Khi nào người ta nói đến sự phụ thuộc?
Người ta nói đến sự phụ thuộc khi việc dùng ma túy là thường xuyên và là hướng từ đó đời sống của đối tượng được sắp xếp. Nó thường kèm theo tính mất xã hội hóa và suy giảm tình trạng sức khỏe. Hiện tượng này có thể chỉ là tinh thần hoặc cả thể xác. Nhờ các mô hình động vật (gặm nhấm, khỉ), người ta đã có thể nghiên cứu sự phụ thuộc tinh thần do các chất kích thích (cocain hoặc amphetamin) gây ra. Nó được biểu hiện bằng xu hướng buộc phải sử dụng nhiều lần và thờ ơ đối với mọi hoạt động khác (ăn uống, bản năng giới tính, ngủ), đặc biệt khi chính con vật muốn được tiêm ma túy vào tĩnh mạch bằng cách tì vào thanh gạt. Tuy nhiên, việc dừng đột ngột các chất kích thích không tạo ra hội chứng cai. Ngược lại, rượu, thuốc phiện, thuốc làm dịu, benzođiazepin thực sự gây ra sự phụ thuộc thể xác và cả tinh thần. Sự phụ thuộc thể xác này thường khởi động một hội chứng bị giày vò mãnh liệt khi dừng sử dụng sản phẩm. Để hiểu vấn đề, ta hãy lấy ví dụ về herôin, chất được đặt vào chỗ chất nhận thuốc phiện và kích thích mạnh các chất nhận này. Trong giai đoạn nhiễm độc này, cơ thể ngừng sản xuất các enđocphin, vì heroin ngoại sinh tương đương xâm nhập vào cơ thể với lượng lớn. Khi ngừng dùng heroin đột ngột, các chất nhận thuốc phiện bị mất mọi kích thích, vì hệ ''sản xuất thuốc phiện tự nhiên" của chúng ta phải cần vài ngày để tổng hợp các enđocphin: hội chứng cai khi ấy được biểu hiện bằng những cơn đau nhiều và lan tỏa, cả sự lo âu. Hội chứng này đặc biệt nghiêm trọng ở người nghiện rượu (xuất hiện các ảo giác và rối loạn ý thức) hoặc ở những người nghiện benzođiazepin (các cơn co giật).