeQuyDon.comThanh âm 0của anh cthật trầm 04thấp, vang actrong bóng bđêm có fchút không bechân thật: f"Vãn ceThu, không 0có em bên 58cạnh, anh dkhông cách 1enào ngủ 4ngon được."

Câu 6này tựa 2như làm dnũng, tựa dnhư cảm 84thán, lại fbkhông thể 8giúp thân 4người lạnh 7ngắt của 9Lâm Vãn aThu nóng flên nửa 9fđộ.

Bạch 3Thuật Bắc banói xong, 7càng dính csát cô hơn.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74240


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận