CÁC KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU PHỔ
Như chúng ta đã làm rõ, mật độ của các sao lùn trắng cao hơn các sao thông thường nhiều nghìn lần. Điều đó có nghĩa là vật chất của nó phải ở trong một trạng thái vật lý đặc biệt chưa từng biết đến trước đó. Ngay phổ khác thường của các sao lùn trắng cũng chỉ ra điều đó.
Thứ nhất là các vạch hấp thụ của chúng rộng hơn nhiều so với các sao bình thường. Thứ hai là các vạch hyđrô có thể tồn tại trong phổ của các sao lùn trắng ở nhiệt độ cao đến mức mà cũng ở nhiệt độ ấy trong các sao bình thường thì không có được các vạch đó, bởi vì toàn bộ hyđrô đã bị ion hoá. Tất cả những điều này đã giải thích được về mặt lý thuyết bằng áp suất rất cao của vật chất trong khí quyển các sao lùn trắng.
Một đặc điểm nữa của phổ các sao kỳ lạ này là việc các vạch của tất cả các nguyên tố hoá học hơi lệch về phía đỏ so với các vạch tương ứng trong các phổ thu được ở phòng thí nghiệm trên Trái Đất. Hiệu ứng này được gọi là hiệu ứng dịch về phía đỏ do hấp dẫn, nó có nguyên nhân là gia tốc trọng lực trên bề mặt sao lùn trắng lớn hơn trên Trái Đất nhiều lần.
Quả thực từ định luật vạn vật hấp dẫn suy ra rằng gia tốc trọng lực trên bề mặt sao tỷ lệ thuận với khối lượng của nó và tỷ lệ nghịch với bình phương bán kính. Khối lượng các sao lùn trắng gần với khối lượng các sao bình thường, còn bán kính thì nhỏ hơn nhiều lần. Vì thế gia tốc trọng lực trên bề mặt sao lùn trắng rất lớn: cỡ l05 - 106 m/s2. Ta hãy nhớ rằng trên Trái Đất nó chỉ là 9/8 m/s2, tức là nhỏ hơn 1 vạn -10 vạn lần.
Theo thành phần hoá học đã được xác định đồng nhất, phổ sao lùn trắng được chia thành hai loại: một loại cô các vạch hyđrô, loại thứ hai không có các vạch hyđrô, mà lại có các vạch hêli trung hoà hoặc ion hoá hay các nguyên tố nặng.
Các sao lùn "hyđrô" thường có nhiệt độ cao hơn hẳn (đến 60000 K hoặc hơn) các sao lùn "hêli" ( 1l000-20000K). Trên cơ sở này, các nhà khoa học đã đi đến kết luận rằng vật chất của loại sao thứ hai hầu như vắng bóng hyđrô.
Ngoài ra người ta còn phát hiện các sao lùn trắng mà phổ của chúng không đồng nhất với các nguyên tố và các hợp chất hoá học mà khoa học đã biết. Sau này người ta mới võ lẽ rằng từ trường của những sao này mạnh hơn từ trường của Mặt Trời có 1000 - 100000 lần. Với cường độ từ trường như vậy, phổ của các nguyên tủ và phân tử biến dạng đến không nhận ra được nữa do đó khó xác định được chúng.